Thương Hải Điệp Ảnh (Bản Dịch)

Chương 781 - Q4 - Chương 200: Đêm Đông Giá Lạnh Nghe Tin Tốt. (3)

Q4 - Chương 200: Đêm đông giá lạnh nghe tin tốt. (3) Q4 - Chương 200: Đêm đông giá lạnh nghe tin tốt. (3)

Kết thúc bài diễn giảng, văn kiện bị tiêu hủy, đại diện Trần cười tươi hơn hẳn:" Tôi tin rằng rất nhiều người trong số quí vị biết người trên màn hình, ông ấy hoan nghênh sự tham gia của các vị bất kỳ lúc nào, hơn nữa đảm bảo cùng tiến cùng lui với các vị, khi nào các vị sẵn sàng, có hứng thú, cứ liên hệ với tôi ... Đây chính là câu trả lời mà tôi đưa tới cho mọi người, nếu vẫn chưa hài lòng, chúng tôi sẽ nỗ lực để làm tốt hơn nữa."

Nói tới đây cơ bản chuyện đã kết thúc rồi, không ai công khai phát biểu gì nữa, là người đại diện cho các ông chủ lớn phía sau, bọn họ đều lần lượt đứng dậy cáo từ, tin tức lớn như thế phải mang về kịp thời. Đại diện Trần khom lưng đứng ở cửa, khách khí tiễn chân từng người. La Thành Nhân là người cuối cùng đứng dậy, Tôn Xương Cam liền gọi lại:" Giám đốc La không hứng thú chút nào à?"

" Ông ác thật đấy, muốn chia rẽ liên minh của chúng tôi cũng đành đi, hành vi này khác gì lôi kéo người khác làm Hán gian ... Tôi không hứng thú." La Thành Nhân chẳng thèm quay đầu lại, cha hắn là quân nhân đổ máu vì đất nước này, hắn có thể làm chuyện xấu nhưng không liên kết vời người ngoài hại người trong nước:

Đại diện Trần thấy Tôn Xương Cam gật đầu với mình, vội kéo tay La Thành Nhân lại:" Thật ra còn một chuyện nhỏ muốn thương lượng với giám đốc La, chuyện liên quan tới Thịnh Hoa, chẳng lẽ anh cũng không hứng thú."

" Tôi chỉ cần giữ địa bàn nhỏ của mình là được, muốn kéo tôi vào đi hại người khác thì bỏ đi, người mình còn chẳng tin được, lại đi tin bọn quỷ rậm lông à?" La Thành Nhân gạt tay ra:

" Chuyện liên quan tới việc mua lại cổ phiếu của Thịnh Hoa ở Singapore, hôm nay đóng cửa giao dịch, lượng giao dịch thành công đột nhiên tăng lên gần gấp đôi, có người đang bán ra." Hạ Diệc Băng lên tiếng, cô ta lấy số liệu ra giải thích, đợt trước cơ cấu bán khống không ngừng bán ra cổ phiếu để ép giá, cổ phiếu còn lại trong tay họ không nhiều, bây giờ mua lại còn khó, bán ra càng không thể nào. Còn về Hoa Hâm đã công khai lượng cổ phiếu nắm giữ với La Thành Nhân rồi, căn bản không bán ra, bây giờ lượng giao dịch đột nhiên tăng mạnh, phản ánh có chuyện ngoài dự liệu.

La Thành Nhân biết có chuột trong đội ngũ chơi trò gian trá, hành vi này khác gì đám quan viên hủ bại, xem số liệu xong liền sửng sốt:" Là ai? Hắn kiếm được những một tỷ cơ à?"

" Đúng, cho nên chuyện này tôi phải nói rõ với anh, tránh hai bên chúng ta sinh ra hiểu lầm không đáng có." Tôn Xương Cám giải thích:

Người đầu tiên La Thành Nhân liên tưởng tới là Cừu Địch, vì không ai nắm rõ toàn bộ các loại nội tình hơn y, chỉ y mới có thể nắm bắt được cơ hội này. Có điều hắn phủ quyết ngay, Cừu Địch là con quỷ nghèo, y có bản lĩnh đó thì chẳng cần lăn lộn trong giới này. Trong đầu lóe sáng, La Thành Nhân buột miệng nói ngay:" Là Tạ Kỷ Phong phải không?"

" Đúng thế, chúng tôi cũng vừa mới biết, khả năng chúng ta đều bị hắn chơi xỏ rồi." Hạ Diệc Băng chua chát nói:

" Tên đó đủ gian xảo, cũng đủ thông tin làm việc này, nhưng hắn chỉ là giám đốc công ty nhỏ, lấy đâu tài chính lớn thế tham gia cuộc chơi, huống hồ kiếm được chừng đó tiền, phải có năng lực thao túng ở hải ngoại, có vẻ không phù hợp." La Thành Nhân đặt ra nghi vấn:

Hạ Diệc Băng giải thích:" Anh đừng xem thường kẻ này, khi chúng tôi mua phim trường Đại tây bắc, chính hắn bỏ công sức lớn, nên khi chúng tôi và quỹ đầu tư mạo hiểm lên kế hoạch cho hắn tham gia, hắn nắm được toàn bộ quá trình hành động."

