Giáo sư Vương không khỏi yên lặng gật đầu, chọn hoa cúc và men rượu thật tốt, mùi hoa làm người ta vui vẻ, men rượu dài lâu. Trong đó còn bỏ thêm đương quy và sinh địa hoàng, khiến người thích dưỡng sinh như ông không khỏi động lòng, sinh lòng yêu thích.
Chu Hiểu Khải nhìn chân mày vốn nhíu chặt của giáo sư Vương từ từ giãn ra, thế là nói với cõi lòng mong chờ: “Giáo sư, rượu hoa cúc này rất ngon đúng không ạ, thầy có thể tha thứ cho em không?”
Giáo sư Vương để chén rượu xuống, khẽ hừ một tiếng: “Rượu hoa cúc ngon đấy, nhưng không có nghĩa là tôi có thể tha thứ cho hành vi uống trộm rượu lúc lên lớp của cậu được. Cậu phải viết bản tự kiểm điểm ba nghìn mà còn phải làm hạng mục đề cương luận văn tốt nghiệp thật tốt cho tôi.”
Chu Hiểu Khải gật đầu vừa đau khổ vừa vui sướng.
“Đúng rồi, cửa hàng bán rượu hoa cúc đó ở đâu?”
Chu Hiểu Khải thản nhiên nói: “Thầy ơi, em nói cho thầy biết cũng vô ích, thầy không mua được đâu.”
Giáo sư Vương tò mò hỏi: “Vì sao?”
Chu Hiểu Khải: “Tốc độ tay của em nhanh như thế còn chưa từng cướp được rượu hoa cúc, càng đừng nói tới thầy.”
Giáo sư Vương: “...”
...
Sau khi rượu hoa cúc được bày bán, rất nhiều khách hàng vô cùng vui vẻ.
Cuối cùng tiệm cơm Bạch Ký cũng bán rượu!
Đối với một vài khách hàng thích uống rượu mà nói, đây là tin vui lớn nhất. Bạch Nhất Nặc quy định mỗi người chỉ có thể mua một bình rượu 100ml, quá ít với họ. Nhưng sau khi họ uống rượu hoa cúc, không khỏi cảm thấy vô cùng thỏa mãn.
“Tôi chưa từng uống rượu hoa cúc ngon như vậy, rượu hoa cúc tôi tự làm ở nhà hoàn toàn không có vị này, không thơm thế này, cũng không ngọt thế này, uống vào nhạt nhẽo cực kỳ.” Một vị khách nói: “Bà chủ làm thế nào vậy?”
Bạch Nhất Nặc cười nói: “Cần gì phí công phí sức, đến tiệm tôi uống không phải là xong rồi sao?”
Khách hàng gật đầu, cho là phải, nói: “Quả thực, uống đồ làm sẵn thoải mái hơn.”
Rất nhiều người trong xã hội thích rượu hoa cúc của tiệm cơm Bạch Ký, sau khi uống nhiều, họ cũng phát hiện hiệu quả sáng mắt nhờ rượu hoa cúc của tiệm cơm Bạch Ký.
“Sau khi tôi uống rượu hoa cúc được ba bốn lần thì đôi mắt viễn thị của tôi sáng hơn nhiều, tuyệt thật.”
“Gần đây ngày nào tôi cũng tăng ca đấu thầu cho công ty, mắt hoa hết cả lên, sau khi uống rượu hoa cúc một khoảng thời gian thì mắt trở nên rõ hơn, dường như lụa mỏng được vén ra vậy.”
Sau khi phụ huynh đến mua trạng nguyên vịt lúc trước nghe nói rượu hoa cúc có hiệu quả sáng mắt, thậm chí còn muốn mua rượu hoa cúc cho con nhà mình uống, nhưng ý nghĩ này đã bị Bạch Nhất Nặc ngăn lại.
“Thật ngại quá, vị thành niên không thể uống rượu.”
“Nó là học sinh trung học cơ sở, đã trưởng thành rồi, uống một chén nhỏ không sao đâu. Nó cũng đã từng uống rượu thuốc trong nhà rồi.”
“Người mới trưởng thành cũng vẫn còn ở thời gian dậy thì, tốt nhất không nên uống rượu.” Bạch Nhất Nặc kiên nhẫn nói: “Vả lại uống một chút rượu hoa cúc sẽ không có hiệu quả, nếu như anh muốn hiệu quả sáng mắt thì có thể dùng hoa cúc ngâm nước cho trẻ uống.”
Nhóm phụ huynh bị Bạch Nhất Nặc phổ cập kiến thức khoa học thì vứt bỏ ý nghĩ của mình, chuẩn bị về nhà dùng hoa cúc ngâm nước cho trẻ uống.
Sau khi đám học sinh Nhị Trung biết được từ miệng phụ huynh mình từng cách rượu hoa cúc của tiệm cơm Bạch Ký gần như vậy thì không khỏi chảy nước mắt.
[Tớ nghe mẹ nói rượu hoa cúc của tiệm cơm Bạch Ký siêu ngon, nhưng tớ chỉ có thể ở bên nhìn một cách hâm mộ thôi. Thật muốn lớn lên, như vậy thì có thể uống rượu của tiệm cơm Bạch Ký rồi.]
[Nếu như tới làm nũng với bà chủ, nói rượu hoa cúc có ích đối với việc học tập của tớ, bà chủ liệu có bán cho tớ một phần rượu hoa cúc không nhỉ? Tớ đã từng rất nhiều phần bánh trôi rượu ngọt đấy!]
[Chị gái xinh đẹp rất có nguyên tắc, cách làm nũng này dùng để mua những thứ đồ ăn khác thì hữu dụng đấy, nhưng mua rượu thì vô dụng thôi. Đừng hỏi vì sao tớ biết, tớ thử rồi, nói nhiều toàn là nước mắt.]