Tiệm Cơm Nhỏ Của Thượng Thực Nữ Quan (Dịch Full)

Chương 318 - Chương 318 - Lê Hấp Đường Phèn 10

Chương 318 - Lê hấp đường phèn 10
Chương 318 - Lê hấp đường phèn 10

“Vẫn còn tức giận sao?”

Thịnh Hàn cúi đầu nhìn chằm chằm vào cô, tóc màu đen trên trán rũ xuống, giọng điệu lười biếng, khóe môi hơi cong lên.

Bạch Nhất Nặc cảm thấy đối phương giống như một tên lừa đảo vậy, kí tên giả cho cô, khiến cho cô không vui, thậm chí có chút tức giận. Nhưng mà sau khi nghĩ lại thì nếu như không phải cô vội vàng rời đi thì cũng sẽ phát hiện ra cái chữ kí đó là giả ngay tại lúc đó.

Thực ra đối phương…cũng không có ý định muốn lừa gạt cô.

Nếu như tra rõ nguyên nhân thì là do cô nhận nhầm người ngay từ ban đầu, từ đó dẫn đến nhiều sai lầm khác.

“Ở đây chỗ chúng tôi là một tiệm cơm.” Bạch Nhất Nặc không trả lời mà trực tiếp rời ánh mắt đi, cô chỉ vào trong menu nói: “Mời quý khách gọi món ăn.”

Thịnh Tinh bị Tô Mạt Mạt quấn quít đòi ký tên nên không thể nào thoát thân được, anh ta liền quay sang nhờ Thịnh Hàn giúp đỡ: “Anh à, đuổi đám bọn họ đi ra đi! Không phải anh dẫn em đến đây để ăn sao, mau dẫn em đi!”

Nhưng điều khiến anh ta bất ngờ là Thịnh Hàn không hề bận tâm đến anh ta, gương mặt không chút biểu tình nói: “Em ăn gì? Để anh gọi cho.”

“Em không muốn ăn ở một tiệm cơm nhỏ như thế này, em muốn đến nhà hàng sang trọng.” Thịnh Tinh lắc đầu như cái trống, sắc mặt tràn đầy vẻ kháng cự.

“Được, anh hiểu rồi.” Thịnh Hàn quay đầu nhìn Bạch Nhất Nặc, giọng nói nhàn nhạt: “ Nó muốn một phần tuyết lê đường phèn hầm cách thủy.”

Thịnh Tinh: “?”

Bạch Nhất Nặc: “...”

“Không phải họng em khó chịu sao? Rất thích hợp để uống lê hấp đường phèn cách thủy. Đây chỉ là anh đang quan tâm em thôi.” Thịnh Hàn hơi uể oải nói, giọng điệu có vẻ hơi thô lỗ.

Thịnh Tinh nhìn thấy anh có vẻ thật lòng, thiếu chút nữa là anh ta cho rằng mắt mình bị mất trí nhớ, thực ra lúc trước anh ta thật sự muốn ăn lê hấp đường phèn hầm cách thủy nhưng mà sau khi cẩn thận suy nghĩ lại thì anh ta cảm thấy bản thân không muốn ăn lê hấp đường phèn hầm cách thủy nữa!

Có chuyện gì xảy ra với anh trai của anh ta vậy?

Tại sao sau khi bước vào tiệm cơm này liền kỳ quái đến như vậy?

Anh trai đến nơi nay chỉ để nói chuyện với bà chủ, quên luôn người em trai là hắn ra sau đầu.

Thịnh Tinh vội vàng ứng phó với Tô Mạt Mạt, mặc dù có chút ngốc ngếch nhưng mà anh ta phản ứng lại rất nhanh đối với những việc như vậy.

Anh trai nói dẫn mình đi ăn cơm, sau khi gặp được bà chủ của tiệm cơm thì lại bảo người ta đừng tức giận.

Cuối cùng còn bịa đặt gọi món cho anh ta!

Thịnh Tinh: Mặc dù không hiểu anh trai làm như vậy là để làm gì, nhưng mà chắc chắn anh trai đã lợi dụng mình.

Thịnh Tinh bưng một phần lê hấp đường phèn cách thủy lên sau đó đi tìm một chỗ ngồi xuống, anh ta như đang rơi vào một mớ hỗn độn.

Anh ấy thân là anh trai của mình, sao lại có thể đối xử với mình như vậy được?

Thịnh Tinh vẫn nhìn ngắm mọi thứ xung quanh, anh ta cảm thấy không gian thật nhỏ hẹp nên mở miệng nói với anh trai: “Anh, không phải là bảo đi ăn ngon sao? Đến cái cửa hàng nhỏ như vậy thì làm gì có món gì ngon để ăn? Anh lừa em! Sớm biết như vậy thì em đã ở nhà chơi game không đi cùng với anh rồi!”

“Mặc dù không biết tại sao anh lại làm như vậy nhưng mà em có cảm giác bản thân đang bị lợi dụng!”

Thịnh Hàn ngồi đối diện anh ta cũng gọi một phần lê hấp đường phèn hầm cách thủy. Sau khi anh nghe thấy Thịnh Tinh nói xong thì vẻ mặt thờ ơ, nói: “Không thể nhìn mọi thứ qua mỗi vẻ bề ngoài được, bố mẹ chưa dạy em sao?”

Thịnh Tinh nghẹn họng, anh ta tức giận mà cầm chiếc thìa ở bên cạnh lên múc một miếng súp, vừa ăn vừa nói: “Lê hấp đường phèn hầm cách thủy thì có chỗ nào ngon!”

Món lê hấp đường phèn hầm cách thủy được đặt trong bát sứ vừa lấy ra từ trong lò, theo chiếc nắp được mở ra là một làn khói nóng bốc lên cuốn lấy hương thơm quả ngọt theo!

Sau khi Thịnh Tinh ngửi thấy được mùi hương này thì không khỏi ngẩn người mà cúi đầu nhìn về phía lê trắng ở trong bát. Tuyết lê cũng có vẻ ngoài giống như cái tên của nó vậy, nó trắng giống như tuyết, lại nằm trong nước màu vàng nhạt, ở giữa bát còn có thêm mấy quả câu kỷ màu đỏ.

Bát lê hấp đường phèn này…có chút đẹp mắt.

Ánh mắt của Thịnh Tinh dừng một chút, đợi đến lúc tỉnh táo lại thì anh ta phát hiện ra mình đã lấy thìa múc một thìa nước tuyết lê.

Anh ta ngửi thấy mùi quả tươi mát trong không khí, lại nhìn vào nước tuyết lê trong suốt khiến cho anh ta cảm thấy trong lòng như có một con mèo nhỏ, không nhịn được mà cầm thìa múc nước tuyết lê uống tiếp.

Sau khi uống nước tuyết lê vào thì ánh mắt của anh ta không khỏi trợn to.

Nước tuyết lê này uống rất ngon!

Nước tuyết lê uống vào liền tan, liếm nhẹ một chút là có thể cảm nhận được hương vị ngọt ngào của lê và hương thơm đậm đà, hai loại mùi hương này đánh thẳng vào vị giác, khiến cho toàn thân anh ta sững sờ.

Thịnh Hàn cũng gọi một phần lê hấp đường phèn cách thủy nhưng mà anh cũng không có hứng thú với món lê hấp đường phèn. Anh nhìn thấy từ sau khi Thịnh Tinh uống một ngụm lê hấp đường phèn thì động tác trên tay không ngừng cho nên anh cũng cầm lấy chiếc thìa ăn thử.

Bình Luận (0)
Comment