Q5 - Chương 087: Phân tranh hiện nguy cơ ở khắp nơi. (4)
Q5 - Chương 087: Phân tranh hiện nguy cơ ở khắp nơi. (4)
Đúng 9 giờ sáng, tiểu khu Hoa Viên Phong Thành, một cô gái vội vã từ trong tòa nhà đi ra, vừa chạy vừa bấm chìa khóa. Xe là một chiếc BMW màu đỏ chót đắt tiền, cô gái tựa như có chuyện cấp bách lắm, vào trong xe một cái ném hết túi to túi nhỏ sang ghế phụ lại, đóng cửa xe lại, vội vội vàng vàng khởi động máy.
Á … Cô gái thét lên, hai tay rối rít cáo về phía cổ, miệng phát ra tiếng ú ớ.
" Đừng nhúc nhích, sợ dây thép này do ba sợ thép nhỏ bằng tóc bện lại, cực kỳ chắc chắn, sử dụng cách thắt nút đặc biệt, cô càng vùng vẫy nó thít càng chặt thôi." Giọng nói lạnh lùng ở phía sau lưng vang lên:
Cô gái không dám nhúc nhích, tay thì lặng lẽ vươn ra muốn lấy chiếc túi xách tay đặt ở bên ghế phụ lái, ai ngờ vừa chạm vào quai đeo túi xách thì một bàn tay ở phía sau nhanh hơn, giật lấy cái túi.
" Định giở trò hả, không nhìn xem cô muốn chơi ai chứ." Gương mặt Cừu Địch hiện liên ở gương chiếu hậu nhìn Luật Mạn Toa không hề có chút thương hương tiếc ngọc nào, hỏi:" Vi sao muốn bắt tôi?"
Cô gái ngồi ở ghế lái là Luật Mạn Toa, cô làm sao có thể ngờ, tên Cừu Địch mà cô đang đi khắp nơi tìm kiếm cuối cùng lại xuất hiện trong xe của mình, từ từ giơ tay lên:" Anh bình tĩnh, nghe tôi giải thích đã ... Thả tôi ra đi, tôi biết anh không phải là loại người như thế, đừng phạm sai lầm."
" Loại người gì, cô gái cô hiểu lầm gì rồi, nói tới chuyện giết người hả, tôi đã giết rồi, cũng chẳng có cảm giác gì đặc biệt đâu."
" Không, không tin."
" Cô nên tin, tôi chẳng cần phải lừa cô làm gì." Cừu Địch vừa nói vừa lục lọi túi xách của Luật Mạn Toa:
" Tôi cảm giác anh sẽ không giết tôi." Luật Mạn Toa giọng u oán kèm chút thỏ thẻ, ý đồ dùng mỹ nhân kế:
" Ha ha, đừng kéo dài thời gian, tôi chẳng cần giết cô làm gì, cứ để đó là được rồi, cô không cởi được nút thắt trên cổ đâu, nếu cô hành động tùy tiện, nó sẽ cắt đứt động mạch cổ của cô ngay tức thì ... Đây là cách giết người mà đám gián điệp thích dùng nhất đấy, vì nó rảnh tay, lại không gây ồn ào nhiều. Có thấy gậy ông đập lưng ông không?" Cừu Địch dựa vào lưng ghế, giang hai tay ra, tỏ ý tôi chẳng thèm động tay:
Luật Mạn Toa tim đập thình thịch, không dám đụng vào sợi dây nữa, cố gắng thả lỏng thân thể.
" Lần gặp nhau ở trung tầm thương mại, có phải là do cố ý an bài chứ gì?" Cừu Địch hỏi:
" Không, lần đó hoàn toàn là tình cờ! " Luật Mạn Toa nuốt nước bọt:
“ Đưa Trang Uyển Ninh tới thủ đô cũng là tình cờ sao?”
“ Đúng thế, chúng tôi làm bạn mấy năm rồi, cô ấy xảy ra chuyện không may như thế, tôi tất nhiên muốn ở bên cạnh!”
“ Cô không nói một câu nào là thật hết, cô giữ mối quan hệ với Uyển Ninh bao năm chỉ là muốn giữ một liên hệ với trong nước, đợi có cơ hội thì lợi dụng thôi, chiêu này Lão Tạ dùng nát ra rồi.”
“ Cừu Địch, anh không nên nghi ngờ tôi như thế, tôi không có ý xấu … anh, anh gắn thiết bị theo dõi vào xe tôi đúng không, cái lần tôi tới chỗ Bao Tiểu Tam tìm anh ấy.”
Cừu Địch mỉm cười, ở sau lưng vuốt mái tóc thẳng mượt của Luật Mạn Toa, y thích cô gái để tóc ép thẳng thế này:" Rốt cuộc cô cũng thông minh được một lần rồi đấy. Có điều vẫn ngốc lắm, chúng tôi thích nhau bao nhiêu năm như thế rồi, vậy mà cô lại ở giữa muốn làm ông tơ bà nguyệt cho chúng tôi ... Cô nghĩ xem, Uyển Ninh tin cô hay là tin tôi."
