【Hư Không Thần Đạo Chưởng: Khi thi triển có thể đưa tay dò xét hư không vạn trượng. Ngưng kết một đạo chưởng ấn che khuất bầu trời, giống như thần linh giáng lâm. 】
Trương Nhẫn nheo mắt lại, không kịp chờ đợi liền bắt đầu hấp thu truyền thừa Hư Không Thần Đạo Chưởng.
"Không hổ danh là thần thông, quả nhiên tối nghĩa khó dò!"
Trương Nhẫn thầm chậc lưỡi, vội vàng quay trở về phòng.
Một tháng sau.
Trương Nhẫn cuối cùng cũng đem toàn bộ áo nghĩa bên trong thần thông tiêu hóa toàn bộ.
Sau đó liền tiếp tục chuỗi ngày khổ tu, phải biết Hư Không Thần Đạo Chưởng chính là lá bài tẩy mạnh nhất mà hắn có. Vậy nên hắn muốn lấy tốc độ nhanh nhất mà hoàn toàn nắm giữ được môn thần thông này. Nếu sau này đi ra ngoài lịch luyện hắn cũng có thủ đoạn áp đáy rương mà lấy ra hù kẻ địch chơi.
Thoáng chớp mắt.
Hai tháng lại đi qua.
Trương Nhẫn tuy vẫn không thể triệt để nắm giữ được đạo thần thồn này. Nhưng tu vi ở trong bất tri bất giác đã đột phá Luyện khí tầng tám.
Lại tiếp tục tu luyện
Thoáng chớp mắt.
Ba tháng trôi qua.
Từ khi có được Hư Không Thần Đạo Chưởng, Trương Nhẫn mỗi ngày đều vùi đầu vào khổ tu, không dám có chút lơ là dù chỉ một khắc nào. Đến nay hắn cuối cùng cũng đã thấu triệt hơn bảy tám phần.
Có thể nói, môn thần thông này đích xác rất mạnh, nhưng nhược điểm cũng lớn không kém chính là khi thi triển tiêu hao quá nhiều linh lực. Lấy tu vi Luyện khí tầng tám của hắn hiện tại cũng chỉ có thể miễn cưỡng thi triển một lần. Nếu địch nhân không chết thì hắn liền sẽ trở thành thịt cá trên thớt, mặc người chém giết.
"Cũng tại ta tu vi quá yếu, vẫn là nên tiếp tục tu luyện. An ổn trở nên mạnh hơn!"
Trương Nhẫn thầm nghĩ sau đó lại hạ quyết tâm, nếu không mạnh nhất sẽ không tùy tiện cùng người giao thủ.
Một ngày này, Ngũ sư tỷ lại chạy đến báo cho hắn một tin dữ. Nữa năm qua đi Thiên Ma tông tà tâm không đổi, một đêm hành động liền biến mười vị đệ tử Thái Thanh tông thành súc sinh.
Lần hành động này của Thiên Ma tông đích xác đã chọc giận cao tầng Thái Thanh tông. Khiến cho vô số đệ tử người người tức giận, nhưng đại bộ phần đều là kinh hoàng đến mức không dám ra khỏi cửa.
"Ma đạo chính là ma đạo, chỉ dám giở trò, không dám cùng chúng ta đánh nhau một trận."
Mục Chi Lý tức giận bất bình.
[Ps: theo nguyên tác Ngũ sư tỷ gọi là Mục Chi Lý nhá mọi người, là tôi viết thiếu nên mong mọi người thông cảm. Từ nay về sau nàng sẽ là Mục Chi Lý.]
Trương Nhẫn nghe vậy thì không khỏi nhíu mày hỏi.
"Hiện tại đã có người phá giải được ma đạo cấm thuật này chưa?"
Mục Chi Lý khẽ lắc đầu, khiến cho ngay cả chiếc hồ lô sau đầu nàng cũng theo đó mà lắc lư một hồi. Thoạt nhìn có chút ngốc nghếch nhưng lại vô cùng đáng yêu.
"Vẫn chưa! Thái Thanh tông ta là tông môn chính đạo, tự nhiên sẽ không có người đi tìm hiểu ma đạo cấm thuật, càng sẽ không đi thu thập các loại cấm thuật
"Không phải nói tông chủ biết sao?"
Mục Chi Lý bất đắc dĩ, nói.
"Chuyện này vốn không phải là chuyện vẻ vang gì, hơn nữa càng là chuyện xấu của trưởng môn. Bất quá ngươi dù sao cũng là Lục đệ tử Thập Bát phong. Dù biết chuyện này cũng không tính là gì."
