Q4 - Chương 198: Đêm đông giá lạnh nghe tin tốt. (1)
Q4 - Chương 198: Đêm đông giá lạnh nghe tin tốt. (1)
" Thưa các đồng chí, trước tiên tôi đại biểu đảng ủy biểu thị lời thăm hỏi với các cán bộ tham gia chiến dịch lần này, các lãnh đạo chỉ huy, lời thăm hỏi chân thành nhất."
Tiếng vỗ tay vang vọng như sấm.
" Dưới sự lãnh đạo chính xác của đảng ủy, dưới sự hợp tác đồng lòng của các đơn vị, lần này chúng ta thu được chiến quả huy hoàng."
Tiếng vỗ tay vang vọng như sấm.
" Thành tích là điều ai cũng thấy, nhưng chúng ta cần tỉnh táo không kiêu ngạo, tiếp tục phát huy tinh thần không sợ khó khăn, khắc phục khó khăn vươn lên."
Tiếng vỗ tay vang vọng như sấm.
Nếu nghe một bài văn quy cách thì còn miễn cưỡng nhớ được vài chữ, chứ bảy tám bài phát biểu từ đầu tới cuối cứ na ná nhau như thế, trong tai người nghe chỉ còn tiếng vỗ tay như sấm nữa mà thôi. Quản Thiên Kiều lần đầu tiên tham dự vào đại hội biểu dương công trạng, thân phận của cô là thành viên chính thức của đội điều tra phá án liên hợp. Dự xong đại hội này, mai còn phải tham dự một hội nghị nữa, bởi vì có lãnh đạo quan trọng tham gia, cô chẳng hiểu làm sao lại lắm hội nghị như thế nữa ...
Hôm nọ còn bị Lão Đổng gọi tới văn phòng ở Mộc Tê Địa, sau đó đem một loạt ảnh lãnh đạo ra bắt cô nhận diện, dạy cô loạt quy trình, nào là phát biểu ra sao, xếp hàng tiếp nhận lãnh đạo bắt tay, đứng trong hàng ngũ thứ tự trước sau thế nào. Thậm chí nghiêm khắc tới nét mặt phải như thế nào, trừ ngồi ngay ngắn không nói cười ra, bất kỳ biểu hiện nào cũng không được có.
Quản Thiên Kiều thấy mình sắp hóa đá rồi.
Ù ù ù ... Di động đã tắt tiếng đang rung trong túi, Quản Thiên Kiều có chút bực bội lấy ra, cô vẫn cứ ngồi thẳng tắp, len lén liếc mắt một cái, là tin nhắn của Vương Trác, chỉ có một hàng chữ: Kết thúc hội nghị đi ăn khuya với anh không?
Chỗ ngồi của Vương Trác cách Quản Thiên Kiều mấy người, cô lại dùng khóe mắt liếc sang phía đó, hắn ngồi nghiêm chỉnh, hai tay đặt trên đầu gối, mắt nhìn về phía trước. Có điều tư thế gì cũng không thể gây trở ngại cho đám cao thủ sử dụng ngón tay bọn họ, Vương Trác giấu di động trong ống tay áo, khóe mắt cũng đang liếc vì phía Quản Thiên Kiều, tuy gương mặt vô cảm, nhưng đôi mắt truyền đạt tình cảm hết sức sinh động.
Đang bực chết đi đây này, không hứng thú! Quản Thiên Kiều trả lời như thế, sớm nghe nói tới mấy chuyện họp hành trong thể chế rồi, không ngờ tệ hơn cả cô nghĩ.
Em phải học cách tu hành, đừng coi đây như chuyện khổ sai. Vương Trác lại gửi tin nhắn tới.
Chuyện này mà cũng tính là tu hành à? Quản Thiên Kiều gửi tin hỏi.
Đương nhiên rồi, ví như bây giờ, em có thể giữ tư thế ngồi ngay ngắn, mắt nhìn về phía trước, nhưng loại bỏ hết điều nhìn thấy nghe thấy đi. Đem cảnh tượng trên sân khấu tưởng tượng thành bất kỳ tiết mục nào mà em thích, sau đó sẽ không còn thấy ngày dài như năm nữa. Ví dụ anh bây giờ đang tưởng tượng trên kia là hội nghị an ninh của phim Ma Trận ... Vương Trác mất một lúc lâu mới gửi tin sang, té ra là tin nhắn dài.
Quản Thiên Kiểu xem xong thấy khá thú vị, cô liên thử học theo, trên đài chủ tịch trong hội trường có một nữ lãnh đạo tuổi chừng 50, mặt nghiêm nghị, nếp nhăn hằn sâu, đúng là giống nữ nghị sĩ trong Ma Trận. Trong câu chuyện đó, mở hội nghị thế này là con đường duy nhất để thể hiện quyền lực, mà ngồi ở trên vị trí cao hẳn so với người khác cũng là phương thức duy nhất họ tìm cảm giác tồn tại.
Quản Thiên Kiều là cô gái có đầu óc rất bay nhảy, áp dụng cách này, đúng là những lời phát biểu kia không làm phiền cô nữa, thậm chí còn nghe rõ ràng lời phát biểu trên kia, không phải là tiếng ù ù. Toàn bộ chuyện cô vừa trải qua, ở trong hoàn cảnh đặc thù này, trở thành một phiên bản đặc thù.
Tình tiết câu chuyện như sau, có một nhân viên An ninh quốc gia của bộ phận giám sát thông tin đã kịp thời phát hiện ra hacker tấn công máy chủ của nhà cung cấp dịch vụ. Nhân viên đó liền truy theo mánh mối, tìm ra đầu nguồn, đó là một hang ổ tiền trang ngầm, sử dụng công nghệ cao để thao túng TTCK, rửa tiền. Tiếp đó các bên toàn lực phối hợp, bắt được bao nhiêu hiềm nghi, tra ra được bao nhiêu tài chính phi pháp v..v..v.. Không chỉ như thế còn tra ra chứng cứ một bộ phận quan viên di chuyển tài sản ra nước ngoài. Từ đó có thể thấy ý nghĩa của vụ án này không tầm thường, có thể cung cấp phương pháp và đường lối mới cho việc truy lùng tài sản thất thoát ra nước ngoài.
Cuối cùng lúc nào cũng giống nhau thêm vào một câu: Vụ án đang được đào sâu khai thác.
Lần này nghe xác định tính chất của vụ án, khóe môi Quản Thiên Kiều hơi cong lên thành nụ cười khó ai phát giác, cũng chẳng ai biết là vì sao cô cười.
Có điều Vương Trác luôn theo dõi nhất cử nhất động của Quản Thiên Kiều nhìn thấy, hắn đang lâng lâng vui sướng, trong mắt hắn toàn là hình ảnh Quản Thiên Kiều, nhỏ nhắn, xinh xắn, cô gái luôn mang vẻ tinh quái cá tính ấy có sức dụ hoặc trí mạng với hắn. Hắn nhìn thấy Quản Thiên Kiều bắt chước mình, rụt di động vào trong ống tay áo, không cần nhìn, ngón tay bấm vẫn chuẩn hơn cả thao tác bàn phím.
Í, lạ quá, vậy mà di động trong tay hắn lại không thấy rung, không nhận được tin nhắn, rõ ràng cô ấy gửi tin nhắn đi rồi mà. Do dự một lúc Vương Trác lại cử động ngón tay soạn tin nhắn: Anh nhìn thấy em cười, có thể chia sẻ với anh niềm vui của em không?
Tin nhắn đó Quản Thiên Kiều soạn cho Cừu Địch, có điều cô không hề gửi đi, cũng không bao giờ để ai biết nội dung tin nhắn đó. Đối với chuyện Cừu Địch theo đuổi Đới Lan Quân, Quản Thiên Kiều không thương tâm, cô có chút ghen tỵ cũng không phải vì quan hệ của họ, và bởi vì cô thấy mình thua Đới Lan Quân, sự kiêu ngạo khiến cô không tiếp nhận được thôi, cô không thấy mình chẳng kém Đới Lan Quân ở điểm nào.
Ừm, cô có thể thấp hơn một chút, ngực nhỏ hơn một chút, nhưng mà bù lại cô siêu cấp đáng yêu, nếu không đã chẳng khiến Cừu Địch động lòng rồi. Theo Quản Thiên Kiều biết, sau mối tình lỡ dở với Trang Uyển Ninh, Cừu Địch đóng kín trái tim không để ý tới một cô gái nào nữa, chính cô là người mở cửa trái tim Cừu Địch, Đới Lan Quân ăn may hưởng thành quả của cô thôi ...
Có điều cô cũng lợi dụng rất tốt tâm tình này, cô biết Cừu Địch áy náy với mình nên luôn nhường nhịn cô, cô thường xuyên bày trò ác với y.
Còn tại sao cô thua à, Quả Thiên Kiều nghĩ, nhất định là mình thua chỉ vì ngực Đới Lan Quân ấy to hơn, nhất định là thế ... Đám nam nhân đều thế cả, thích loại ngực to não rỗng, bà chị đó nhìn là biết đồ ngốc.
Di động lại rung rồi, Quản Thiên Kiều không cần xem cũng biết của ai, quay sang phía Vương Trác, quả nhiên ánh mắt hai người chạm nhau, cô tức thì trợn mắt lè lưỡi ra làm cái mặt quỷ đáng yêu, sau đó chỉ trong khoảnh khắc khôi phục dáng vẻ lạnh như tiền.
Hả, thái độ đó khiến Vương Trác hoang mang, không biết mình chọc giận nữ thần tâm tư khó lường ở chỗ nào, cô ấy rõ ràng còn chưa đọc tin nhắn của mình mà. Suy nghĩ một lúc chợt nhận ra, hình như hoàn cảnh thế này tán gái không hợp.
Đúng thế, chỗ này làm gì có chút không khí lãng mạn nào cơ chứ, Vương Trác tỉnh ngộ, đúng là phạm sai lầm chí mạng mà, không sao, thua keo này bày keo khác. Vương Trác lại nhìn Quản Thiên Kiều, đây là lần đầu tiên cô mặc cảnh phục trang trọng, đáng yêu vô cùng, ánh mắt nhìn lên đàì chủ tịch, khi thì bĩu môi, khi thì nhướng mắt, hắn cứ nhìn cứ nhìn mãi, nhìn tới si dại.