Thương Hải Điệp Ảnh (Bản Dịch)

Chương 871 - Q5 - Chương 088: Phân Tranh Hiện Nguy Cơ Ở Khắp Nơi. (5)

Q5 - Chương 088: Phân tranh hiện nguy cơ ở khắp nơi. (5) Q5 - Chương 088: Phân tranh hiện nguy cơ ở khắp nơi. (5)

Cừu Địch lục lọi túi của Luật Mạn Toa, rất nhanh sờ thấy một thứ cưng cứng, tựa như cuối sách nhỏ, dùng dao đa năng luôn mang theo bên người rạch lớp vải mỏng bên ngoài, lấy ra cuốn sổ tay vỏ ngoài xanh thẫm, dập nổi quốc quy hai màu đỏ vàng. Mắt Cừu Địch trố ra, đánh chết y cũng không ngờ tới khả năng này, tay bóp cổ Luật Mạn Toa:" Cô là mật vụ?"

" Anh cũng biết nữa à?" Luật Mạn Toa khóc tức tưởi:

Cừu Địch luật xem cuốn sổ nhỏ, không sai được, y biết loại giây tờ này, đây là giấy chứng minh cho một loại nhân viên ngoại vi có chức trách hiệp trợ điều tra thôi. Dọa người ngoài thì được chứ với người hiểu biết như Cừu Địch không có ý nghĩa lớn, giống như bộ cảnh phục trên người hiệp cảnh, anh làm chuyện bẩn thỉu, khi xảy ra chuyện thì anh chịu, xảy ra chuyện lớn thì anh bị khai trừ.

Tóm lại là làm công tạm thời thôi, nhưng nói thế nào, người ta đang làm việc cho An ninh quốc gia.

" Đó là giấy chứng nhận của An ninh quốc gia, tôi đã phục vụ cho họ hơn một năm rồi, anh có thể xác thực, tôi nói thật ... Xin lỗi, tôi không thể nào nói cho anh biết thân phận của mình." Luật Mạn Toa không chống cự, chỉ khẽ vuốt bàn tay Cừu Địch đang khống chế mình, giọng bi thương tột độ:" Bây giờ anh có thể ra tay được rồi, chết trong tay nam nhân mình thích, coi như cũng là một kết cục tốt ... Anh ra tay đi."

Cừu Địch rụt tay về, suy nghĩ một lúc, từ từ tháo sợi dây thép dày công chế tạo ra khỏi cổ Luật Mạn Toa, lại lấy dao nhỏ cắt dây ở cổ tay. Toàn bộ quá trình y làm rất chậm, rất cẩn thận, cứ như mỗi bước đều đề phòng tới mức cao nhất, không để sai sót gì. Tới khi y hoàn toàn buông tay thì gương mặt Luật Mạn Toa đã ướt đẫm nước mắt, quay hẳn lại nhìn y.

" Bây giờ thì lớn chuyện rồi, hẳn là cô đã biết người của công ty Đặc Vệ đã bị An ninh quốc gia bắt đi hết rồi chứ?" Cừu Địch mặt âm trầm, tay chơi đùa con dao, chuyện phức tạp rồi, thậm chí y thấy nhiều thứ vuột khỏi tầm tay:

Luật Mạn Toa lau đi nước mặt, gật đầu:" Tôi biết, nhưng chuyện này không cách nào làm thông qua con đường bình thường, vốn định xử lý riêng, nhưng anh làm thế này rồi, không có cơ hội nữa."

" Cởi chuông cần người buộc chuông, cô hẳn là biết bọn chúng muốn cái gì ở tôi?" Cừu Địch hỏi:

" Bọn họ đang tìm một cái đồng hồ, hẳn là ở trong tay anh." Luật Mạn Toa thấy vẻ mặt Cừu Địch hết sức nghiêm túc, không hề giãn ra chút nào, giải thích:" Lúc tôi ở nước ngoài bị người ta bám theo, đi tới đâu cũng không yên ổn, liên tục bị người ta truy đuổi. Tôi nhĩ về trong nước sẽ an toàn hơn một chút, không ngờ rằng vừa mới nhập cảnh liền bị người ta theo dõi ... Người đó tìm tới tôi, bảo tôi làm việc cho hắn, hắn là người của An ninh quốc gia, tôi không dám không nghe."

Cừu Địch nhíu chặt mày, bên An ninh quốc gia đã công khai phái người tới theo dõi họ rồi, sao lại sinh ra một kẻ nữa, vậy thì tên này có vấn đề:" Cô có chắc hắn là người của An ninh quốc gia không?"

