Tiệm Cơm Nhỏ Của Thượng Thực Nữ Quan (Dịch Full)

Chương 225 - Chương 225 - Thịt Kho Tàu Và Thịt Heo Hấp Thính Gạo 1

Chương 225 - Thịt kho tàu và thịt heo hấp thính gạo 1
Chương 225 - Thịt kho tàu và thịt heo hấp thính gạo 1

Thịt heo… Đúng là thịt heo ăn rất ngon.

Bạch Nhất Nặc vờ như có chuyện nghiêm trọng rồi gật đầu. Cô là một người mềm lòng, phần lớn thời gian đều thỏa mãn nhu cầu của khách hàng. Chẳng hạn như ngày hôm qua, lúc Lý Nguyệt tới mua bánh trôi rượu ngọt, đối phương khổ sở van nài bằng mọi cách, Bạch Nhất Nặc đã bán số tồn dư cho Lý Nguyệt.

Bạch Nhất Nặc suy nghĩ món ăn mặn có liên quan tới thịt heo, món đầu tiên nảy ra trong đầu là… Thịt kho tàu.

Bạch Nhất Nặc lấy miếng thịt ba chỉ vừa mua sáng nay ra, thịt ba chỉ có nạc mỡ đan xen, tỷ lệ mỡ và nạc là 50:50. Thịt ba chỉ có thể được dùng để làm rất nhiều món ăn, ngoài thịt kho tàu ra cô định bụng làm tiếp món thịt heo hấp thính gạo.

Thịt heo hấp thính gạo là một món ăn gia đình, không khô không ngấy để ăn với cơm.

Bây giờ là tám giờ sáng, Tiệm cơm Bạch Ký vẫn chưa mở cửa. Bạch Nhất Nặc và hai người khác đã sơ chế xong các nguyên liệu nấu ăn, một mình trở lại căn bếp chuẩn bị cơm trưa.

Cô cắt miếng thịt heo hảo hạng thành từng miếng, cho gia vị vào ướp. “Thịt heo hấp thính gạo” “Bột” là bột gạo, ở siêu thị có bán.

Nhưng mà bạch Nhất Nặc chỉ mua một ít, cảm thấy bột gạo đã hơi chín. Vị giác của cô khá nhạy cảm, có thể người khác không nếm ra được, nhưng mà cô có thể, vì thế cô định tự tay làm bột gạo

Gạo đúng là một nguyên liệu nấu ăn tuyệt vời, trong hàng trăm nghìn năm được con người biến tấu thành nhiều món ăn, có thể nấu thành cháo, làm thành cơm, lên men thành rượu ủ, còn có thể rang thành bột gạo.

Làm bột gạo là một chuyện đơn giản, cho vào nồi rang khô rồi nghiền thành bột là xong. Còn bột gạo làm tốt hay không tốt, lửa căn chuẩn hay không chuẩn, nằm trong tay người đầu bếp. Bạch Nhất Nặc rang gạo và gạo nếp thành màu vàng óng, màu sắc giống như bắp rang, lấy gạo ra khỏi nồi rồi nghiền thành bột, sau đó cho thịt đã ướp vào trong nồi và hấp chín.

Thịt heo hấp thính gạo bốc lên hơi nước nóng hổi, tỏa ra mùi thơm hấp dẫn.

Mười một giờ trưa, Bạch Nhất Nặc bưng đồ ăn đã chuẩn bị lên trên bàn, gọi Kỷ Tử Hoài và Tô Mạt Mạt tới ăn cơm.

Trên bàn có thịt heo hấp thính gạo, thịt kho tàu, thịt viên, rau hẹ xào trứng gà, cải thìa xào tỏi và canh trứng tảo tía.

Bạch Nhất Nặc làm một đồ ăn vừa đủ, theo lý mà nói, ba người ăn cơm, ba món ăn cũng đã đầy đủ rồi. Nhưng mà cô lại làm sáu món ăn, đó là bởi vì Kỷ Tử Hoài và Tô Mạt Mạt ăn rất khá.

Kỷ Tử Hoài lớn lên cao ráo, tiêu hao nhiều năng lượng hơn, ăn uống nhiều hơn bình thường, nhưng mà sức ăn của Tô Mạt Mạt cũng rất lớn, trái ngược với Kỷ Tử Hoài.

Bạch Nhất Nặc làm bao nhiêu món ăn, hai người bọn họ đều có thể ăn sạch.

Là một người đầu bếp, cô có thể làm sao đây, tất nhiên là cho bọn họ ăn no rồi. Cô nhìn thấy cả hai ăn uống rất vui vẻ, trong lòng cũng rất hạnh phúc, bởi vì ăn sạch là một lời khen ngợi với đầu bếp.

Sau nhiều ngày điều dưỡng, cơ thể của Tô Mạt Mạt càng ngày càng tốt, trên người có da có thịt, gương mặt cũng tròn hơn một chút. Mặc dù chưa thể trở lại số cân nặng trước khi giảm cân, nhưng mà sắp rồi.

Lúc Tô Mạt Mạt nhìn thấy thịt kho tàu và thịt heo hấp thính gạo, đôi mắt sáng ngời: “Bà chủ, cô làm món mới!”

“Ừ.” Bạch Nhất Nặc nhắc nhở: “Nhưng mà cô không thể ăn thịt kho tàu và thịt heo hấp thính gạo, hai món ăn này là món ăn mặn, hơi nhiều dầu mỡ, không thích hợp với dạ dày của cô. Mấy món còn lại cô đều có thể ăn, kể cả thịt viên.”

Thịt viên được nấu với canh gà nguyên chất, vừa tươi vừa mềm, Tô Mạt Mạt có thể trực tiếp ăn ba bát. Tô Mạt Mạt rất thích thịt viên, cảm thấy thịt viên Bạch Nhất Nặc làm là món thịt heo ngon nhất cô ấy từng ăn, nhưng không chiếm được mới là thứ tốt nhất.

Tô Mạt Mạt nuốt nước bọt, với tay nghề của bà chủ, thịt kho tàu và thịt heo hấp thính gạo chắc chắn cũng ăn rất ngon!

Tô Mạt Mạt nghe thấy Bạch Nhất Nặc nói từ chối, giống như một quả bóng cao su trong nháy mắt đã xẹp xuống, tâm trạng chán nản: “Bà chủ, làm sao cô có thể làm thức ăn chứa nhiều dầu mỡ được chứ, tôi tin tưởng cô, cho tôi ăn một miếng nhỏ thôi, để tôi nếm thử mùi vị là được.”

Sau một hồi dày vò, Tô Mạt Mạt đã thành công chiếm được một miếng thịt kho tàu nhỏ, một miếng thịt heo hấp thính gạo nhỏ. Đây là số lượng mà Bạch Nhất Nặc tính cho cô ấy.

Mặc dù chỉ có hai miếng nhỏ, nhưng mà Tô Mạt Mạt vô cùng vui vẻ. Cô ấy nhét miếng thịt heo hấp thính gạo béo ngậy và đầy đặn vào trong miệng trước, sau khi nhấm nháp, ngay lập tức cảm thấy cả người cực kỳ thoải mái.

“Ăn ngon quá!”

Thịt heo hấp thính gạo mềm mướt trong miệng, bột gạo béo ngậy, thịt heo mềm có độ đàn hồi, vừa thơm vừa mềm dẻo, đến cả thịt mỡ cũng tươi non.

Bình Luận (0)
Comment