Q4 - Chương 173: Đứng trên đỉnh cao, thấy núi nhỏ. (2)
Q4 - Chương 173: Đứng trên đỉnh cao, thấy núi nhỏ. (2)
Có lẽ trong toàn bộ sự kiện này không một ai nắm giữ chứng cứ chi tiết hơn Cừu Địch, y đã dự phòng cho mọi tình huống phát sinh, kể cả bị bại lộ, y cũng có thể dựa vào thông tin trong tay thoát thân an toàn. Thế nhưng những diễn biến sau đó lại dạy cho y một bài học nước, cho dù kế hoạch hoàn hảo tới mức nào cũng không thể khống chế được toàn bộ biến số.
Như Bao Tiểu Tam và Đinh Nhị Lôi bị phục kích, chuyện ngoài dự liệu này gây hậu quả không thể bù đắp.
Có điều biến số mà Cừu Địch cất giữ, y tin cũng không ai dự đoán được, như Nhiễm Trường Hoan không ngờ được phía sau lưng hắn luôn có một cái đuôi, người đó cũng là nhân vật trong giới gián điệp thương nghiệp.
Nhiễm Trường Hoan trong lúc nóng lòng đợi tài khoản tới tay, làm sao chú ý được Cảnh Bảo Lỗi gắn thiết bị định vị vào xe của hắn. Sau khi Lão Phiêu dựa vào điện thoại định vị được vị trí của Nhiễm Trường Hoan nằm ở gần sân bay, người lọc lõi như Mã Thụ Thành làm sao không phán đoán được dụng ý của hắn, tiếp đó bố trí người dọc theo tuyến đường sân bay, chỉ cần có chỉ huy chuẩn xác, hành tung của hắn làm sao thoát khỏi tầm mắt bọn họ.
Khi chụp được ảnh Nhiễm Trường Hoan đã lên máy bay, thời gian là mười mấy tiếng trước, ai nấy đều thất vọng, mười mấy tiếng này đủ để hắn tới bất kỳ nơi nào trên thế giới. Nhưng Cừu Địch thay đổi hình ảnh, không ngờ có một nữ nhân sau đó xuống máy bay, ảnh chụp từ quá xa không rõ diện mạo, làm toàn bộ người trong phòng đứng dậy nhìn kỹ hơn.
Loại chuyện này hẳn có một người phụ trách, Nhiễm Trường Hoan chưa đủ đẳng cấp thao túng phi vụ lớn như thế, phải có người đứng sau, người đó bây giờ chính là con nợ của toàn bộ bọn họ, ít nhất thì bọn họ còn có chỗ mà đòi nợ.
Video rất chiếu cố sự mong đợi của đám đông, hẳn là được quay từ sân ga, gần rồi, gần lắm rồi. Nữ nhân đó đi lên xe điện đưa đón khách, quay trở lại sảnh chờ bay, bọn họ đã gần như nhận ra được dung mạo ... Gần thêm chút nữa, nhìn rõ rồi, đúng lúc này hình ảnh thay đổi, video phát ở góc độ khác, đó là lúc nữ nhân này xuống xe, đi vào từ cổng VIP.
" Chính là cô ta à?" Bác gái là người kêu lên đầu tiên:
" Hạ Diệc Băng ư, chủ tịch La, làm sao cô ta lại nhắm vào anh chứ?" Người trung niên hỏi:
" Cuối năm ngoái tôi lấy cổ phần thế chấp, vay cơ cấu đầu tư mạo hiểm vay 289 triệu USD, bên thứ ba làm đảm bảo chính là Hoa Hâm, Tôn Xương Cam là người cực lực tác thành chuyện này. Có số tiền này tôi liền nhập dây chuyển sảng xuất mới, mở rộng nhà máy cùng khuếch trương thị trường. Tôi luôn cảm kích ông ta ... Ài, tới bây giờ mới phát hiện ra, con chó già đó không có ý gì tốt đẹp, đã lập mưu tính kế tôi từ lúc đó rồi." La Thành Nhân tức tới đấm bàn, một cái bẫy quá ngọt, ai mà không cắn câu chứ:
" Cổ phần của Thịnh Hoa chắc chắn là bị cho cơ cấu bán khống mượn rồi, thực sự không ngờ được, bọn chúng vượt cả đại dương gài bẫy trong nước."