" Đương nhiên có, khi đó tôi bị bắt ở sân bay, được đưa tới cục điều tra kinh tế tra hỏi, chính hắn phái người tới đưa tôi ra mà." Luật Mạn Toa đáp, người có thể cứu cô ra khỏi tay cảnh sát, còn có gì phải hoài nghi nữa:

" Tóm lại là cô căn bản chưa từng gặp hắn." Cừu Địch chốt lại:

Luật Mạn Toa gật đầu, còn nói cái trung tâm làm đẹp Quốc tế Mạn Toa cũng là mở theo chỉ thị của kẻ đó, cung cấp cho cô không ít tư liệu thân phận người nước ngoài, nơi cao cấp như thế, là chỗ tuyệt vời để tiếp xúc với người nước ngoài trú ở thủ đô. Người thần bí đó cung cấp cho cô không ít hỗ trợ, nên mới có thể phát triển nhanh như thế.

Nói xong Luật Mạn Toa đưa tay ra, muốn nắm tay Cừu Địch, Cừu Địch gạt tay cô sang bên. Luật Mạn Toa xấu hổ nói:" Hôm đó tôi được hắn bố trí tới trung tâm thương mại ở Tây Đan, nhưng không hề biết là anh, khi biết phải đối phó với anh, tôi nói với hắn là tôi quen biết anh ... Hắn hứa với tôi sẽ tha cho anh một con đường sống ... Thật đấy, bọn họ chỉ muốn tìm một cái đồng hồ thôi, hình như thuộc về gián điệp nước ngoài, làm sao anh lại giấu thứ như thế?"

" Tôi vô tình có được thôi, ai mà ngờ gây ra chuyện lớn như thế." Cừu Địch vỗ trán, nhớ lúc đó y nhìn thấy Bao Tiểu Tam lấy ngón út móc cái đồng hồ ở nhà an toàn kia, còn che cho hắn, làm sao ngờ được kéo theo bao nhiêu rắc rối như vậy, có hối hận cũng muộn:

Trong mắt Luật Mạn Toa vẻ mặt đó là của người cùng đường hết lối, nhỏ nhẹ khuyên:" Nếu như anh có thứ đó thì mau giao ra đi, nếu đánh mất rồi thì tôi cũng chẳng giúp được gì cho anh ... Hiện giờ khắp thành phố đều đang truy lùng anh, anh chỉ có một mình, sớm muộn gì cũng bị bắt."

" Vậy thì phải làm sao?" Cừu Địch cảnh giác nhìn xung quanh:" Cô liên hệ với tuyến trên của cô đi, hỏi xem có phải giao ra là sẽ không sao không ... Bây giờ tôi muốn giao cũng không biết giao cho ai, đi đâu mà giao, ra ngoài kia không cẩn thận một chút thôi là bị bắt rồi."

" Di động của tôi ..." Luật Mạn Toa được Cừu Địch trả lại di động, cô bấm số, bên kia nhận máy liền nói chuyện với câu, cúp máy một cái nghiêm mặt nói với Cừu Địch:" Anh ấy bảo chúng ta ở nguyên tại chỗ đợi anh ấy."

" Hả, ở đây á, thế không phải là tôi sẽ bị bắt đi sao?" Cừu Địch có vẻ hoảng sợ:

Luật Mạn Toa trấn an:" Tôi đảm bảo với anh, chỉ cần chủ động giao nộp sẽ không sao, đây đâu phải chuyện lớn gì chứ.”

" Vậy cho cô đấy ..." Cừu Địch rối rít lấy một cái đồng hồ trong lòng ra đưa cho Luật Mạn Toa:

Luật Mạn Toa mừng rỡ nhận lấy, nhưng sau khi xem trước ngó sau một lượt thì nụ cười biến mất:" Không phải là cái này."

" Chính là cái đồng hồ Patek Philippe này mà." Cừu Địch khẳng định:

" Thực sự không phải, hình dáng không đúng, thế này không qua mặt được đâu." Luật Mạn Toa lắc đầu, ngẩng đầu lên nhìn Cừu Địch, không ngờ thấy y đang cười, cười rất mỉa mai, làm gì có chút sợ hãi nào? Cô thình lình nhào về ghế phụ lái, vươn tay xuống dưới chiếc ghế, động tác nhanh như chớp, nhưng ngay lập tức toàn thân cứng đờ.

" Cô đang tìm cái này hả?" Cừu Địch xoay tay một cái, khẩu súng nhỏ xuất hiện như làm ảo thuật, súng cỡ nhỏ, trông như tác phẩm nghệ thuật: " Cô nghĩ tôi lên xe mà lại không kiểm tra từng ngóc ngách chắc?"

Luật Mạn Toa muốn nhổm dậy nhưng không còn cơ hội nữa, một tay khác của Cừu Địch vươn ra như chớp, chỉ nghe thấy tiếng nổ lách tách, cô run rẩy vài cái rồi mắt trắng dã.

" Chỉ là một gián điệp tôm tép thôi, mồm đầy dối trá, cô tưởng tôi ngốc như cô à? Cô em vẫn còn non lắm ..."
Bình Luận (0)
Comment