Sau đó nàng liền chậm rãi nói.
"Năm xưa từng có một vị đệ tử chân truyền của tông chủ, vì yêu thích một nữ ma đầu mà cả ngày đi theo nàng. Cuối cùng lại bị vị ma nữ kia trong lúc tức giận thi triển Tạo Súc Thuật đem hắn biến thành một con chó..."
Nói đến đây Mục Chi Lý không khỏi thờ dài, mà hai mắt của Trương Nhẫn không khỏi giựt giựt.
"Sau khi tông chủ nhận được tin tức liền liều mạng chạy đi cứu tên kia về. Còn uy hiếp nữ ma đầu kia giao ra Tạo Súc Thuật, lúc này mới hiểm hiểm cứu được một mạng của hắn về. Bất quá tên đệ tử kia không lâu sau lại chốn khỏi tông môn chạy đến Thiên Ma tông cam tâm tình nguyện trở thành chó cho nữ ma kia. Đây cũng là nỗi sỉ nhục của cả Thái Thanh tông mấy năm qua. Bị tông chủ mạnh mẽ ép xuống nếu không hiện tại Thái Thanh tông vẫn sẽ bàn luận sôi nổi về việc này.."
Trương Nhẫn khóe miệng co giật. Còn có loại sự tình này sao.
"Cho nên tông chủ cũng chỉ là ngoài ý muốn học được pháp môn này. Hiện tại trong tông ngoài hắn ra không một vị phong chủ nào biết được cách phá giải Tạo Súc Thuật.
Nói đến đây Mục Chi Lý lại vô tình nhớ đến người bí ẩn đã ra tay nữa năm trước. Nếu không phải lúc đó hắn ra tay chỉ sợ hôm nay hậu quả khó mà khó lường được.
Trương Nhẫn hỏi
"Bây giờ có thể liên hệ với tông chủ sao?"
Mục Chi Lý hít một hơi có chút chán nản nói.
"Hắn tiến vào bí cảnh, nếu muốn đi ra chỉ sợ cũng phải mất ít nhất hai tháng. Hơn nữa..."
Nàng nói đến đây liền dừng lại, Trương Nhẫn khẽ thở dài hắn hiểu rõ ý nàng.
Bí cảnh là nơi nào chứ, há lại có thể ra vào một cách dễ dàng. Bên trong đó tồn tại vô số nguy hiểm cho dù là mạnh như tông chủ. Nhưng một khi đi vào có thể toàn thân trở ra hay không cũng khó nói.
Trương Nhẫn xoa xoa huyệt thái dương, có chút bất đắc dĩ.
"Xem ra vẫn là ta phải ra tay."
Hắn trở về phòng tu luyện.
Đêm khuya, Trương Nhẫn thi triển Thiên Ảnh Bộ, thân ảnh hắn tựa như một cơn gió tại bên trong Thái Thanh tông di triển. Sau đó liền đi đến trước Giới Luật đường.
Đứng trước Giới Luật đường, Trương Nhẫn không khỏi cảm thấy ớn lạnh. Trước mắt hắn lúc này là một tòa lầu các bốn tầng, thoạt nhìn chỉ là một lầu các bình thường. Nhưng nếu nhìn kĩ sẽ có một loại cảm giác đang đối diện với tường đồng vách sắt. Từ bên trong một cổ sát khí nghiêm nghị mang theo cổ hàn ý tỏa ra. Khiến cho ai đến gần cũng phải rét lạnh.
"Không hổ danh là Giới Luật đường, chỉ là ở bên ngoài lại đủ để người sợ hãi."
Trương Nhẫn trong lòng không khỏi chậc chậc hai tiếng.
Ngay sau đó từ trên tay hắn lóe lên u quang, trên lòng bàn tay hắn một miếng ngọc giản liền xuất hiện.
Ngay lập tức hắn liền thi pháp ném ngọc giản bay về phía một trong hai tên thủ vệ đứng trước Giới Luật đường.
"Ai?"
"To gan, nửa đêm nửa hôm lại dám chạy đến Giới Luật đường gây chuyện ngươi đây là muốn chết. Còn không mau hiện thân!"
Chỉ thấy khi ngọc giản bay đến hai tên thị vệ kia liền lấy ra pháp khí nghiêm nghị quá to, động tĩnh này ngay lập tức kinh động đến Giới Luật đường. Lập tức vô số cổ khí tức khủng bố liền từ bên trong Giới Luật đường phóng ra.
