Thương Hải Điệp Ảnh (Bản Dịch)

Chương 710 - Q4 - Chương 129: Phong Vân Quỷ Quyệt Loạn Nổi Lên. (2)

Q4 - Chương 129: Phong vân quỷ quyệt loạn nổi lên. (2) Q4 - Chương 129: Phong vân quỷ quyệt loạn nổi lên. (2)

Cùng lúc đó La Trường Hoan vẫn đang ở nơi dừng chân cách nội thành hai tiếng đi xe, xem ra hoàn toàn không có ý định rời nơi này, đang líu lưỡi nhìn hiện trường hỗn loạn, có đập vỡ đầu hắn cũng không nghĩ ra Cừu Địch dùng phương thức này tấn công vào biệt thự số 81. Phải thừa nhận, có khi hiệu quả hơn phái cả đội đặc nhiệm tới.

Rầm, La Trường Hoan hưng phấn vỗ bàn đứng bật dậy:" Thiên tài, y đúng là tên tội phạm thiên tài."

" Eo, kinh quá." Lang Nguyệt Tư không chịu nổi cảnh đàn chuột chạy lúc nhúc khắp nơi:

" Ha ha ha, đây là phương thức tốt nhất để hủy cứ điểm của Du Thế Thành rồi, dọa cho đám thao tác viên đó bỏ chạy hết, bọn họ đều là cao thủ tài chính không dễ tìm được đâu, đừng nói là ba ngày, dù có cho ba tuần cũng chẳng ai dám quay lại cái hầm đó nữa .... Ha ha ha, thiên tài, làm sao y có thể thả nhiều chuột vào đó được như thế chứ?" La Trường Hoan hứng thú tăng mạnh, y không ngờ khai cuộc lại hoành tráng thế này:

" Anh có lạc quan quá không vậy, Du Thế Thành sẽ nhanh chóng có biện pháp thôi, đám người sức trói gà không chặt đó làm sao chống lại được áp lực của hắn, bọn họ sẽ nhanh chóng bị khuất phục. Đừng nói là chuột, cho dù có thả hổ vào đi chăng nữa thì việc cần làm vẫn phải làm. Tôi thấy chiêu này cùng lắm thì có thể chặn được bọn họ hai ba tiếng." Lang Nguyệt Tư không tin, đối với loại nhà cái thao túng khoản tài chính khổng lồ này, ắt có năng lực phục hồi kinh người:

" Cô sai rồi, đợi mà xem, đám đó nếu chỉ thả vài con chuột thôi sao, đợi đi." La Trường Hoan khẳng định:

Chừng 20 phút sau trên màn hình truyền tới một loạt hình ảnh, đó là giao diện đăng nhập vào các tài khoản ngân hàng khác nhau, từ nhập mật mã, cho tới giao diện tài khoản bên trong.

Lang Nguyệt Tư tức thì thấy máu dồn lên đầu, chuyện không thể nhất đã làm được bằng cách đơn giản nhất, trong thời gian chuột hoành hành không ai thao tác máy, mấy chiếc máy vi tính dùng để giao dịch e đã bị tiếp quản cả rồi.

" Cô cũng bắt đầu đi, chúng ta cũng phải tăng tốc một chút, nếu không sẽ không theo kịp bước tiến của bọn họ đâu." La Trường Hoan ra lệnh:

Lang Nguyệt Tư "vâng" một tiếng, xuống lầu lái xe đi thẳng vào thành phố.

18 giờ 45 phút, 35 phút sau cuộc tấn công bất ngờ.

Biệt thự số 81 quả đúng như Lang Nguyệt Tư nói, thể hiện ra sức chịu đựng không hề tầm thường, bên trong biệt thự hỗn loạn, nhưng bên ngoài không có chút dao động nào, rèm cửa sổ che kín, đón chừng đóng chặt cửa sổ lại chiến đấu với chuột.

Lúc này Cừu Địch cũng đã biết vị trí của Du Thế Thành, thật không may, hắn đã bị kẹt trong dòng xe giờ cao điểm tan tầm. Tên La Trường Hoan đó quả nhiên không phải loại tầm thường, lựa chọn thời gian tấn công thực sự quá tốt, giao thông ách tắc khiến cho cuộc hành động có thời gian sung túc.

Trên màn hình đám thao tác viên đã chạy hết lên một gian phòng ở tầng ba, toàn bộ đám vệ sĩ đảm nhận vai trò của mèo, bắt đầu lùng sục bắt chuột ở khắp nơi. Thế nhưng chuyện này đâu có dễ như thế, nhà thì quá rộng, bọn chuột thì đói cả ngày, lại bị kích thích chạy loạn xạ, chúng lại là loài giỏi chui rúc trốn tránh.

