Khi mẹ Từ chuẩn bị rời khỏi thì Tư Tuyết từ cửa đi vào, mẹ Từ nhìn thấy chủ nhân của bữa tiệc đi vào, xuất phát từ phép lịch sự, chỉ đành phải ngồi xuống.
Tư Tuyết lớn lên rất xinh đẹp, mẹ Từ biết cô ấy, hoặc là nói, trong cái giới này không ai là không quen biết Tư Tuyết. Mẹ Từ đã từng nhìn thấy Tư Tuyết và chồng của cô ấy từ xa, trai xinh gái đẹp, một đôi bích nhân.
Nhà họ Thịnh đáng ca ngợi nhất không chỉ là của cải địa vị, mà còn là một gia tộc nổi tiếng về nhan sắc, gia tộc bọn họ không có người nào lớn lên mà xấu xí cả. Khiến cho người khác không thể không than thở về sự bất công của ông trời, đã cho nhà họ Thịnh có được sự giàu sang như thế rồi, hà cớ gì lại cho cả ngoại hình như kia nữa.
Mẹ Từ nhớ lại, đứa con trai Thịnh Tinh của Tư Tuyết hình như đã đi tham gia chọn ra những cá nhân tài năng, mức độ yêu thích cao nhất, sắp được ra mắt ở vị trí C. Cháu gái của mình mỗi ngày đều ở bên tai bà ấy không ngừng lải nhải rằng Thịnh Tinh đẹp trai. Bà ấy cùng với cháu gái đã xem một kỳ tuyển tú, nghe Thịnh Tinh nói rằng bản thân từ nhỏ đến giờ chính là người xấu nhất trong gia tộc.
Bà Lý sau khi nhìn thấy Tư Tuyết, lập tức từ trên ghế đứng dậy, niềm nở nói: "Bà Thịnh, rốt cuộc bà đã trở lại rồi, tôi chuẩn bị xong món tráng miệng rồi, bà nếm thử xem mùi vị thế nào?"
Tư Tuyết ngồi xuống ghế chủ vị, nhìn thấy bánh Cheesecake Lava rắc đầy lá vàng trước mặt, giữa đôi lông mày xinh đẹp liền nhíu lại: "Đây chỉ là một buổi tụ họp nhỏ, mấy thứ chị chuẩn bị có hơi long trọng quá rồi."
Bà Lý nghe thấy vậy có chút lúng túng, để bản thân thoát khỏi rắc rối: "Tôi ngày thường rất là tiết kiệm, chỉ là gần đây đúng lúc có quen biết được một vị chuyên gia làm bánh ngọt, muốn để mọi người nếm thử tay nghề của ông ấy."
Tư Tuyết cầm cái thìa ở bên cạnh lên ăn thử một miếng bánh Cheesecake Lava, khá hài lòng: "Mùi vị thực sự không tệ, sô-cô-la có lẽ là sô-cô-la đen hàng đầu của Fafna, tỷ lệ của vị chua, vị ngọt và vị đắng được kiểm soát rất tốt."
Bà Lý cười nói: "Bà Thịnh thật là có mắt nhìn mà, từ sô-cô-la đến bơ, từ bánh ngọt đến kem, nguyên liệu dùng để làm cái bánh Cheesecake Lava này đều là hạng nhất."
Tư Tuyết khẽ gật đầu: "Phiền chị phải tốn kém rồi."
Bà Lý xua xua tay, trong lòng vô cùng đắc ý: "Không đắt, mọi người ăn vui vẻ là quan trọng nhất."
Mẹ Từ vốn cho rằng sau khi Tư Tuyết đến, bà Lý sẽ bỏ qua cho mình. Nhưng bà Lý không muốn cứ như vậy mà bỏ qua cho mẹ Từ: "Bà Từ đừng đi, không phải bà nói là đem bánh trung thu đến sao? Vừa vặn sắp đến Trung thu rồi, tôi rất muốn ăn bánh trung thu. Bà Thịnh, bà thấy sao?"
Tư Tuyết bỏ cái thìa xuống gật gật đầu, nói với mẹ Từ: "Bà nói tôi mới nhớ ra, năm nay tôi vẫn chưa mua bánh trung thu. Tôi muốn thử bánh trung thu mà bà mang đến, được không?"
Những người còn lại nghe Tư Tuyết nói xong, đều hướng ánh mắt tò mò về phía mẹ Từ, có người mong đợi có người nghiền ngẫm.
Mẹ Từ vốn dĩ cảm thấy bản thân đã tránh thoát được một nạn liền bất động tại chỗ: ".."
Mẹ Từ một bên lấy tốc độ cực kì chậm chạp đem bao bì mở ra, bánh trung thu da tuyết ở bên trong lộ ra, vừa tiêm trước một mũi phòng ngừa cho người khác, báo trước cái chết của xã hội trong tưởng tượng: "Thứ tôi mang tới và thứ mọi người mang tới không giống nhau, món tôi đem đến khá bình thường, nếu mọi người ăn không quen thì có thể không ăn."
Tư Tuyết cười nói: "Không sao đâu, quan trọng là ở tấm lòng."
Bà Lý nhìn vẻ mặt lo lắng không yên và cái túi đóng gói sơ sài ở trong tay của mẹ Từ, trong lòng cực kỳ phấn khởi, cảm thấy đối phương sắp phải xấu mặt rồi.
Bữa tiệc này là bà Thịnh tổ chức, phẩm vị của bà Thịnh nhất định là không phải cao bình bình thường. Đối phương khá thanh cao, rất ít khi tham gia cuộc tụ hộp giữa các phú bà giàu có, lần này là cơ hội có thể tiếp cận bà Thịnh khí có được. Bà ta đã đặc biệt nhờ người khác nghe ngóng sở thích của bà Thịnh, biết được đối phương ưa thích món tráng miệng có vẻ bề ngoài đẹp đẽ, thế nên đã gấp rút đặt phần bánh Cheesecake Lava này.
Mặc dù lúc đầu bà Thịnh nói rằng như vậy có hơi long trọng, nhưng nhìn phản ứng của bà ấy từ khi ăn bánh Cheesecake Lava, bà Thịnh vẫn rất hài lòng với phần bánh Cheesecake Lava này.
Hơn nữa bà Thịnh vừa mới ăn một miếng bánh Cheesecake Lava, thì đã có thể biết được loại sô-cô-la trong đó, chứng tỏ đối phương vô cùng chú trọng về phương diện ăn uống. Bánh trung thu bình thường làm sao có thể đả động đến Tư Tuyết?
Bà lý nhìn mẹ Từ đang chầm chậm mở bao đóng gói ra, sau đó từ từ lấy bánh trung thu da tuyết ở bên trong ra, ở trước mặt mỗi người đều đặt hai miếng bánh trung thu da tuyết.