Chương 213:
Chương 213:Chương 213:
Lương Vũ: [?]
Lương Vũ: [Bà chủ tốt! Bà chủ cứ giao chuyện này cho tôi! Tôi đi hỏi mấy người xem có được không |]
Sáng sớm vốn là khoảng thời gian cư dân mạng không hoạt động quá sôi nổi, mua thủy quân có thể nhanh chóng kiểm soát tình hình, chỉ có vài người ít ỏi nhìn thấy Học viện Tân Đô, họ bắt đầu ý kiến, nhưng nhanh chóng bị thủy quân đè xuống, biến mất không thấy tăm hơi.
Đề tài #Học viện Tân Đô# lại chìm xuống, cư dân mạng dậy từ sớm hóng hớt lại thấy hot search đã bị đè xuống quá nửa, thấy vô cùng bất mãn. Nhưng rất nhanh sau đó, cư dân mạng nhận ra điểm kì lạ trên thanh hot search.
[Khoan đã... Là tôi nhìn nhâm đúng không? Hot search đã thay đổi đến lần thứ ba rồi, một lúc là Học viện Tân Đô đứng đầu, lúc sau lại biến thành mấy từ nhàm chán chễm chệ trên hot search. Học viện Tân Đô đang ép hot search xuống, có phải họ không chọc đến vị tai to mặt lớn nào nên mới bị phá như thế?]
[Ông lớn ngầu lòi! Ông lớn dìm chết nó]
[Cười chết mất, mấy kẻ ngáng chân kia không dám nhúc nhích tẹo nào, hẳn là hết tiền rồi. ]
[Lên đi, tôi cũng muốn giúp tăng độ hot! Không phải không muốn lên hot search sao, để tôi thể hiện!]
Đến giờ cao điểm buổi sáng, một lượng lớn cư dân mạng muốn hóng hớt tràn vào, sự thay đổi trên hot search chấm dứt, những bài viết liên quan đến "Học viện Tân Đô" đều được đăng lên, tựa như hiện trường hành hình.
Cư dân mạng không ngốc, không bị thủy quân tẩy não. Phần lớn bài viết Diệp Tuyên mua đã bị thay thế bởi bài đăng của những người có liên quan trực tiếp, những hot search liên quan Học viện Tân Đô tiếp tục gia tăng.
Cảnh sát bắt đầu để ý đến chuyện Học viện Tân Đô, hiệu trưởng và căn cứ chính xác nơi họ cấu kết với nhau cũng bị quỷ hồn đi theo họ khui ra, cũng đủ cấu thành tội. Trên mạng, thái độ của công chúng rất gay gắt, cảnh sát tỉnh Tường đã đăng báo cáo điều tra đầu tiên, báo cho cư dân mạng, Học viện Tân Đô đã bị điều tra, các con tin đã được giải cứu, chứng cứ vô cùng rõ ràng, Học viện Tân Đô chúng các nghi phạm đã bị tạm giam.
Thông báo từ cảnh sát lập tức chấm dứt chuyện trên hot search lân này, biết Học viện Tân Đô sẽ phải chịu trách nhiệm hình sự theo đúng thủ tục, những người vốn không dám lên tiếng đều ra mặt, họ tỏ ra vô cùng cảm kích.
Học sinh Học viện Tân Đô được phỏng vấn giấu mặt, nhóm quỷ hồn đã bảo vệ họ, những người còn sống phải nghĩ cách trả thù, họ ở lại thế gian, bằng lòng hoàn thành chuyện những quỷ hồn không thể làm.
Phơi bày toàn bộ tội ác ra ánh sáng.
Họ vùng dậy, những học sinh từng "tốt nghiệp" Học viện Tân Đô cũng nhận lời phỏng vấn. Họ bằng lòng ra mặt giúp đỡ những học sinh khác, cũng kể rằng bản thân đã từng bị xâm hại.
Từng việc nối tiếp nhau, vết máu loang lổ, cư dân mạng nhìn thấy, cảm giác như không thở nổi.
[Họ cũng xứng mở trường à? Thân là cha mẹ còn không dạy được con thì sinh con làm gì. Suy cho cùng, những thứ họ nói, giảng đạo lý gì đó ... Đánh chửi, ngược đãi lũ trẻ không biết phản kháng như người gỗ thì họ sung sướng lắm à? Cha mẹ kiểu gì lại đăng ký cho con học cái trường này! Vì bản thân không thể xuống tay với con nên đưa con cho người khác ngược đãi hộ à?]