Trước màn hình máy tính, Lão Phiêu thần sắc nghiêm túc, đã liên tục hơn 30 phút ngón tay hắn hoạt động tốc độ cao không ngừng nghỉ rồi, lúc này mới thể hiện ra sức tập trung siêu cường của hắn. Hết thảy chuyện xung quanh đều không liên quan nữa, Lão Phiên như tiến vào thế giới khác, thao tác số máy tính không người thao tác không được phòng bị kia. Phải tranh thủ khoảng thời gian này, không ai chú ý là an toàn nhất.

Nhờ kỳ binh chuột, hắn làm được rồi

Cừu Địch cũng đã lĩnh giáo được Lão Phiêu vì sao có thể kiếm ăn tới ngày hôm nay, mỗi khi khống chế xong một chiếc máy vi tính hắn đều lặng lẽ rút lui, cho dù trong chiếc máy đó có khoản tiền không hề nhỏ, sự cám dỗ kinh người đó, không phải ai cũng có thể kháng cự. Bảo Lão Phiêu biến thái không tham tiền à? Vớ vẩn, không vì tiền thì hắn bao lần vào tù vì cái gì, nhưng ý chí của hắn không tầm thường, biết bỏ qua những miếng mồi không khác gì phô mai trong bẫy chuột đó.

" Xong rồi, tôi đã khống chế được chúng rồi, tôi sẽ in ra một bản ghi chép lịch sử giao dịch, nếu không bỏ công sức ra tra, trong thời gian ngắn sẽ không nhận ra được máy tính đã bị xâm nhập. Có điều tôi cảnh báo cậu, số tiền trong những tài khoản đó, một đồng cũng không được đụng vào đâu đấy, hoặc cậu đủ gan ôm toàn bộ số tiền đó mà chạy, hoặc không được đụng vào dù chỉ một đồng." Lã Phiêu dừng tay, mặt hết sức nghiêm túc dặn dò Cừu Địch:

" Chuyện này anh nói sao thì là như thế." Cừu Địch ném đi cơ hội trông có vẻ rất ngon ăn đó, thậm chí bao nhiêu tiền y cũng không hỏi:

Thôi Tiêu Thiên thì không nén được tò mò:" Nghiêm trọng vậy, rốt cuộc có bao nhiêu?"

Lão Phiêu lấy di động ra, bấm một dãy sỗ vào đó, Thôi Tiêu Thiên nhìn một cái đã hoa cả mắt, nhất thời không nhìn ra được là bao nhiêu, quá nhiều con số 0, cả đời hắn chẳng mơ tới số tiền đó :" Để tôi đếm xem bao nhiêu con số 0 đây... Ối mẹ ơi!"

" Đây là một tiền trang ngầm, tiền sẽ không dừng ở nơi này quá 24 tiếng đâu, bọn họ sẽ nhanh chóng biết được thôi." Lão Phiêu lúc làm việc không chút do dự, bây giờ mới bắt đầu run:

Thôi Tiêu Thiên vẫn còn bị đống số 0 làm đầu óc váng vất chưa nghe rõ:" Là thời gian dài nhất hay ngắn nhất thế?"

" Dài nhất, nếu như trong đó có cao thủ, hắn hẳn là sẽ phán đoán ra, phá giải mật mã tài khoản ngân hàng không đơn giản như thế, cho nên sẽ liên tưởng tới vấn đề ở router, thông qua router khống chế camera. Mà từ vấn đề tín hiệu suy giảm do router bị khống chế thì khoảng cách không thể quá xa, sẽ phán đoán ra chúng ta ở ngay gần đây." Lão Phiêu đã cố gắng nói một cách đơn giản nhất cho mấy thằng ngốc hiểu:

" Vậy nếu bọn họ có loại cao thủ đó thì phải làm sao?" Cừu Địch từ lúc nhìn số tiền cũng thấy tay ươn ướt:

" Đó là công việc của tôi, đem tấn công một điểm thành tấn công đa điểm, tấn công lan tỏa ... Đợi tới khi bọn chúng nghĩ tới nơi này sẽ phát hiện bản thân đã thành công địch của toàn dân Bắc Kinh rồi." Lão Phiên xoa xoa tay nửa phấn khích nửa sở hãi:
Bình Luận (0)
Comment