Tiệm Cơm Nhỏ Của Thượng Thực Nữ Quan (Dịch Full)

Chương 579 - Chương 579 - Bữa Tiệc Toàn Cá 15

Chương 579 - Bữa tiệc toàn cá 15
Chương 579 - Bữa tiệc toàn cá 15

Sau khi nhân viên công tác chậm rãi đọc hết quy tắc là có thể rút thăm.

Thịnh Tu Viễn nhìn ống rút thăm, từ từ vươn tay của mình. Lần trước ông ấy không rút trúng Bạch Nhất Nặc, lần này ông ấy muôn thử một lần xem có thể có thay đổi hay không.

Nhưng vào lúc này, Tư Tuyết lại đè tay ông ấy xuống.

Tư Tuyết lắc đầu với ông ấy, cười nói: “Để tôi đi.”

Thịnh Tu Viễn: “...”

Tay Thịnh Tu Viễn từ từ để xuống, có phần không tình nguyện: “Xác suất quá nhỏ, chúng ta không rút được đâu, kết quả giống nhau cả thôi.”

Tư Tuyết đưa tay của mình vào trong ống, rút ra rồi một tờ giấy. Bà ấy mở tờ giấy ra, hai mắt tỏa sáng.

Thịnh Tu Viễn cúi đầu nhìn, phát hiện trên giấy viết tên Bạch Nhất Nặc.

--------

Ngụy Khải từng làm đầu cá kho bằng nồi đất mấy trăm lần, tay nghề điêu luyện thành thục như đồ tể trong Bào Đinh mổ trâu, mỗi một bước đều khắc sâu trong lòng, tương ứng với tay.

Anh ta nhanh chóng làm xong đầu cá kho bằng nồi đất của mình.

Sau khi làm xong đồ ăn của mình, anh ta ngoảnh lại nhìn về hướng Bạch Nhất Nặc.

Bạch Nhất Nặc đang chuẩn bị bày đĩa, căn bản không nhanh như anh ta.

Ngụy Khải tự tin bưng đĩa đầu cá kho bằng nồi đất của mình lên, đưa đến chỗ ngồi của giám khảo.

Sau khi anh ta trông thấy dáng vẻ của giám khảo trong vị trí giám khảo, thần sắc tự tin ban đầu biến mất. Sao lại là những người này?

Trong năm giám khảo này, anh ta biết ba người trong đó, theo thứ tự là vợ chồng nhà họ Thịnh từng thấy trên ti vi trước đó, còn có nhà ẩm thực nổi tiếng, ông Trịnh Vân Phi.

Vẻ mặt tự tin của Ngụy Khải từ từ rạn nứt.

Anh ta từng xem ghi hình cuộc thi đấu lần trước, ba người này đều là người quen của Bạch Nhất Nặc, sao có thể để anh ta thắng được?

Trong lúc Ngụy Khải thất thần, nhóm giám khảo lục tục bắt đầu thưởng thức đồ ăn Ngụy Khải làm.

Trịnh Vân Phi uống một ngụm canh cá, vẻ mặt trầm tĩnh lại, khen ngợi: “Món này ướp bã rượu Thiệu Hưng à? Mùi vị thật ngon.”

Bã rượu Thiệu Hưng bao gồm cả rượu và tương, vừa có cái nồng của tương vừa được cái lâu dài của rượu, mùi vị thơm thuần nồng nàn.

Ngụy Khải nghe thấy lời khen của Trịnh Vân Phi thì miễn cưỡng lấy lại tinh thần, tìm lại tự tin: “Không sai, tôi không dùng rượu để làm món ăn này mà dùng bã rượu Thiệu Hưng sau khi lên men.”

Trịnh Vân Phi gật đầu: “Cậu xử lý bã rượu Thiệu Hưng rất tốt, có một loại hương vị đặc biệt khiến người ta có thể cảm thụ được năm tháng tích lũy từ trong đó.”

Tư Tuyết ăn một miếng thịt cá, khá kinh ngạc về sự tươi ngon của cá, nói: “Độ tươi ngon của cá vượt quá tưởng tượng của tôi, là một loại tươi ngon thuần khiết trong trẻo, không có bất kỳ tạp chất nào.”

Ngụy Khải cười gật đầu, có phần đắc ý: “Không sai, tôi dùng cá chép hoa đến từ hồ Thiên Đảo, chất lượng nước nơi đó sạch sẽ trong vắt, vị cá càng thêm nổi bật, mùi vị ngon hơn, cảm giác khi ăn tươi mới, mùi vị thơm mát.”

Sau khi Ngụy Khải nói xong, bắt đầu thừa nước đục thả câu: “Mọi người có nhận thấy ngoài sự tươi ngon của cá, còn có một loại mùi vị đặc biệt không?”

Trịnh Vân Phi mím môi, nhớ lại mùi vị của canh cá trong miệng, nghĩ một hồi sau đó bừng tỉnh: “Là cua.”

Ngụy Khải nghe thấy lời Trịnh Vân Phi nói, không khỏi ngẩn người. Anh ta vốn tưởng rằng không ai có thể đoán ra trong này có bỏ thêm cua, cho đến nay, các thực khách không hề biết huyền cơ trong đó, mà một lời của Trịnh Vân Phi đã vạch trần huyền cơ.

Ngụy Khải nghĩ thầm, không hổ là nhà ẩm thực trứ danh, vị giác thật không tầm thường.

Nếu đã bị đoán ra thì Ngụy Khải không định úp mở nữa, trực tiếp giải thích: “Tôi dùng ba con cua lớn, sau khi chiên nó đến khi đổi màu da cam thì cùng ninh với canh cá, còn bỏ thêm chân giò hun khói Kim Hoa, lát măng cùng với nấm hương. Tôi không hề dùng chút bột ngọt nào, chỉ dùng nguyên liệu nấu ăn đơn thuần đã có thể đạt tới mức độ tươi ngon này.”

Trịnh Vân Phi lại uống một ngụm canh cá, phát ra một tiếng than thỏa mãn: “Mùi vị của món ăn này vừa tươi ngon bởi nguyên liệu nấu ăn nguyên thủy, lại vừa ngon nhờ cái tinh vi tỉ mỉ của đầu bếp, sung sướng của đời người có lẽ chính là ăn được món ngon như vậy đấy.”

Tuy là cư dân mạng không coi trọng Ngụy Khải nhưng quả thực Ngụy Khải là một đầu bếp chuyên nghiệp xuất sắc, còn lợi hại hơn Giang Minh và Tôn Thượng nhiều.

Giám khảo khác ăn được đầu cá kho bằng nồi đất cũng đều nhao nhao gật đầu.

Cho dù là người không có nhiều ham muốn ăn như Thịnh Tu Viễn, sau khi nếm miếng đầu tiên cũng phải nếm tiếp miếng thứ hai.

Ngụy Khải nhìn thấy bộ dạng này của bọn họ, trong lòng thở một hơi dài nhẹ nhõm, xem ra anh ta lo lắng thừa rồi. Nếu như nhóm giám khảo chấm điểm công bằng, dựa theo dáng vẻ hài lòng ấy của nhóm giám khảo thì nhất định anh ta sẽ thắng lợi.

Bình Luận (0)
Comment