Q5 - Chương 036: Mây ngoài núi nơi cao lòng lạnh buốt. (1)
Q5 - Chương 036: Mây ngoài núi nơi cao lòng lạnh buốt. (1)
Ngày 18, DTM và Cáp Mạn tổ chức tiệc mừng thành lập công ty tiêu thị thiết bị an ninh số DTM Cáp Mạn, địa điểm là khách sạn Thiên Đô, lần này Cáp Mạn chơi lớn, thông qua quan hệ của La Thành Nhân, thuê nguyên 3 tầng khách sạn, để khách khứa ăn uống thoải mái, còn ở lại vui chơi vì có không ít khách từ Hàng Châu tới, không thể bảo khách đi xa như thế ăn một bữa rồi về đúng không?
17 gờ chiều, La Thành Nhân thay một bộ trang phục chính thức, đứng trước gương ngắm nghĩa rất lâu, thi thoảng sờ cái bụng tuổi trẻ béo sớm, lại sợ cái má đã hơi chảy sệ, vẻ mặt buồn bã. Thấy chồng đứng trước gương thở ngắn than dài, vợ hắn Tiết Đại Lâm đã mặc xong chiếc đầm dạ tiệc tím từ lâu, cô cũng chuẩn bị tham gia bữa tiệc không khỏi khó hiểu:" Sao thế Lão La, đây là chuyện vui cơ mà, sao anh lại xị mặt ra như vậy?”
Đây chắc chắn là chuyện vui rồi, khoản đầu tư của hắn vào Cáp Mạn tăng giá vòn vọt, Cáp Mạn trèo lên được con thuyền lớn DTM đó, muốn không tăng cũng khó, so với số tiền ban đầu thì hắn lãi ít nhất là năm lần.
Thế nhưng La Thành Nhân lại rầu rĩ nói:" Già rồi, thực sự già rồi ... Anh đầu tư không biết bao nhiêu tiền, còn phải sử dụng vài thủ đoạn mới kéo được con số tài vụ của Thịnh Hoa tăng trưởng. Vậy mà cái công ty Cáp Mạn nhỏ xíu đó, chỉ dựa vào đúng một vụ làm ăn thôi đã kiếm cả đổng rồi."
" Công ty nhỏ mà, kiếm được một đơn hàng thôi là số liệu tài vụ thay đổi rõ rồi, có gì lạ đâu. Mà em lại thấy Cáp Mạn hơi thiệt thòi, sản phẩm làm ra đem cho DTM hết." Tiết Đại Lâm cũng không lạ gì chuyện kinh doanh:
" Vừa vặn ngược lại mới đúng, bọn họ mới là bên thắng lợi lớn nhất, mấy món đồ đó nằm trong tay bọn họ chẳng đáng mấy đồng. Thế nhưng gắn cái mác DTM vào thì khác hẳn, người ta có mạng lưới tiêu thụ hoàn thiện, có đội ngũ đội ngũ tiêu thụ chuyên nghiệp, dựa vào nền tảng của DTM, những sản phẩm đó rất nhanh hình thành hiệu ứng quy mô ... Không phải em cứ có đồ tốt là không lo tiêu thị, chỉ có đặt vào tay đúng người mới là lựa chọn chính xác nhất." La Thành Nhân duy nhất một điều không hiểu, làm sao có thể khiến DTM thừa nhận một công ty nhỏ như Cáp Mạn, đáng lẽ Cáp Mạn có thể bán đứt sản phẩm cho DTM đã là thành công rồi, giờ lại còn có thể ăn chia lượng tiêu thụ. Hơn nữa làm sao Cáp Mạn lại có thể khiến xí nghiệp lớn như Đồng Minh động lòng tham gia cuộc chơi, rốt cuộc dùng đòn bẩy nào:
" Nói thế nào thì người được lợi vẫn là anh cơ mà, anh thậm chí chẳng bỏ chút công sức nào hết, bây giờ chỉ cần ngồi chơi đợi tiền tăng lên." Tiết Đại Lâm càng nghe chồng nói càng không hiểu:
" Thằng nhãi đó đúng là cao thủ móc tiền trong túi người khác." La Thành Nhân cảm thán:
" Thì sao?"
" Ài, còn sao nữa, bây giờ anh muốn tăng vốn đầu tư vào Cáp Mạn, thằng nhãi đó không ngờ lại từ chối ... Nếu Cáp Mạn ở trong tay anh, chỉ vài năm thôi có thể lập ra thương hiệu mới đứng ngang hàng với DTM rồi, cần gì liên kết với DTM."
