Sau khi Quý Dư Trì đưa heo sữa quay lên hotsearch, đơn đặt hàng của heo sữa quay đã đến hơn bốn trăm phần. Người đến mua heo sữa quay vì Quý Dư Trì hoàn toàn không để bụng giá heo sữa quay đắt đỏ, nếu không phải Bạch Nhất Nặc nói chỉ có thể đặt một phần thì có lẽ đã muốn bao trọn rồi.
Lúc nhân viên phục vụ này còn chưa tới đã giúp Bạch Ký kiếm tiền, Bạch Nhất Nặc luôn nhớ công lao của anh ta trong lòng.
Với tốc độ một ngày làm ba phần, Bạch Nhất Nặc phải mất hơn một trăm ngày mới có thể làm xong chỗ heo sữa quay này.
Cô chỉ có thể thi thoảng cắt một hai con heo sữa quay thành mấy chục phần nhỏ đặt ở trong tiệm để bán. Người có thể giành được heo sữa quay là khách hàng may mắn, còn rất nhiều người chỉ nghe tên chứ không biết mùi vị của món ăn này, cực kì thèm thuồng.
Gần đây trên chương trình nhỏ của tiệm cơm Bạch Ký xuất hiện rất nhiều tiếng oán giận, phản hồi nhiều like nhất lại là rất lâu chưa lên món ăn mới.
Bạch Nhất Nặc bấm ngón tay tính toán, trả lời ở phía dưới, [Cách lần đưa ra món heo sữa quay chỉ có mười ngày, “rất lâu” này ngắn quá rồi đấy.]
Chương trình nhỏ của tiệm cơm Bạch Ký chỉ bán ship lúc trưa, theo lý mà nói lượng việc của chương trình nhỏ cũng không cao, cùng lắm sẽ cao hơn một chút ở giờ cơm. Thế nhưng sự thực không phải như vậy, phần bình luận phản hồi này hấp dẫn rất nhiều khách, họ thường la lối om sòm lăn lộn trong phần bình luận, đưa ra rất nhiều yêu cầu, lúc có chuyện hay không có chuyện gì đều đến xem phần bình luận, hy vọng mình được bà chủ lật thẻ bài.
Cho nên sau khi Bạch Nhất Nặc trả lời bình luận này thì lập tức có rất nhiều bình luận trả lời.
[Tôi cảm thấy cô coi trọng tốc độ tay của kẻ độc thân ba mươi năm như tôi rồi, heo sữa quay là thứ mà tôi có thể cướp được ư?]
[Hôm đó sau khi bà chủ phát đố đèn, tôi cảm thấy mặc dù tôi không giành được heo sữa quay nhưng khẳng định có thể được nhờ, mua được ở trong tiệm. Không ngờ heo sữa quay lên hotsearch, nó đã biến thành một con heo cao quý, không còn là con heo mà tôi có thể ăn được nữa rồi.]
[Bà chủ tôi nhớ heo nhớ tới mức đến bữa quên ăn, nửa đêm vỗ gối, nếu như cô không ra món ăn mới thì, heo heo, lấy ra đây đi.]
[Lần trước tôi đi sớm, ăn được một phần nhỏ. Đúng là như lời trên sách – màu như hổ phách, lại giống vàng thật, vào miệng là tan, mạnh như băng tuyết, đẫm tương bóng mỡ, xuất sắc phi thường. Sau khi hoàn hồn lại tôi phát hiện nhị sư huynh đã hết rồi, biết sớm đã không mua QAQ. Bà chủ, cô phải chịu trách nhiệm với tôi.]
Không thể… bán heo sữa quay số lượng lớn được.
Bạch Nhất Nặc trầm mặc một hồi, sau đó trả lời: “Sắp lập đông rồi, tiệm cơm Bạch Ký sẽ lên món ăn mới, đến lúc đó mọi người có thể tới tiệm thưởng thức.”
Tin tức này được đưa ra, rất nhiều người không bận rộn đã tới tiệm cơm Bạch Ký muốn xem món ăn mới là cái gì, sau đó nhìn thấy sủi cảo năm màu, sủi cảo hình đĩnh vàng, sủi cảo màu trắng và bánh trôi.
Trong này giá của sủi cảo năm màu cao nhất, gấp hai lần sủi cảo bìnht hường. Chỗ sủi cảo này có ba loại nhân, ngô thịt heo, tể thái thịt heo và hẹ trứng gà. Trong đó hai loại sủi cảo nhân thịt đắt hơn, hẹ trứng gà là rẻ nhất.
Rất ít người không biết sủi cảo năm màu là gì giống như Quý Dư Trì, nhiều người đều từng nghe thấy loại sủi cảo màu sắc sặc sỡ này.
Người đầu tiên mua sủi cảo năm màu là người quen, đạo diễn phim tài liệu Trịnh Tự Huân.
Trịnh Tự Huân đã vào khách sạn của cha để ở từ lâu, mỗi khi cha ra ngoài, ông sẽ đi theo chân cha, giám sát việc ăn uống của đối phương.
Cha ông phiền muốn chết, nhưng lại không cắt đuôi ông được, chỉ đành để ông đi theo.
Trong khoảng thời gian này họ đã ăn ở một vài quán nhỏ, có nơi tốt, nhưng chỗ tốt nhất vẫn là tiệm cơm Bạch Ký, bất kể là đồ ăn bình thường hay là đồ ăn tiệc tùng, trình độ đều rất cao.
Ban ngày Trịnh Tự Huân cùng đoàn làm phim quay chụp ở khu khác, buổi tối trở lại khách sạn gần tiệm cơm Bạch Ký, phần lớn đều có thể kịp bữa tối.
Ngày hôm nay, cha ông có khách cho nên không thể đến Bạch Ký, thế là thúc giục ông ra ngoài đến Bạch Ký mua cơm cho mình.
Sau khi nhìn thấy tên sủi cảo năm màu trong thực đơn, sắc mặt Trịnh Tự Huân trầm xuống, có phần thất vọng: “Bà chủ, nhà tôi cũng làm loại sủi cảo này cho trẻ con ăn...”
Bạch Nhất Nặc: “...”
“Thức ăn không gắn mác tuổi tác riêng biệt.”
Trịnh Tự Huân nhìn các loại sủi cảo trong thực đơn, rơi vào trầm tư, không biết nên chọn cái gì.
Người xếp hàng phía sau chờ khá sốt ruột, họ không quan tâm Trịnh Tự Huân là ai, bất kể là ai cũng không thể làm lỡ giờ cơm.