Thương Hải Điệp Ảnh (Bản Dịch)

Chương 879 - Q5 - Chương 096: Cố Nhân Hiện Thân Và Danh Đều Hủy. (4)

Q5 - Chương 096: Cố nhân hiện thân và danh đều hủy. (4) Q5 - Chương 096: Cố nhân hiện thân và danh đều hủy. (4)

Thời gian đã quá trưa, phân cục cảnh sát khu Hướng Dương hỗn loạn.

Mang súng đi cướp, nổ súng bắn người, đừng nói ở thủ đô dù là nơi nào cũng là sự kiện oanh động.

Còn đặc biệt oanh động hơn nữa là cái bọn cướp ngu xuẩn ấy không ngờ lại bị quần chúng bắt không sót một tên nào. Đây chính là tin tức mang năng lượng tích cực, cổ vũ lòng người tới mức nào, muốn che đậy cũng không che đậy được, trừ trang video của Youku tới trang tin của QQ, đâu đâu cũng thấy bài viết trong dân gian về sự kiện này, thu hút lượng lớn người xem.

Dù sao nổ súng giữa thủ đô mà, đề tài quá hấp dẫn.

Phóng viên kéo tới hiện trường phỏng vấn rất đông, chuyện phỏng vấn cũng phải đi cửa sau, cảnh sát thường chẳng thèm quan tâm anh phóng viên nhà nào, không có chỉ thị bên trên họ không hé răng. Có điều hôm nay phá lệ, có cảnh sát ở hiện trường chuyên môn giảng giải đầu đuôi cho phóng viên, có bốn nghi phạm kết bạn đi cướp, sau khi bị bảo an tiểu khu phát hiện liền bỏ trốn, chỉ có điều giao thông ở thủ đô thật đáng ngại, gặp phải tắc đường nên bỏ xe chạy, kết quả là quần chúng truy đuổi, chạy chẳng được bao xa liền bị tóm, chỉ thế thôi.

Hỏi về súng à, cảnh sát đáp qua loa, à súng tự chế ấy mà, căn bản chẳng chính xác đâu, tác dụng không bằng cái ná cao su, nổ to tóe lửa ghê vậy thôi chẳng chết người. Đừng truyền tin lung tung, trị an thủ đô tốt thế này, đâu ra đám cướp chuyên dùng súng cướp bóc chứ.

Chuyện chỉ có thế thôi, cảnh sát nói rồi, vẫn còn đang điều tra, anh không tin à? Không tin thì tôi hết cách.

Cuối cùng thêm một câu, nếu phóng viên các anh là truyền tin lung thì tôi có cách đấy.

Thế là một bài viết (Hơn trăm quần chúng thủ đô hăng hái làm việc nghĩa, dũng cảm bắt kẻ cướp mang súng) được ra lò, vấn đề giao thông thủ đô à, cắt bỏ, súng à, viết vài câu qua loa ... chủ yếu tập trung vào người dân chung lòng bắt cướp. Còn về những nhân vật quan trọng, giới truyền thông ngửi ra thái độ bất thường của cảnh sát, lược bỏ hết.

Đâm ra sự kiện kích động lòng người như thế, bao nhiêu người dân đăng tin tưng bừng, lượt xem cao chót vót, đến khi lên báo thì nhạt hơn nước lã, đăng lên chẳng mấy người đọc, lại còn bị ăn chửi đưa tin lười biếng, chỉ biết bôi chữ kiếm tiền.

Mấy anh hùng làm việc nghĩa đâu, sao không ai nhắc tới?

Mấy người đó có, đúng là có, người dùng xe đạp hạ tên cướp cầm súng, đám phóng viên xem video người dân quay được mà run ... người đó từ vóc dáng tới tướng mạo khiến người ta khiếp đảm, xem lý lịch một cái càng hãi hơn. Lính trinh sát đóng ở Nội Mông đã xuất ngũ, vì tội cố ý gây thương tích, tổ chức xã hội đen mà đi tù bốn năm sáu tháng, vừa mới được thả ra chưa bao lâu ... Cứ tưởng là nhân vật anh hùng, ai ngờ là đại ca xã hội đen ... Cảnh sát làm sao dám tiết lộ ra ngoài? Phóng viên sao dám đăng tin.

Người xấu làm việc tốt ư, nhưng ai lý giải được chứ?

Hỏi chuyện, lấy lời khai, Kỳ Liên Bảo kể chi tiết, hắn và vài nhân viên của công ty DTM tới tiểu khu đó chuẩn bị tiếp thị sản phẩm, không ngờ gặp phải chuyện này, thế là liền xả thân vì nghĩa thôi, chuyện chỉ có thế, không có gì to tát. Cơ mà chú cảnh sát cũng có mù đâu, hiểu kẻ xấu còn hơn hiểu bản thân, đám người này không thừa lúc hỗn loạn làm vài việc trộm gà bắt chó là may phước rồi, lại chủ động làm việc tốt à? Lừa ma đấy hả?