" Thế khi đó anh làm gì, sao không đầu tư thêm vào Cáp Mạn? Nắm thêm cổ phần?" Tiết Đại Lâm chất vấn:
Một câu này khiến La Thành Nhân thêm đau khổ, thầm rủa trong lòng, cái công ty đó còn không phải nhờ hắn mới đầu kéo bạn bè người quen tới làm khách hàng mới có hôm nay.
Mấy lời này giờ nói ra không còn ý nghĩa gì, La Thành Nhân xua tay:" Đi nào, đi nào, anh khi đó còn coi như ném số tiền này xuống sống, chẳng lẽ em chê anh ném đi chưa đủ à?"
Hai vợ chồng cứ thế vừa nói chuyện vừa rời nhà, số lần La Thành Nhân dẫn vợ tham dự loại tiệc thương nghiệp không nhiều, đương nhiên là có yếu tố quan hệ tư nhân trong đó. Tới nơi La Thành Nhân mới phát hiện, không ngờ Liêm Giang Đào cũng mang vợ theo. Tới khi tiệc bắt đầu mới nhìn ra manh mối, té ra cả hai bọn họ đều có ý để vợ mình tiếp Tiêu Lăng Nhạn, ý đồ đi đường ngoại giao phu nhân.
Lực lượng bên DTM thì chủ yếu nhà phòng tiêu thụ, bên Đồng Minh có tới năm người nhà họ Tiêu, lực lượng hùng hậu nhất, vừa đi dự tiệc vừa tham quan, thiếu mỗi Chúc Sĩ Binh ở lại trông công ty. Phía bên Cáp Mạn thì rất buồn cười, trừ Lữ Thiên Tư ra thì đa phần là hộ độc thân, già nhất là Lão Mã ngót nghét 50 tuổi đầu chưa vợ, Cừu Địch chẳng thể dẫn bạn gái tới, Thôi Tiêu Thiên thì không có bạn gái. Cừu Địch trong bữa tiệc hết sức bận rộn, bất kể là người DTM hay là mấy người quen cũ ở Đồng Minh đều không bỏ qua cho y, ai bảo y gây thù chuốc oán với cả hai công ty này nhiều như thế. Nhất là người Tiêu gia năm xưa bị Cừu Địch quấy rối, trông cái mặt y là nhiều người không thoải mái rồi, không uống vài chén là nhất định không được.
Thư ký Vệ của DTM chuyến này được cử đi làm giám đốc của công ty tiêu thụ mới thành lập, được xung quanh hò hét cổ vũ, cô đứng lên đòi pk với Cừu Địch, còn tuyên bố:" Năm nay còn nửa năm nữa thôi, nhiệm vụ tiêu thụ tổng giám đốc Liêm cấp cho tôi 2000 vạn, hoàn thành được hay không, trọng trách này anh cũng phải gánh."
Cừu Địch khách khí nói:" Cô đừng để cao tôi quá, chuyện đó sao tôi làm được, tất cả dựa vào cô, tôi cùng lắm phụ trách xã giao được thôi."
" Anh muốn phân công như thế chứ gì, được, nhiệm vụ do giám đốc Vệ chịu trách nhiệm, xã giao thuộc về anh, cả cái bàn chúng tôi thuộc phòng tiêu thụ, mỗi người anh không cuộc một ly là không xong đâu đấy." Trợ lý Vưu nhảy vào khiêu khích:
Lời này không phải là nói chơi, người làm tiêu thụ, quá nửa nghiệp vụ là thảo luận trên bàn rượu, Cừu Địch vừa định nhận thua thì cô thư ký Vệ hôm nay có vẻ hưng phấn quá mức tiếp chiêu:" Xem ra anh không đối phó được với nhiều người như thế, vậy thì chỉ cần đối phó với một mình tôi coi như anh qua ải ... Nào, tôi uống bao nhiêu, anh uống bấy nhiêu, được chứ?"
" Được." Cái này thì Cừu Địch dám chơi:
Không ngờ Cừu Địch vừa mới nhận lời đám người phóng tiêu thụ đã phì cười, y ngay lập tức phát hiện mình bị mắc lừa thì thư ký Vệ đã lấy ra mấy cốc trà, rót liền cho mỗi người năm cốc. Cô gái đó cứ uống là cạn sạch luôn, làm tiếng vỗ tay reo hò khắp phòng, Cừu Địch nhìn cô gái yểu điệu đó uống rượu như uống nước lã, mặt không đổi sắc thì biết gặp cao thủ rồi, không ngừng xin tha, vỗ ngực nhận lấy nhiệm vụ, đám người đang hô uống uống liên hồi mời tha cho y.