Q4 - Chương 168: Thế lên như bay xuống như rơi. (1)
Q4 - Chương 168: Thế lên như bay xuống như rơi. (1)
" Cô đánh giá thấp sức chịu đựng của người trong nước rồi, bao năm qua nào là phụ gia độc hại, nào là hóa chất công nghiệp nào là phẩm màu bị cấm, dầu cống, bao nhiêu tin tức xấu như thế, tới giờ thị trường vẫn chẳng thay đổi gì cả.”
” Hoàn cảnh chung như thế, dòng chảy nhỏ ảnh hưởng chỉ là tạm thời, muốn trở mình cũng không phải là khó, xem cô chịu bỏ ra bao nhiêu tiền để giao thiệp. Đây là mảnh đất thần kỳ, chuyện kỳ quái gì cũng có thể xảy ra." Tôn Xương Cảm cười to, ông ta nhớ tới một người, an bài:" Thay tôi hẹn Tạ Kỷ Phong, không thẹn là công ty đứng đầu giới điều tra thương vụ Bắc Kinh, làm việc rất hoàn mỹ. Theo đánh giá cơ cấu đầu tư mạo hiểm, có thể khiến cổ phiếu Thịnh Hoa giảm chừng 30% là họ hài lòng rồi, không ngờ khiến nó giảm tới 47%, thêm ra tới mười mấy phần trăm ... Ha ha ha, tức là kiếm tới mấy trăm triệu."
" Vâng, tôi lập tức liên hệ với anh ta." Hạ Diệc Băng giao chuyện này cho trợ lý ở xe sau, cẩn thận nói:" Trong chuyện này vẫn còn có chút tì vết."
" Thế hả? Sao tôi không nhìn ra nhỉ?" Tâm tình của Tôn Xương Cam tốt hết sức, vỗ về cấp dưới:" Có lẽ cô yêu cầu bản thân quá cao thôi."
" Không phải thế đâu ạ, thực sự là có vấn đề rồi, cho tới bây giờ vẫn chưa nghe thấy tin tức Du Thế Thành sa lưới."
" Hắn chạy mất rồi à? Làm sao có thể như vậy được chứ? Chẳng lẽ cảnh sát Trâu không làm việc theo kế hoạch."
" Tôi cũng không biết ạ, vì cũng chưa có tin tức già từ cảnh sát Trâu, về lý luận mà nói, với dữ liệu mà chúng ta có được, đủ để cảnh sát tống Du Thế Thành vào tù rồi. Nếu như để hắn chạy mất, khả năng sẽ có phiền toái, bây giờ thì chắc chắn hắn đã hiểu chuyện gì xảy ra." Hạ Diệc Băng giải thích, giờ kết quả đã có nên chẳng phải che giấu nữa:
" Chạy thì cứ chạy đi, dù sao thì tiền cũng không chạy được, hiện giờ Thịnh Hoa hẳn là rơi vào cảnh không gạo bỏ vào nồi. Cho dù hắn không bị lập án điều tra, tôi không tin hắn còn có thể vay được tiền ... Tôi có hiểu một chút về con người La Thành Nhân, không khác gì thương nhân Đại Lục, hắn quá tin tưởng vào sức mạnh chính quyền, tính thích đánh cược của hắn quá nặng, nếu không hắn chẳng ôm cả công ty lớn như vậy lên IPO ở Singapore." Tôn Xương Cảm không để loại đối thủ này vào mắt:
" Khả năng tiền cũng bị mất một phần ạ." Hạ Diệc Băng nói nhỏ:
Tôn Xương Cam ngạc nhiên:" Chẳng lẽ tên hacker được thuê kia dám đụng vào số tiền đó? Thế thì càng tốt, quấy cho nước đục lên, chẳng ai tra ra được nữa."
" Không phải, tôi lo nếu như Nhiễm Trường Hoan mà lấy tiền ở trong đó thì không hay, rất có khả năng đem manh mối dẫn thẳng tới cơ cấu bán khống. Nếu là như thế thì ai cũng hiểu đằng sau lưng là chuyện gì, sẽ ảnh hưởng trực tiếp tới thao tác tiếp theo của chúng ta ... Nếu tổng giám đốc đã nói La Thành Nhân thích đánh cược, nếu như hắn biết chúng ta giở trò bên trong, liệu có khả năng hắn sẽ đạp nồi dìm thuyền, thà phát mại chứ không hợp tác với chúng ta không?" Hạ Diệc Băng đưa ra một khả năng:
Hướng suy nghĩ này khiếm Tôn Xương Cam phải ái ngại, tự lẩm bẩm:" Liệu có khả năng không, Nhiễm Trường Hoan không có lá gan lớn như thế đâu."