[Cám ơn trời đất, lần này chứng cứ có vẻ khá đầy đủ, đại khái là có thể kết tội của nghi phạm dựa vào báo cáo của cảnh sát rồi, thuyết minh trước mắt ít nhất có thể phán. Nếu giống cái trường cải tạo hai năm trước, chủ mưu bị phán hai năm tù và cấm hoạt động trong ngành giáo dục năm năm, tôi tức chết mất! Tôi chi tiền để các em gái, em trai tìm luật sư tử tế, buộc họ phải bồi thường!]
[Không phải, không phải chứ, thực sự có người nghĩ loại trường học đánh, ngược đãi học sinh này là "đối xử tốt với trẻ em" à? A, đúng đúng, chờ cô có con, để con bị mấy cái gậy dạy dỗ một trận, lúc đó cô đừng có khóc đấy -]
[Nói gì mà trẻ em không thể thua từ vạch xuất phát, vạch xuất phát do cha mẹ quyết định mới đúng, bản thân nuôi con không tốt, thâm nghĩ con cái phải răắm rắp nghe lời như đồ chơi, nghĩ vậy làm gì, làm hại người vô tội!
[Ai đang làm cha mẹ thì không cần so bì với nhau! Lòng tôi đau muốn chết, có mấy em học sinh nói, lúc trước cũng có em bỏ trốn, nghĩ có thể cầu cứu, không ngờ lại bị đuổi về với người giám hộ, cha mẹ lại bảo người đưa về trường]]
Dưới ánh sáng, tội ác không còn bị che giấu, các phương tiện truyền thông theo sát để phân tích sự việc, học viện bị điều tra một lần nữa, từ chế độ quản lý người giám hộ, thúc đẩy việc sửa đổi luật, dần dần tạo nên sức mạnh lớn lao.
Sau mùa thu, ngày trở nên ngắn hơn, thời gian mở cửa của cửa hàng quán ăn khuya cũng được đẩy sớm lên một chút, các vị khách quen thường đến sớm xếp hàng còn chưa đến, mấy vị hàng xóm đến ăn cũng đang thảo luận chuyện Học viện Tân Đô.
Chẳng qua là trọng tâm có vẻ hơi khác so với trên mạng.
Lý Hồng Vân và bà Hoàng đang nói đến chuyện nhà họ Ngô: "Vụ án này đáng sợ thật đấy, hai ngày trước lão Ngô còn đến tìm bà chủ Tiểu Diệp, sao lại quẳng con mình xuống hố lửa như vậy? Đáng sợ thật đấy, ép cưới cuối cùng lại biến thành thế này, còn chẳng bằng không sinh con, bình an là quan trọng nhất. Giống như cái câu thơ cháu học trong sách ấy ... Cái gì ấy nhỉ? Không họa không khổ?”
Kiều Vượng vùi đầu gặm chân gà, vất vả lắm mới hé miệng được, trên môi còn lớp dầu bóng loáng, cô bé đắc ý nhìn mẹ: "Là 'Ta chỉ mong con ta ngu dốt, không họa không khổ mà làm quan*'! Bà không biết đâu, đây là thơ châm biếm!"
*thơ Tô Thời, tạm dịch.
Bà Hoàng phe phẩy quạt hương bồ, cười tủm tỉm liếc sang, nụ cười thoải mái và hiên hòa xuất hiện trên gương mặt đầy dấu vết của năm tháng, ánh mắt dõi theo chú mèo quýt đang chạy trên phố Hỉ Nhạc.
*quạt hương bồ: quạt làm từ cây hương bồ.
"Chúng ta nghĩ như vậy cũng đúng mà."
Khi viết thơ văn, ý nghĩa từng câu chữ rất quan trọng, mà mong muốn được gửi gắm trong đó cũng quan trọng không kém. Người già chỉ mong con cái có thể bình an, mọi chuyện thuận buồm xuôi gió, không hơn.
Kiều Vượng nghĩ ngợi, đầu óc bị gà hầm hạt dẻ hấp thơm phức trước mắt làm mê muội, hoàn toàn không thể hỏi tiếp, tiếp tục vùi đầu chật vật ăn. Trong những miếng gà vẫn còn nguyên xương, thịt đùi gà là thơm nhất.
Thịt gà thả vườn cực kì săn chắc, dù ninh lâu, thịt cũng không bị nát. Có thể dễ dàng tách thịt ra khỏi xương, hoàn toàn không tốn sức, không khó nhai và vô vị như các loại thịt khác, từng miếng thịt gà thấm đượm nước canh béo ngậy, khi nhai còn cảm nhận được mùi hạt dẻ.
