Thượng Thần Xin Nhẹ Chút - Lạc Bối Bối

Chương 56

Ta vô thức nhìn xuống n.g.ự.c mình, trước đây hắn từng dùng thanh kiếm này dạy ta không ít chiêu thức, mà bây giờ, ta lại bị thanh kiếm này xuyên thủng cơ thể.

Ta nắm lấy thanh kiếm vẫn còn muốn đ.â.m sâu hơn, muốn mở miệng ngăn cản, nhưng mở miệng rồi, lại không nói được lời nào.

Lúc này ta chỉ cảm thấy mình như con thiêu thân hấp hối, thanh kiếm kia như ngọn lửa nuốt chửng ta, ta chỉ muốn ngủ thiếp đi.

Nhưng Tân Đình Thượng thần trên người vẫn còn trúng ma chú, ta nhịn đau dùng hết sức toàn thân bấm một quyết đánh vào thân thể Tân Đình Thượng thần.

Màu đỏ ngầu trong mắt Tân Đình Thượng thần dần dần tan biến.

Vào khoảnh khắc ánh mắt hắn hồi phục sự tỉnh táo và nhìn rõ dung mạo ta, gương mặt vốn đã không còn chút huyết sắc của hắn, càng trở nên tái nhợt.

"Hoài Uyển."

Hắn buông thanh kiếm trong tay, cơ thể ta theo động tác của hắn mà chệnh choạng, hắn đưa tay đỡ lấy ta sắp ngã.

Thanh kiếm vẫn còn trong n.g.ự.c ta, ta chỉ thấy một luồng khí trong cơ thể đang dâng lên, cổ họng ngứa ngáy, ta phun ra một ngụm máu.

Y phục vốn đã rách nát vì đánh nhau, trong phút chốc lại loang lổ vết máu.

Ta cố gắng muốn đưa tay lên lau m.á.u ở khóe miệng, hắn nắm c.h.ặ.t t.a.y ta, khàn giọng nói: "Hoài Uyển."

Những chuyện cũ như một vở kịch trong đầu hiện lên từng cảnh một.

Ta từng mơ ước một ngày nào đó sẽ thành thân sinh con với hắn, nhưng chưa từng nghĩ, có một ngày sẽ âm dương cách biệt.

Ta vùng vẫy đưa tay lên vuốt gò má hắn, chỉ thấy những giọt lệ to như hạt đậu từ khóe mắt hắn lăn xuống: "Hoài Uyển, nàng ngoan, ta sẽ đưa nàng đi tìm Thái Thượng Lão Quân ngay."

"Ha ha ha ha ha ha ha."

Phía sau vang lên tiếng cười gằn của Vinh Xuyên: "Mẫu thân ngươi lúc còn sống không chịu đi cùng phụ thân ta, bây giờ ngươi cùng ta đồng quy vu tận cũng đáng giá. . . !"

Ánh mắt Tân Đình Thượng thần cực kỳ lạnh lẽo, hắn thi triển một phép thuật, một tia sáng xanh b.ắ.n vào cơ thể Vinh Xuyên.

Tiếng cười của Vinh Xuyên đột nhiên im bặt, nụ cười của hắn ta trong phút chốc đông cứng trên mặt.

Vinh Xuyên đã chết.

Vinh Xuyên đã chết, lòng ta thả lỏng không ít.

Ta khó nhọc mở miệng: "Vinh Xuyên hắn ta một lòng chỉ muốn đạt được Thanh Vân kiếm này để trở thành chủ nhân của trời đất, giờ Vinh Xuyên đã chết, Ma tộc như quần long vô thủ trong thời gian ngắn ngàn vạn lần không dám làm loạn. Thanh Thanh Vân kiếm tuy đã được giải phong ấn, nhưng nếu không có m.á.u của ta thì cũng không thể phát huy tác dụng, nên cũng không gây được mối đe dọa. Sau khi ta chết, hãy tìm một nơi sơn thanh thủy tú để chôn ta. . ."

Lời của ta còn chưa nói hết, đã bị hắn ngắt lời,

Ánh mắt hắn hiện lên nỗi đau mãnh liệt: "Ta biết, Ta đều biết, Hoài Uyển ngoan, đừng nói lời không may mắn."

Hắn đứng dậy bế ta lên, ta dựa vào lòng hắn, chỉ thấy đầu càng lúc càng nặng.

Ta cố gắng lấy hết tinh thần mở miệng nói: "Ta hơi buồn ngủ, ta ngủ một lát trước. . ."

Nếu thấy hay đừng ngại cho bọn mình một lượt theo dõi nhé!
Ngoài ra, các bạn có thể theo dõi bọn mình trên FB: Cá Chép Ngắm Mưa • 鯉魚望雨 để không không bỏ lỡ những bộ truyện hấp dẫn!

Cánh tay hắn ôm ta run lên, giọng nói cũng rối loạn: "Không được ngủ, nàng còn nhớ không. . ."

Nhưng ta đã không nghe thấy nữa.

37

Ngoại truyện của Tân Đình

Phụ thân ta thường căn dặn ta phải tiến bộ trong học tập, tu luyện thật tốt pháp thuật.

Ta cũng chưa từng làm phụ thân thất vọng, luôn là tấm gương của Thiên Đình.

Nhưng mẫu thân ta thường thở dài, nói rằng bà cưới phải một lão cổ hủ, sinh ra một nhóc con cổ hủ.

Nói ta tuổi còn trẻ mà đã mặt nặng mày nhẹ, sau này sẽ không cưới được thê tử.

Mẫu thân ta thời gian đó rất lo lắng, sau đó nắm lấy mặt ta nhìn tới nhìn lui cuối cùng đưa ra kết luận:

Diện mạo của ta cũng không tính là tệ, không đến mức không tìm được thê tử.

Từ đó về sau mỗi lần mẫu thân ta ra ngoài đều dẫn ta theo, và rất nhiệt tình giới thiệu ta cho các vị thần tiên trên trời.

Cho đến một ngày, dưới sự thuyết phục mạnh mẽ của mẫu thân ta, một a di xinh đẹp nói muốn gả quả trứng vừa mới đẻ của mình cho ta làm thê tử.

Ta tự cho rằng điều này rất không thỏa đáng, lập tức nói suy nghĩ này cho mẫu thân ta.

Bình Luận (0)
Comment