" Không đơn giản là bán khống thôi đâu, tôi khẳng định Hoa Hâm có ý đồ khác nữa."
" Vậy mục tiêu là gì? Thu mua chăng?"
" Không, như thế thì giống tát ao vớt cá quá, đầu tiên là bán khống, bây giờ cổ phiếu ở giá thấp, bọn chúng sẽ giữ vị trí. Một xĩ nghiệp lớn như Thịnh Hoa, ngân hàng và chính phủ sẽ không thể ngồi yên nhìn phá sản phát mại, một khi nhảy vào cứu, vậy trúng ý đồ chúng. Bọn chúng lại một phen mua thấp bán cao rồi, ăn lãi hai lần."
Mọi người thảo luận xôn xao, tới tầng cấp đầu tư rồi, Cừu Địch thì lặng lẽ dọn đồ chuẩn bị đứng dậy đi, tiếng ghế vừa phát ra, nam tử ở gần y nhất liền chú ý, gọi một tiếng:" Này chàng trai, cậu tên là gì?"
" Tôi tên là gì thì có quan trọng hay không?" Cừu Địch hỏi ngược lại:
" Đúng là không quan trọng." Nam tử đó thái độ rất kiêu ngạo, hất hàm hỏi:" Nhiễm Trường Hoan là người thuê cậu, tại sao cậu lại bám theo chụp trộm hắn?"
Một nghi vấn nho nhỏ khơi lên nghi ngờ của người khác về ý đồ của Cừu Địch, tất cả cùng quay sang đợi cậu trả lời, bọn họ có thể không tính sổ với y, tất nhiên chẳng thể có chút thiện cảm nào.
" Nguyên nhân rất đơn giản, hắn không trả tiền, sai chúng tôi làm việc nhưng tiền ứng trước không hề đáng kể, vì đề phòng hắn chuồn mất, chúng tôi tất nhiên là phải bám sát ... Có điều nhìn thấy hắn tiếp xúc với cảnh sát, chúng tôi làm sao còn dám ra tay." Cừu Địch đưa ra một lý do không ai vặn vẹo được:
" Vậy chuyện tối qua là sao, tôi nghe nói chuyện làm ăn của Đô Triêu Quân bị đập phá, có phải do các cậu làm không?" Bác gái lên tiếng hỏi, câu này chính là để đánh giá mức độ nguy hiểm của Cừu Địch, sau đó quyết định thái độ của họ:
" Tôi mà có năng lực đó thì có bị người ta quịt tiền không, có bị người ta đánh cho huynh đệ mình phải tàn phế không, có phải đi cầu cứu không? Có phải đến đây tự khai nhận chuyện mình làm không?" Cừu Địch liên tiếp hỏi ngược lại:
Thế thì chẳng lẽ là ... Mọi người quay đầu nhìn La Thành Nhân với vẻ không tin nổi. La Thành Nhân cười khẩy gật đầu:" Là tôi làm."
Tất cả kinh ngạc, một ông chủ lớn như vậy lại đi làm chuyện của dân xã hội đen?
" Chẳng có gì lạ hết, chàng trai này tìm tới tôi, nói một cách chuẩn xác là tới cầu cứu tôi, khi đó tôi bị các người dồn ép, đang nóng máu, thế là làm luôn ... tên Đô Triêu Quân phạm tội chồng chất, có gì mà phải sợ, chỉ cần đập ngã hắn xuống, không thiếu cách định tội. Du Thế Thành tung tích không rõ ràng, vậy thì khoản tiền của chúng ta khó nói lắm, phải nghĩ cách bù đắp lại đúng không?" La Thành Nhân nhìn quanh một lượt, nhắc nhở:" Tôi không lạ gì chuyện làm ăn của bọn chúng, mảnh đất trung tâm huấn luyện kia nằm trong tay Du Thế Thành, còn cả công ti vật dụng an ninh, tuy không phải là lớn, nhưng cũng hơn ba mẫu ... Có một câu nói xưa, hòa thượng chạy nhưng miếu còn đó, tương lai rỡ miếu là cái chắc rồi, thế nên phải đập con chó trông cửa này trước, đúng không?"