Hạt dẻ ngâm trong trong canh như hòa làm một với canh gà vàng óng, sau khi luộc, hạt dẻ có màu vàng óng, sáng bóng, giống một viên đá quý tròn xoe màu vàng nâu óng ánh, khiến người khác không thể rời mắt.
Gắp một miếng lên, cắn xuống,viên đá quý" mềm mềm dẻo dẻo, phần thịt hạt dẻ nhanh chóng tan chảy trong miệng, mùi hạt dẻ tràn ngập, hương thơm dìu dịu dễ chịu, quả thực có thể làm say đắm lòng người.
Kiều Vượng ăn, hương thơm nức mũi, cháu trai, cháu gái của bà Ngưu vừa bước vào đã thèm đến chảy nước miếng.
Bà Ngưu cũng nghe nói đến chuyện ồn ào trên mạng, nghe thấy họ đang nói học sinh Học viện Tân Đô thật đáng thương, ngược lại, bà Ngưu tỏ vẻ ghét bỏ: "Có những đứa trẻ nói thế nào cũng không chịu nghe lời, phải can thiệp! Nhưng họ có thể dạy ra loại học sinh tốt đẹp gì chứ? Cháu trai, có đúng không? Về sau cháu đọc sách thành tài, kiếm thật nhiều tiền, đừng làm đứa trẻ hư."
Cháu trai Ngưu nuốt nước miếng, nhìn bà ta bằng ánh mắt kì lạ: "Nhưng ngay cả bố cháu cũng không kiếm được nhiều tiên mà. Bà nội, có phải trước đây bà không nghiêm khắc với bố cháu đúng không?"
Bà Ngưu nghẹn lời, cháu trai nhà họ Ngưu cắn móng tay nghĩ ngợi, đột nhiên thốt ra một câu: "Cứ giục cháu làm này làm nọ, sao bà và bố không tự làm đi, hai người không muốn sao? Cháu không cần đâu”
Đứa trẻ đang học tiểu học lại ra vẻ dạy đời người lớn tuổi, nói linh tinh, mấy vị khách xung quanh lập tức cười săng sặc.
Lại nhìn bà Ngưu, sắc mặt càng sa sâm.
Cháu trai của bà Ngưu lại siết chặt tay bà ta: "Cháu nghe nói, tự mình cố gắng chẳng bằng mong bố thành đạt! Bà, cháu chắc chắn sẽ giục bố giúp bài!"
"Nói cũng không sai mà, dù sao sau này con cũng không giục con kết hôn, cũng không đối xử với con cái như thế” Kiều Vượng cười đến nỗi không ngẩng nổi mặt lên, nhỏ giọng nói chuyện với mẹ.
Lý Hồng Vân gắp cho cô bé một cái chân gà: "Ăn của con đi."
Kiều Vượng kiêu ngạo gặm chân gà, lại gắp một cái chân gà khác cho mẹ: "Mẹ là tốt nhất! Mẹ không phải kiểu cha mẹ tệ hại, còn nuôi được một đứa con tài giỏi như con! Mẹ ăn chân gà đi! Đợi lát nữa bố đóng cửa hàng rồi đến đây, cho bố uống canh gài"
Trong giây lát, Du Tố Tố không biết nói gì, Kiều Vượng bé nhỏ, em hiếu thảo thật đấy.
An An đang kéo xe đẩy ở cạnh quầy cơm, cái tai nhỏ dựng thẳng lên, nghe bên này một chút, bên kia nghe một tí, cũng không biết ghi nhớ được gì.
Diệp Tuyền tựa người vào quầy uống một ngụm trà hoa quế, hương thơm thoang thoảng lan tỏa khắp cửa hàng quán ăn khuya, mang đến hơi thở lành lạnh của mùa thu.
Học viện Tân Đô ở Tường Tỉnh bị điều tra, sự náo loạn tại thành phố vẫn chưa kết thúc. Tin tức gây chấn động như cơn địa chấn đầu tiên khiến cư dân mạng bàn tán không ngớt, cơn địa chấn thứ hai xảy ra trong các bệnh viện ở Tường Tỉnh. Những bệnh nhân từng được cho là mắc một căn bệnh lạ dần tỉnh lại sau khi các quỷ hồn ở Học viện Tân Đô giải thuật pháp trên người họ.