Ta rùng mình một cái.
Ta vẫn còn nhớ ngày đó vì hiểu lầm về túi thơm mà ta bị Yến Lộ bắt giam trong hầm băng ba ngày ba đêm, chịu không ít khổ sở. Giờ đây nàng ta vẫn muốn mưu hại ta, quả thực là nữ nhân lòng dạ rắn rết.
Pháp lực của ta không bằng Yến Lộ.
Lúc này sư tôn và sư huynh đệ không ở bên cạnh ta, chỉ có bên cạnh Tân Đình Thượng thần là an toàn nhất.
Ta lẻn trở lại đại điện, nắm lấy vạt áo của Tân Đình Thượng thần, ngồi sát bên hắn.
Hắn nhìn hành động của ta, khóe miệng mang nụ cười rất đẹp: "Sao thế, ngươi còn muốn ta bóc cua cho ngươi ăn sao?"
Lời của hắn chưa nói xong, Nam Hải Thủy quân đã đi tới.
Ông ấy thi lễ rồi lên tiếng: "Nghe nói Tân Đình Thượng thần văn hay chữ tốt, gần đây tiểu thần có được một cây quạt tốt, hôm nay tiểu thần muốn mời Thượng thần đề một bài thơ lên quạt."
Chỉ vì hôm nay là sinh nhật của Nam Hải Thủy quân, Tân Đình Thượng thần không tiện từ chối.
Hắn đành phải nói với ta: "Ngươi đợi ta ở đây, ta đi rồi sẽ quay lại ngay."
19
Ta lắc lắc đầu, cố gắng giữ cho mình tỉnh táo một chút.
Ánh sáng mờ ảo chiếu xuống, thỉnh thoảng nước bẩn ngập qua đầu khiến ta có cảm giác ngạt thở mạnh mẽ.
Đây là thủy lao của Nam Hải.
Sau khi tiệc kết thúc, chư thần lần lượt cáo từ nhưng vẫn chưa thấy Tân Đình Thượng thần quay lại.
Vừa rồi, Yến Lộ biến thành hình dáng của Tân Đình Thượng thần dẫn ta đi, rồi thừa lúc không có ai ở nơi kín đáo đánh ta ngất đi.
Nàng ta phong ấn pháp lực của ta, sau đó ném ta vào thủy lao của Nam Hải này.
Không có pháp lực bảo vệ, nước biển lạnh lẽo khiến thân thể ta nhanh chóng mất nhiệt.
Ta run rẩy mở miệng: "Ngươi muốn làm gì?"
Yến Lộ nhìn xuống ta trong thủy lao, vẻ mặt khinh thường: "Ta thực sự không hiểu tại sao Thương Bắc Thượng tiên lại chọn một kẻ vô dụng như ngươi."
Nàng ta nghiến răng nghiến lợi nói: "Nhớ ngày đó ta bày tỏ tình cảm với hắn ta, nhưng hắn ta lại từ chối ta. Ta đường đường là Tam Công chúa Yến Sơn có gì không xứng với hắn ta chứ, nhưng hắn ta lại nói hắn ta đã có người trong lòng. Ta hỏi hắn ta là ai, có đẹp bằng ta không, có thân phận cao quý như ta không. Hắn ta nói, không đẹp bằng ta, không có thân phận cao quý như ta."
Nói xong, ánh mắt nàng ta đột nhiên trở nên sắc bén.
Nhìn ta giận dữ: "Ta hỏi hắn ta là ai, cuối cùng hắn ta lại nói, người đó là ngươi."
"Ta không hiểu!"
Nàng ta đột nhiên ngồi xuống, thò tay qua khe hở của nhà giam siết chặt cổ ta, vẻ mặt vô cùng dữ tợn: "Ngươi rốt cuộc có gì tốt?"
Mặt ta đỏ bừng vì ngạt thở, chỉ có thể liên tục đập vào tay nàng ta: "Ngươi. . . ngươi mau thả ta ra, nếu không Thương Bắc biết được chắc chắn sẽ không tha cho ngươi đâu."
"Hừ."
Nàng ta cười lạnh, vẫn không buông tay: "Cái ta không có được, người khác cũng đừng hòng có."
Nói xong, lực siết của nàng ta lại mạnh thêm vài phần.
Đúng lúc ta cảm thấy sắp ngạt thở, nữ tử áo thanh bích đột nhiên xuất hiện.
Vô cùng hoảng sợ ngăn cản: "Tỷ tỷ, ngươi tuyệt đối đừng g.i.ế.c nàng ta. Tân Đình Thượng thần vẫn còn ở chỗ phụ thân, nếu để ngài ấy biết, e rằng chúng ta cũng sẽ gặp rắc rối."
Yến Lộ nghe lời nàng ta hừ lạnh một tiếng, rồi đột ngột buông tay, ta vừa thở lại được thì ho sặc sụa.
Thì ra, nữ tử áo thanh bích này là nữ nhi của Nam Hải Thủy quân, Đại Công chúa Nam Hải Phù Nhiễm.
Nếu thấy hay đừng ngại cho bọn mình một lượt theo dõi nhé!
Ngoài ra, các bạn có thể theo dõi bọn mình trên FB: Cá Chép Ngắm Mưa • 鯉魚望雨 để không không bỏ lỡ những bộ truyện hấp dẫn!
"Các ngươi. . . các ngươi mau thả ta ra"
Ta dựa vào tường thở hổn hển: "Nếu không, để Tân Đình Thượng thần cùng sư tôn của ta Tu Nhiễm Thượng thần biết được, nhất định sẽ không tha cho các ngươi đâu. Ta theo Tân Đình Thượng thần tới đây, nếu hắn biết ta mất tích, chắc chắn sẽ tìm ta. Ngươi, ngươi có tình ý với Tân Đình Thượng thần phải không?"
Ta nhìn Phù Nhiễm, nói: "Nếu để Tân Đình Thượng thần biết ngươi đã ra tay với người bên cạnh hắn, chắc chắn hắn sẽ vô cùng chán ghét ngươi. Chi bằng ngươi sớm thả ta ra, ta còn có thể nói vài lời tốt về ngươi với Tân Đình Thượng thần."