Trương Nhẫn thấy vậy liền sử dụng toàn lực thi triển Thiên Ảnh Bộ. Cả người như một cơn gió liền đã biến mất khỏi chỗ cũ.
Đang ngay khi hai tên hộ vệ kia định thi triển ra pháp khí đánh tan lưu quang đang đánh đến. Thì một thanh âm vang lên
"Không cần ra tay, việc này cứ để lão phu."
Ngay sau đó một luồng hấp lực liền xuất hiện mạnh mẽ đem đạo lưu quang kia bắt đi.
"Là thủ tọa!"
Hai người kia thấy vậy liền nghiêm túc đứng về vị trí cũ.
Vị đường chủ kia sau khi bắt lấy ngọc giản thì nhìn về phía Trương Nhẫn từng xuất hiện thanh âm có chút khàn khàn nói.
"Thật có chút bản lĩnh, vậy mà ngay cả thần thức của ta cũng không thể cảm nhận được!"
Ngay sau đó hắn liền tiến nhập thần thức vào bên trong ngọc giản. Sau khi thấy được ba chữ Tạo Súc Thuật thì sắc hắn không khỏi ngưng trọng lại.
"Ta là người thần bí nửa năm trước, Tạo Súc Thuật này coi như một phần lễ mọn, bất quá ta cũng không muốn thấy pháp môn này truyền ra ngoài. Ngươi tự mà quản lấy!"
Về đến phòng Trương Nhẫn không khỏi thở phào một hơi. Vừa rồi hắn cảm nhận được một cổ thần thức vô cùng khủng bố quét qua.
Nếu không phải hắn chạy sớm chỉ sợ lúc này đã bị bắt lại.
Về phần tại sao lại giao Tạo Súc Thuật ra, lý do rất đơn giản một là vì hắn chính là đệ tử Thái Thanh tông. Tự nhiên sẽ vì tông môn mà đóng góp một phần sức lực. Hắn tự nhiên hiểu đạo lý tổ chim vỡ trứng liệu có còn. Nếu như Thái Thanh tông gặp nạn hắn kiếm chỗ nào để an ổn tu luyện kia chứ.
Thứ hai chính là thi triển Tạo Súc Thuật quá tốn pháp lực, lấy tu vi của hắn hiện tại làm việc này vẫn có chút quá sức. Vậy nên cứ để cho Thái Thanh tông tự giải quyết đi thôi.
"Đi ngủ thôi!"
Hôm sau.
Mục Chi Lý vội vàng chạy tới, khuôn mặt hưng phấn nói.
"Thái Thanh tông ta được cứu rồi, tối hôm qua người thần bí kia lại hiện thân, truyền cho đường chủ Giới Luật đường Tạo Súc Thuật, hiện tại tất cả mọi người đều nói người thần bí có thể là một vị lão tổ của Thái Thanh tông ta ."
Trương Nhẫn nghiêm mặt.
"Đây là làm sao đoán được?"
Mục Chi Lý nói.
"Người có cùng bối phận với tông chủ đều không có phương pháp phá giải, vậy nên chỉ có những vị lão tổ có tu vi thông thiên triệt địa kia mới có phương pháp phá giải mà thôi. Nếu không ngươi nghĩ sẽ có tên điên nào nửa đêm nửa hôm lại chạy đến Giới Luật đường chỉ để ném một cái ngọc giản kia chứ!"
Trương Nhẫn nghe vậy thì chột dạ, cường gượng nói.
"Đúng a, đúng a, nhất định là một vị lão tổ nào đó."
Trương Nhẫn khuôn mặt lúc này đã đen như đít nồi, bất quá nhanh chóng liền giãn ra. Hắn còn lo lắng vị đường chủ kia sẽ truy tìm hắn không bỏ. Nhưng hiện tại có người khác xuất hiện gánh cái danh này cho hắn vẫn là tốt nhất.
Tiễn Mục Chi Lý rời đi hắn liền về phòng tu luyện, không nghĩ tới trước mắt lại xuất hiện nhắc nhở.
【 cùng năm, Thiên Ma tông một lần nữa đem đệ tử Thái Thanh tông hóa thành súc sinh, lần này Thái Thanh tông đề phòng sâm nghiêm, nếu ngươi tự mình cứu đệ tử hóa thành súc sinh, chắc chắn sẽ bị Thái Thanh tông vây bắt, nếu như không giải thích được, có khả năng sẽ bị nhốt vào Tư Quá nhai, ngươi né qua một kiếp, thu hoạch được kiếm pháp "Thái Thanh Ngự Kiếm Quyết" 】
【 Thái Thanh Ngự Kiếm Quyết: là pháp quyết cao cấp hơn của Thái Thanh tông Ngự Kiếm Quyết cơ bản. Tốc độ nhanh chóng, chiêu thức mạnh mẽ lại tiêu hao ít linh lực.】
Trương Nhẫn trong lòng mừng thầm, cũng là thở ra một hơi có chút sợ hãi nơi.