Thế nên Kỳ Liên Bảo bị giữ lại, tạm thời nhốt trong một gian riêng.

Cảnh sát làm thế không phải vô duyên vô cớ đâu, bọn họ quan sát qua camera giao thông, Kỳ Liên Bảo đã ở vị trí đó hơn tiếng đồng hồ rồi, cứ như là chuyên môn đứng đó đợi nghi phạm xuất hiện vậy, giống đi tiếp thị sản phẩm chút nào đâu, lý do vớ vẩn ai mà tin được.

Phát hiện lớn hơn nữa là bốn vị nghi phạm bị bắt thì đều có tiền án cả, mà tên cầm súng không ngờ lại là đối tượng bỏ trốn truy nã. Bọn họ vừa mới xác định được thân phận của nghi phạm lại có chuyện rồi, An ninh quốc gia thông báo, bọn họ muốn đưa nghi phạm đi, những kẻ đó có hiềm nghi gây hại cho an ninh quốc gia.

Làm sao bốn thằng cướp lại thành ảnh hưởng tới an ninh quốc gia thế? Có phải là thành phần khủng bố đâu cơ chứ? Còn chưa tiêu hóa hết lại có chuyện lớn hơn, nữ chủ nhà vốn là người bị hại, không ngờ báo ra thân phận đặc thù của mình, có đơn vị, có số hiệu. Sau đó liên lạc điện thoại rồi đường hoàng được một chiếc xe công đón đi, ngay cả hỏi thông tin cơ bản cũng không làm được.

Sau đó ba nghi phạm cùng với cả tên vẫn đang nằm trong bệnh viện đều được An ninh quốc gia tiếp quản.

Tới lúc này người bị phân cục cảnh sát giữ lại chỉ còn đúng lại một người dân đã hạ tên cướp, vừa vặn ứng với tình thế hiện nay: Loại người nào cũng có tương lai, chỉ người làm việc nghĩa, vô vọng.

Chuyện trở nên hỗn loạn, phức tạp, khó làm rõ đầu đuôi trong đó.

Đám người Tạ Kỷ Phong rút lui về một tầng hầm đang buồn chán lật tạp chí, xem tin tức qua TV. Tin về những vụ giết người lại toàn là nhân vật nhạy cảm kia tất nhiên là sẽ không phát, ấy vậy mà bất ngờ xem được một tin về người dân ra tay vì nghĩa. Hai người thần bí kia dùng tiếng Anh giao lưu với, một người nói tin tức nơi này đúng là bullshit xem thời sự mà chẳng biết cái mẹ gì. Người còn lại thì dùng tiếng Trung nói đúng là cái xứ bịt miệng.

Qua mấy ngày tiếp xúc Tạ Kỷ Phong đã nhìn ra, hai tên này một là người Việt Nam, một là Hoa kiều không rõ là vùng nào. Có điều cả hai tên này chỉ lờ mờ thấy bóng dáng gốc gác chúng qua bề ngoài với thứ ngôn ngữ gốc đã biến dạng thôi, đều là loại Tây hóa cả rồi, mở mồm ra là sặc mùi giọng điệu phương Tây, hoặc có lẽ chúng vốn sinh ra ở bên kia đại dương. Nực cười hai thằng giết người lại luôn tỏ ra mình cao hơn người khác một bậc.

Có điều phải thừa nhận chúng đúng là sát thủ hạng nhất, là quân bài tẩy lớn nhất Du Thế Thành lén đưa về, nhưng rốt cuộc tên đó muốn làm cái gì?

Cứ giết tiếp thế này à?

Hắn biết làm như thế không ổn, dù sát thủ hạng gì, giết người chỉ có thể đắc ý nhất thời thôi, nếu lộ ra chút sơ hở nào thì ngay cả bác gái ở tổ dân phố cũng không lừa được, bọn chúng cả tiếng Trung còn nói chẳng lưu loát.

Mới đầu còn định lợi dụng hai tên này báo thù Cừu Địch, nhưng thấy chúng giết người không ghê tay, tình trạng này khiến Tạ Kỷ Phong cũng chờn, không thể không nghĩ kế thoát thân.

Tin vào Du Thế Thành ấy à, thôi đi, hắn đoán chừng hai thằng kia nhận lệnh rồi, có thể giết cả mình bất kỳ lúc nào.

Thế nhưng không tin Du Thế Thành thì hắn lại không có lối thoát nào khác, Tạ Kỷ Phong nhận ra, từ lúc nào mình đã bị một tấm lưới lớn vây chặt, cho dù nhảy ra khỏi hố lửa này, e rằng tiếp tới chẳng né được phận tù tội.

Hắn hối hận vô cùng, đôi khi hắn muốn tự vả mặt mình, bản thân đã làm cái gì vậy, hắn vốn có cuộc sống thong thả nhàn nhã.
Bình Luận (0)
Comment