Luật Mạn Toa thực sự muốn tát mình, thông minh bị thông minh hại:" Vậy anh cũng không cần đối phó với tôi như vậy chứ, tôi cũng từng thích anh mà."
" Xin lỗi, cô là thứ hoa hồng nhiều gai ... Tự trói mình lại." Cừu Địch đưa tới một cái một cái dây buộc cáp bằng nhựa:
Luật Mạn Toa tự buộc hai tay mình lấy răng kéo một đầu, giơ tay lên cho Cừu Địch thấy cô đã làm theo lời y:" Thực ra anh đâu cần phải làm thế, tôi không hề có sức uy hiếp với anh."
" Cẩn thận vẫn hơn, nguồn tín hiệu trên người Trang Uyển Ninh, hẳn là cô biết chứ hả?"
" Tôi biết là có, nhưng tôi không biết ở đâu."
Cừu Địch hơi ngả người tới trước, mặt kề sát mặt Luật Mạn Toa, tay vuốt nhẹ lên gò má mịn màng của cô:" Hôm qua đám người của An ninh Đặc Vệ tới bắt tôi chính là do cô ủy thác chứ gì?"
Mặc dù động tác của Cừu Địch rất ôn nhu nhưng khiến Luật Mạn Toa cảm giác như bị rắn thè lưỡi liếm mặt:" Chuyện đó tôi có thể giải thích, kỳ thực chuyện không như anh nghĩ đâu."
" Tôi coi như đó là câu trả lời khẳng định rồi ... Vậy thì chỉ còn lại một câu hỏi cuối cùng nữa thôi, cô suy nghĩ cho kỹ rồi hẵng trả lời nhé ..." Cừu Địch đặt tay lên sợi thừng sắt kéo nhẹ:" Kẻ đứng sau lưng cô là ai?"
Luật Mạn Toa tức thì cảm thấy khó thở:" Tôi ... Tôi không thể nói."
" Vậy thì cô nói xem, tôi liệu có vì mạng sống của cô mà để tính mạng của mình gặp nguy hiểm không?" Ngón tay Cừu Địch tiếp tục tăng sức, tay kia vuốt ve cái cổ trắng trẻo đã hẳn vết của Luật Mạn Toa:
Luật Mạn Toa sợ hãi vô cùng:" Đừng ... Anh đừng giết tôi, nếu không anh cũng chết .... Tôi không biết hắn là ai ... Tôi thực sự không biết ... Cừu Địch .... Tôi chẳng qua chỉ là một nữ tử yếu đuối, muốn kiếm nam nhân mạnh mẽ làm chỗ dựa ... Tôi không muốn hại anh ... Bọn họ đang tìm đồ."
Giọng nói vô cùng thê lương, Cừu Địch buông tay, Luật Man Toa liền thở hồng hộc, cô cố gắng xoay người lại, để nửa bên mặt nhìn ra phía sau, một giọt nước mắt chảy dài trên gò má, ai oán nói:" .... Nếu anh muốn giết tôi, vậy để tôi nhìn anh ... Để tôi thấy anh ra tay, tôi không bao giờ tin, anh có thể tàn nhẫn như thế, anh không phải là người như vậy."
" Cô nói đúng, tôi không làm được điều đấy, tôi không đủ tàn nhẫn ..." Cừu Địch xoay đầu Luật Mạn Toa đi, tay lại tiếp tục kéo sợi thép:" Chính cô ép tôi phải làm thôi, công bằng mà nói, tôi chưa làm gì có lỗi với cô hết, cô chuốc lấy đừng trách ai ..."
" Tôi biết ... Nhưng tôi ..." Luật Mạn Toa bắt đầu khóc, cô cố gắng quay lại, cố gắng làm Cừu Địch mềm lòng, nhưng đầu bị tay y giữ chặt:" Cừu Địch, đừng ... Tôi thực sự không muốn hại anh ... Mạng của tôi cũng nắm trong tay kẻ khác ... Tôi xin lỗi ..."
" Là ai?" Cừu Địch thít mạnh:
" Tôi nói, tôi nói ... " Luật Mạn Toa lúc này đã biết nếu mình không, thực sự sẽ trở thành cỗ thi thể mỹ lệ vĩnh viễn nằm lại ở nơi này, thứ nam nhân tàn nhẫn, sợ hãi lẫn thương tâm làm cô sụp đổ:
" Đừng có lừa tôi đấy, không có cơ hội thứ hai cho cô đâu." Cừu Địch lạnh lùng nói:
" Trong túi xách của tôi, khe giữa ..." Cổ bị thít chặt, Luật Mạn Toa nói vô cùng gian nan: