Tiệm Cơm Nhỏ Của Thượng Thực Nữ Quan (Dịch Full)

Chương 537 - Chương 537 - Cháo Mồng Tám Tháng Chạp 16

Chương 537 - Cháo mồng tám tháng Chạp 16
Chương 537 - Cháo mồng tám tháng Chạp 16

Giang Hải Tấn nói, như nghĩ đến cái gì lại trầm mặc một hồi, mở miệng lần nữa: “Không đúng, dựa theo lão Trịnh nói thì đối phương có rất nhiều món sở trường, vậy thì lần này tôi có lộc ăn rồi.”

Các giám khảo khác nghe thấy lời nói của Giang Hải Tấn thì nhìn nhau. Bọn họ đều là người trong hiệo hội ẩm thực Hải Thị, quan hệ tương đối thân thiết với hội trưởng cho nên không hề e dè. Họ cũng rất hiểu hội trưởng, biết đối phương cùng nhà phê bình ẩm thực nổi tiếng - tiên sinh Trịnh Vân Phi - là bạn tốt.

Lão Trịnh mà Giang Hải Tấn nói đến chắc là nhà phê bình ẩm thực nổi tiếng Trịnh Vân Phi rồi.

Họ dùng ánh mắt trao đổi sự kinh ngạc của mình, trong mắt hoàn toàn mất hết vẻ khinh thường, tràn ngập thận trọng.

Quán ăn nhỏ này lại có thể được hai vị tiền bối cùng khen ngợi nhiều như vậy.

Giang Minh vốn cho là mình sẽ làm xong sau Bạch Nhất Nặc, không ngờ chờ anh hoàn thành gà bát bảo rồi mà đối phương vẫn chưa làm xong.

Anh có phần buồn bực, không biết đối phương xảy ra sự cố gì. Giang Minh nghĩ lại, mình làm nhanh hơn cũng là chuyện tốt, hai người bọn họ đều làm gà, nếu như Bạch Nhất Nặc không làm đủ ngon thì sẽ hoàn toàn bị anh vượt trội, càng bị soi ra nhiều tỳ vết hơn.

Thế là Giang Minh thả lỏng tâm trạng, bưng gà bát bảo đến chỗ ngồi của giám khảo.

Sau khi Giang Minh bưng đồ lên, tất cả mọi người không còn trò chuyện nữa, bắt đầu chăm chú đánh giá phần gà bát bảo này.

Lúc Giang Hải Tấn nhìn thấy phần gà bát bảo này, không nhịn được mà nói: “Đây là món ăn nổi tiếng của nhà hàng các cậu.”

Giang Minh mỉm cười nói: “Đúng vậy.”

Phần gà bát bảo này là món ăn nổi tiếng của phòng Lão Dương phủ Giang, bởi vì lượng tiêu thụ quá tốt, trình tự làm việc quá phức tạp nên phần lớn thời gian muốn gọi cũng không gọi được, số lần Giang Hải Tấn ăn cũng không tính là nhiều.

Giang Hải Tấn nhìn phần gà bát bảo này, nghĩ thầm, phòng Lão Dương phủ Giang là một nhà hàng nổi tiếng trên mạng, giá cả rất đắt, đồ ăn ngon không nhiều, chỉ có mấy món thức ăn nổi tiếng là đáng khen, bao gòm món gà bát bảo này, là công thức lưu lại từ đời Thanh, để ngự dụng trong cung đình.

Sở dĩ Giang Hải Tấn đến phòng Lão Dương phủ Giang ăn cũng là bởi vì sự tồn tại của gà bát bảo.

Lúc Giang Hải Tấn nhìn thấy con gà bát bảo này, không khỏi có phần mừng rỡ.

Giang Hải Tấn ăn một miếng thịt gà trước tiên, một mùi vị mềm mại thơm ngon đánh thẳng vào nụ vị giác của ông ấy.

Da gà và thịt gà hấp thụ đủ hương vị của các loại gia vị, hóa thành hương vị của mình khiến người ta cảm thấy thỏa mãn gấp bội.

Giang Hải Tấn đánh giá: “Ăn gà ăn da trước, da của con gà bát bảo này chắc nịch, mỡ nước bóng loáng, đẫy nước.”

Giang Minh nhìn thấy dáng vẻ hài lòng của Giang Hải Tấn thì thầm đắc ý, giải thích rằng: “Trước khi hấp con gà bát bảo này được xối đều nước sôi lên da gà, khiến da gà co lại, điều này làm cho da gà vàng nhạt đồng thời cực kỳ chắc.”

Giang Hải Tấn gật đầu, tiếp đó ăn một miếng nguyên liệu phối bên trong gà bát bảo, hết sức vui mừng nói: “Cậu học được cái tinh tuý trong cách nấu của cha cậu rồi, nguyên liệu đi kèm của con gà bát bảo này mềm mại thơm nồng, hấp thụ đủ mỡ gà, khiến người ta cực kì kinh ngạc.”

Giang Hải Tấn kinh nghiệm phong phú còn như vậy, các giám khảo khác càng thích phần gà bát bảo này hơn.

Sau khi Giang Minh nhìn thấy vẻ mặt của bọn họ thì lặng lẽ thở phào nhẹ nhõm, nội tâm cực kì vui vẻ. May mà lần này anh không khinh địch, lấy ra tuyệt chiêu đặc biệt của bản thân, lần này nhất định có thể thăng cấp.

Bạch Nhất Nặc lật xem tiến độ của gà ăn mày trong bếp rơm, mãi đến khi cảm thấy đã được liền lấy gà ăn mày ra, gõ bùn vò rượu bên ngoài, chỉ để lại lá sen và thịt gà.

Cô nghe thấy chỉ thị của nhân viên công tác, bưng đồ của mình lên sau Giang Minh.

Giang Hải Tấn vẫn đắm chìm trong phần gà bát bảo lúc này, nội tâm hết sức hài lòng, phần gà bát bảo này là món gà mà ông ấy ăn xong thấy hài lòng nhất trong hơn sáu mươi năm cuộc đời của mình, trước chưa có ai, sau cũng chẳng có.

Sau khi nhìn thấy Bạch Nhất Nặc, ông ấy không khỏi cảm khái, vận may của Bạch Nhất Nặc quả thực không tốt.

Bình Luận (0)
Comment