"Không có thì may rồi, nhưng tôi lo hắn thực sự có cái gan đó ... Sau khi quay trở về, thù lao cho hắn chẳng qua cũng chỉ là 1 triệu USD, hơn nữa đó còn là cái giá sau khi đã thành công. Chuyện tấn công vào biệt thự số 81, chặn đứt tài chính trong tay La Thành Nhân là do hắn cực lực muốn thêm vào kế hoạch. Tôi vốn không hi vọng mấy vào khâu này, không ngờ hắn lại thực sự làm được ... Bây giờ tôi đang lo, con số mà chúng ta lấy được giao cho cảnh sát Trâu, trước khi giao có một quãng thời gian qua tay hắn, hắn là kẻ am hiểm chuyện này, ăn chặn một bộ phận nhất thời không lộ ra trong sổ sách không phải là chuyện khó." Hạ Diệc Băng là người tham dự trực tiếp, tất nhiên có cái nhìn sâu hơn:
Tôn Xương Cam hỏi lại:" Đây chỉ là suy đoán của cô hay là đã có chứng cứ xác thực rồi?"
" Suy đoán thôi ạ, theo quan sát điểm bố trí của chúng thì thời gian có vẻ không khớp cho lắm, vốn phải là sau khi giao nộp chứng cứ vào ban đêm thì rạng sang nay mới có hành động, đó còn là tốc độ nhanh nhất rồi. Thế nhưng ngay trong tối qua biệt thự số 81 đã có động tĩnh, lại còn rất lớn, phải hơn 100 chiếc xe cảnh sát tới đó, dẫn hết người trong biệt thự đi ... Sáng nay đúng như dự tính đã đưa ra lệnh truy nã đỏ, nhưng hắn thì đánh động từ trước chạy mất rồi, nếu phát ra lệnh truy nã kiểu này thì hết tám phần là đã xuất cảnh." Hạ Diệc Băng phân tích:
Tôn Xương Cam nắm bắt được tình hình rồi:" Thế thì cũng tám phần là tên hacker kia đã giở trò, chúng nếu đã xâm nhập được vào biệt thự số 81 thì chuyện thuận tay lấy tiền cũng là bình thường."
" Nhưng chúng không ngu xuẩn tới mức cố ý kinh động tới cảnh sát được, bất kể là tên hacker hay phía biệt thự số 81, dù xảy ra chuyện gì, bọn họ cũng không tìm cảnh sát giải quyết, ngược lại giấu còn không được ... Nhưng bây giờ tình huống là có kẻ kinh động tới cảnh sát trước chúng ta … tôi sợ có một phe chưa biết đang rình rập bên ngoài." Hạ Diệc Băng còn bổ xung một câu nghiêm trọng hơn:" Cảnh sát Trâu tới giờ vẫn không có tin tức gì, tôi lo là đã xảy ra chuyện ngoài dự liệu."
" Kiên nhẫn, những lúc thế này điều cần nhất là bình tĩnh." Tôn Xương Cam nói xong khép mắt lại, thực ra ông ta chỉ bình tĩnh được ngoài mặt thôi:
Khi hai người nhất thời không biết nói gì thêm, không thương thảo vấn đề nà nữa thì trợ lý gửi báo cáo, trực tiếp biên tập thành tín nhắn văn bản gửi cho Hạ Diệc Băng đang lái xe. Hạ Diệc Băng xem xong đọc cho tôn Xương Cam nghe đoạn tin nhắn đó:" Đô Triêu Quân bị chính thức bắt giữ, trước khi bị bắt hai địa điểm kinh doanh bị người ta đập phá nghiêm trọng. Ngoài ra nghe nói còn có tội gây thương tích nặng, đánh hai người tới tàn phế, nghi là Nhiễm Trường Hoan thuê người làm."
Viên trợ lý cũng gửi tin báo đã gọi điện mời Tạ Kỷ Phong, sau đó không lâu Tạ Kỷ Phong cũng gửi cho Hạ Diệc Băng tin nhắn tương tự liên quan tới Đô Triêu Quân, chỉ vài dòng ngắn ngửi thôi nhưng làm người ta thấy được một mặt máu me đằng sau tài phú. Tôn Xương Cam lần này thực sự phải suy ngẫm:" Đây có vẻ như là một tin tức tốt, Du Thế Thành ở Bắc Kinh có thể nói là tán dày lá rậm, Nhiễm Trường Hoan có thể rút lui an toàn phải có may mắn lớn, còn người làm việc cụ thế thì không có may mắn đó rồi."
" Nếu như người bị đánh tới thương tật kia là kẻ xâm nhập vào biệt thự số 81 thì lại là tin tức tốt, tiền vào trong tay chúng lại càng tốt hơn nữa."
Hạ Diệc Băng cười, tình huống bây giờ đành cố gắng nghĩ theo chiều hướng tốt thôi, có điều đối diện với loạn cục sau vj đánh cướp, thực sự làm người ta không vui nổi.