La Thành Nhân hiểu rồi, Tạ Kỷ Phong còn đứng cao hơn cả Nhiễm Trường Hoan trong kế hoạch này, nói cách khác, hắn là kẻ giám sát thực thi kế hoạch từ đầu:" Vậy thị trường hải ngoại thì sao, đây không phải là số tiền nhỏ, đưa vào Singapore không đơn giản, ở đó quản lý tiền còn chặt hơn trong nội địa, chẳng lẽ hắn còn có người ở đó, vậy thì đúng là làm tôi bất ngờ rồi."

" Anh nói đúng điểm mấu chốt rồi, nhãn quan của giám đốc La đúng là độc đáo, để tôi giải thích vậy." Đại biểu Trần nịnh một câu rồi lại bật máy chiếu, trên màn hình xuất hiện nữ nhân hết sức xinh đẹp:" Cô gái này tên Luật Mạn Bình, là người của chúng tôi, Nhiễm Trường Hoan là người của cơ cấu bán khống, còn Tạ Kỷ Phong do Hoa Hâm giới thiệu cho chúng tôi ... Ba người họ đều phụ trách chuyện này ở Đại Lục với vai trò khác nhau. Nhưng sau khi kết thúc công việc, chúng tôi không liên lạc được với cô ta, cho tới hôm nay chúng tôi mới phát hiện cô ta đã về Singapore, sau đó mất dấu, chắc là đã cao chạy xa bay rồi."

" Tôi hiểu rồi, nội ứng ngoại hợp, Tạ Kỷ Phong thông đồng với cô ta chứ gì?" La Thành Nhân nắm bắt vấn đề rất nhanh:

" Thật không may anh nói đúng rồi, cô ta là gián điệp thương nghiệp chuyên nằm vùng, chúng tôi mấy lần thu mua xĩ nghiệp nội địa, đều do cô ta hóa thân để ẩn vào công ty thua mua, cung cấp tin tức với chúng tôi ... thật không ngờ cô ta lại có quan hệ với Tạ Kỷ Phong. Trước đó chúng tôi suýt bắt được cô ta ở Hong Kong, nhưng không lâu sau chúng tôi nhận được điện thoại dọa tiết lộ hành vi của chúng tôi ở nội địa, khiến chúng tôi không dám ném chuột sợ vỡ đồ, không dám truy lùng cô ta nữa." Đại diện Trần giải thích:

" Ha ha ha ha ha, tôi cười chết mất, để tôi nói lại thế này nhé, phi vụ này các vị bao gồm ba nhà, Hoa Hâm, quỹ đầu tư mạo hiểm ITG, cơ cấu bán khống hợp tác. Thuê ba người khác nhau là Tạ Kỷ Phong, Nhiễm Trường Hoan, Luật Mạn Bình thao tác, đồng thời cũng là để họ giám sát lẫn nhau. Trong đó Nhiễm Trường Hoan tự ý lấy tiền trong tiền trang ngầm của chúng tôi, Tạ Kỷ Phong đâm sau lưng các vị, Luật Mạn Bình bán tin nội bộ của các vị ... Ha ha ha, các vị chọn người khéo quá." Tạ Kỷ Phong cười như phát khùng làm mấy người Tôn Xương Cam xấu hổ, hắn lau nước mắt:" Té ra các vị đều là người bị hại, bị chó của mình nuôi cắn cho, còn trách được ai. Ha ha ha ha ... Thôi thôi thôi, không biết các vị định bàn bạc gì với tôi, nhưng tôi chẳng dám chơi, lỡ mai trong các vị lòi ra tên gián điệp nào khác, kéo cả đám chết chùm à, tôi xin kiếu."

Nói xong La Thành Nhân mặc kệ ba người kia đứng ngay ra đó, vẫy tay đi thẳng một mạch.

Nơi bọn họ tụ họp là một hội sở tư, La Thành Nhân vừa đi ra ngoài cửa thì có luồng gió thơm mát ập vào mặt, hắn dừng lại một cái, cô trợ lý chu đáo khoác áo ngoài lên cho hắn. Vào xe rồi cô trợ lý hỏi hắn đi đâu? La Thành Nhân ngây ra mất một lúc, đột nhiên cảm thán:" Tôi chẳng biết làm gì bây giờ nữa, cảm giác mình mất phương hướng rồi, đi đâu bây giờ nhỉ? Có câu thương trường như chiến trường, tôi thấy nói không đúng, lên chiến trường cùng lắm nhiều người chết, chứ thương trường à, đến cuối cùng nhìn đâu cũng không thấy giống người nữa ... Đây là chuyện quái gì thế, người mình hai người mình lại còn làm một cách hăng hái."

Chắc là biết tin mật nào rồi, có điều cô trợ lý không hỏi, ngồi im giữ vô lăng đợi lệnh. La Thành Nhân thấy người ngứa ngáy, không chia sẻ chuyện này thì khó chịu liền gọi điện cho Cừu Địch, ai ngờ y không bắt máy.

" Tên khốn này là thông minh nhất, đoán được tôi mang phiền hà tới cho y đây mà ... Ha ha ha, thôi, tôi cũng chẳng phiền lòng làm gì, về nhà!"
Bình Luận (0)
Comment