Tư Tuyết hắng giọng một cái, nói: “Mẹ không phải tuyển thủ mà là giám khảo.”
Thịnh Tinh nghe thấy Tư Tuyết nói thế chẳng những không được giải thích nghi hoặc, ngược lại càng thêm mờ mịt. Mẹ anh ta là một quý bà tao nhã, hoạt động bình thường nếu không phải tham gia tiệc tùng thì cũng là ngắm triển lãm tranh, chuyện làm giám khảo cuộc thi ẩm thực này không hề có chút liên quan nào tới bà ấy cả.
“Tại sao mẹ lại muốn đi làm giám khảo?”
Tư Tuyết lấy tay đỡ cằm của mình, có chút phấn khởi nói: “Bởi vì bà chủ của Bạch Ký, người bạn nhỏ của mẹ tham gia rồi.”
Thịnh Tinh biết Bạch Ký, từ sau lần trước cùng anh trai đi ăn cơm của Bạch Ký, anh ta đã theo dõi chương trình nhỏ của tiệm cơm Bạch Ký, thường hay bảo trợ lý của mình gọi đồ ship ở trên đó cho mình.
Thịnh Tinh: “Nếu như mẹ muốn ăn đồ của Bạch Ký thì trực tiếp đến tiệm ăn không phải là được rồi ư? Sao còn muốn đi làm giám khảo?”
Tư Tuyết lắc đầu: “Chắc chắn con chưa xem chương trình Đêm tìm vị, đồ ăn mà con bé làm lúc so táì đều là món ăn mới, tốn nhiều thời gian, không ăn được ở trong tiệm.”
Ban đầu Thịnh Tinh không mấy hứng thú nhưng nghe Tư Tuyết nói xong thì có phần động lòng.
Tuy là đồ ăn cũ cũng rất ngon nhưng mọi người có mới nới cũ, món ăn mới luôn có thêm một lớp hào quang.
Thế là Thịnh Tinh trịnh trọng nói: “Cuối tuần con ở nhà không có việc gì làm, có thể ra ngoài cùng mẹ, tôi cũng rất sành ăn.”
Tư Tuyết mỉm cười: “Con ấy à, con không được.”
Thịnh Tinh tò mò hỏi: “Vì sao?”
Tư Tuyết nói: “Nhân viên công tác chỉ cho hai chỗ, hai chỗ này tất nhiên là của mẹ và cha con rồi.”
Thịnh Tinh: “...”
Thịnh Tinh cảm giác sâu sắc rằng mình đã bị lừa gạt, không nhịn được mà nói: “Vậy mẹ nói cho con biết nhiều như vậy làm cái gì? Mẹ giải thích rõ ràng như vậy, con còn tưởng rằng mẹ muốn dẫn con đi chung chứ.”
Tư Tuyết tao nhã cười: “Ai bảo vừa nãy con nói mẹ mất mặt, hơn nữa mẹ có được cơ hội, tất nhiên không thể áo gấm đi đêm.”
Thịnh Tinh: “...”
Hình như Tư Tuyết cảm thấy quá đả kích con trai, có phần không đành lòng bèn nói: “Con có thể đi xem thi đấu nhưng không thể làm giám khảo, chỗ mẹ có vé vào cửa, con ở khán đài xem mẹ con ăn đồ ăn ngon đi.”
Không ăn nổi bữa cơm này nữa, Thịnh Tinh đặt đũa của mình lên trên bát chén, toe vẻ đời này không còn gì luyến tiếc.
Anh ta ngoảnh lại nhìn anh trai mình, oán giận nói: “Anh, anh nhìn mẹ đi, không phải chỉ là một giám khảo của cuộc thi đầu bếp thôi ư, có cần khoe khoang như thế không? Đúng là không hiểu nổi.”
Thịnh Hàn cúi đầu xem điện thoại di động, không để ý tí nào tới anh ta.
Thịnh Tinh thấy anh ấy không để ý tới mình bèn hỏi: “Anh, sao em lại thèm một tấm vé vào cửa chứ? Mẹ quá xem thường em rồi, nếu như là anh thì anh sẽ đi chứ?”
“Có.” Thịnh Hàn gật đầu, sau đó đặt điện thoại di động sang một bên.
Thịnh Tinh: “???”
Không chỉ Thịnh Tinh kinh ngạc mà Tư Tuyết cũng hơi ngạc nhiên.
Tư Tuyết kinh ngạc hỏi: “Không phải cuối tuần con phải đi công tác ư? Con cũng muốn đi xem thi đấu à?”
“Tháng sau lại đi thủ đô công tác, Tiêu Vũ hiện ở Hải Thị, con đi dạo một vòng với cậu ta, xem thi đấu là một lựa chọn tốt.”
Tư Tuyết quen Tiêu Vũ, biết Tiêu Vũ từng là bạn cùng phòng của Thịnh Hàn, có phần hiểu được nhưng vẫn có vài chỗ nghi hoặc. Từ trước đến nay con trai cả lạnh lùng, chỉ có người khác tìm nó chơi chứ no chưa bao giờ chủ động đi cùng người khác.
Lẽ nào quan hệ giữa nó và Tiêu Vũ thực sự rất tốt? Tốt đến mức có thể đi xem một cuộc thi đầu bếp?
Tư Tuyết cảm thấy hơi khác thường nhưng manh mối quá ít, bà ấy không rõ chỗ khác thường ở đâu, đành phải thôi không nghĩ tới nữa.
Tư Tuyết vỗ bàn: “Được, mẹ vừa mới gọi điện thoại hỏi cha các con, ông ấy nói sẽ bớt thời giờ. Vậy cuối tuần, cả nhà chúng ta sẽ đến đó. Thịnh Hàn, con hãy dẫn theo bạn con nữa.”
--------
Giám khảo của mỗi một tổ ở Đêm tìm vị đều được quyết định thông qua rút thăm, giám khảo của mỗi một tổ đều có năm người. Hơn nữa trước khi rút thăm, nhân viên công tác còn nói ra yêu cầu của tổ chương trình: “Cuộc tranh tài lần này phải tuân theo nguyên tắc công bằng công chính công khai, hy vọng mọi người chấm điểm cho món ăn mà mình thưởng thức theo đúng suy nghĩ chân thật trong lòng, không nên vì nhân tố khác mà ảnh hưởng tới điểm số. Nếu như phát hiện làm trái quy tắc thì tư cách giám khảo sẽ bị hủy, tư cách thi đấu của tuyển thủ cũng sẽ bị hủy, hy vọng mọi người chân thành với cuộc thi này.”
Tư Tuyết nghe được câu này thì mỉm cười gật đầu. Mặc dù bà ấy vì bà chủ Bạch mà đến cuộc tranh tài này nhưng bà ấy có tấm lòng rộng mở, sẽ không vì thiên vị chủ quan mà cố ý chấm điểm cao.