"Còn tốt mình không chạy đi làm thánh mẫu nếu không lần này chỉ sợ chọc ra đại họa."
Hắn tranh sau đó liền thủ thời gian tiêu hóa truyền thừa của. Thái Thanh Ngự Kiếm Quyết.
Thiên Ma tông.
Thiên Ma tông chủ nghe trưởng lão báo cáo, sắc mặt càng ngày càng nặng nề.
"Cái gì, lão tổ Thái Thanh tông nếu không phi thăng thì nhất định đã tọa hóa, lão bất tử đó làm sao có thể còn sống được? Việc này chỉ sợ có âm mưu không nhỏ. Kế hoạch tiến đánh Thái Thanh tông tạm thời gác lại, mau mau phái mấy người đến Thái Thanh tông điều tra rõ ràng tình huống lại tiếp tục không muộn."
Hắn cũng không muốn Thiên Ma tông tại thế hệ của hắn diệt vong. Đến lúc đó chỉ sợ sẽ trở thành trò cười của cả tu tiên giới.
Thoáng chớp mắt.
Năm tháng sau.
Một ngày này Trương Nhẫn cuối cùng cũng đem Hư Không Thần Đạo Chưởng tu luyện đến đại thành. Triệt để nắm giữ môn thần thông này. Trong lúc đó ngay cả Thái Thanh Ngự Kiếm Quyết hắn cũng đã hoàn toàn lĩnh ngộ. Hơn nữa ẩn ẩn còn có cảm giác tùy thời liền có thể đột phá Luyện khí tầng chín.
Một ngày này, trên bầu trời Thái Thanh tông hoa tuyết tuông rơi, phủ lên cả tông môn một màu trắng xóa, tựa như một chiếc khăn che mặt.
Ngũ sư tỷ Mục Chi Lý nhìn cảnh đất trời trắng xóa thì không khỏi hưng phấn, dự định chạy đi rủ đệ tử những phong khác cùng chơi ném tuyết. Trước khi đi còn không quên hỏi hắn có tham gia cùng không.
Trương Nhẫn không suy nghĩ liền cự tuyệt. Đùa sao hắn còn muốn sống lâu thêm một chút. Lấy thực lực của tiểu lưu manh này một khi ném về phía hắn. Chỉ sợ không chết cũng mất nửa cái mạng.
Tuy nói bên trong Thái Thanh tông kiếp nạn rất ít. Nhưng không phải là không có.
Trước kia Mục Chi Lý đi, Trương Nhẫn không nhịn được mà lên tiếng nói.
"Sư tỷ ném tuyết có thể chết người đấy!"
Mục Chi Lý ngẩn ra sau đó phất phất tay không thèm để tâm mà chạy đi.
Hôm sau, Mục Chi Lý chạy đến có chút ngượng ngùng nói.
"Lão Lục hôm qua chúng ta ném tuyết, vô tình khiến cho cả ngọn núi đổ sụp. Mấy tên đệ tử không chạy kịp liền bị chôn vùi bên trong núi tuyết. Mặc dù cứu ra, nhưng cũng phải nằm dưỡng thương mấy tháng. May mắn là ngươi không đi a."
Trương Nhẫn nghe vậy thì khóe miệng co giật. Quả nhiên vị sư tỷ này của mình làm gì cũng có thể dẫn đến tai họa.
"Ngũ sư tỷ ngươi không có việc gì liền tốt."
Nói xong trước mắt hắn bỗng nhiên bay ra hai hàng chữ.
Thấy được hàng chữ này Trương Nhẫn liền vội vàng cáo từ Mục Chi Lý trở về phòng của mình.
【 Ngũ sư tỷ mời ngươi đi ném tuyết, khiến cho núi tuyết đổ sụp, không ít đệ Tử thụ thương, ngươi vì không đi, né qua một kiếp, thu hoạch được dược điển "Linh Dược Toàn Thư" 】
【 Linh Dược Toàn Thư: Ghi chép mấy vạn loại linh dược có cách dùng cùng đặc tính, ghi chú đặc biệt: độc dược cũng coi như linh dược 】