Bởi vì số tuyển thủ lúc này không nhiều, mỗi một tổ đều có rất nhiều ống kính, mà ống kính của tổ Bạch Nhất Nặc là nhiều nhất, khiến khán giả rất vui vẻ.
[Biên tập viên tinh ghê, hiểu rõ sở thích của chúng ta, cho anh ta thêm cái đùi gà.]
[Bà chủ Bạch đang làm món ăn gì thế, xem không hiểu.]
[Tôi là đầu bếp chuyên nghiệp, đây là món trong dê giấu cá, là một món ăn cổ rất nổi tiếng, có điều bây giờ rất khó ăn được hàng chính tông.]
[Đầu bếp Ngụy làm đầu cá kho bằng nồi đất à? Lúc tôi từng đến Hải Thị công tác đã ăn một lần, mùi vị thực sự rất tuyệt, hương vị đặc biết ấy tươi ngon đến mức khó có thể dùng lời diễn tả được, khiến tôi nhớ mãi không quên. Đây là một trong số những món ăn bản địa hiếm hoi ở Hải Thị mà tôi thích.]
[Vì sao bà chủ Bạch lại khắc băng chứ? Vị đầu bếp chuyên nghiệp kia có thể giải thích cho chúng tôi không?]
[Không biết, tôi cũng không rõ lắm, chữ phía trên món trong dê giấu cá chỉ là để cho đẹp, bình thường đều dùng rau dưa và trái cây để điêu khắc, không cần dùng băng. Đây có lẽ là một sự sáng tạo của cô ấy?]
Sau khi món trong dê giấu cá hoàn thành, cameraman đã đặc tả nó hết mức, bình luận lập tức trở nên rất nhiều.
[Thoạt nhìn thịt dê ở giữa món trong dê giấu cá vuông vức, hết sức bóng bẩy, chỉ nhìn thôi đã có thể tưởng tượng được cảm giác khi ăn. Nước mắt không có chí tiến thủ chảy xuống từ khóe miệng rồi.]
[Thảo nào khắc băng phải làm lâu như vậy, hiệu quả thật sự làm cho người ta kinh ngạc, trắng thuần không tạp chất, tản ra hơi lạnh dưới ngọn đèn rạng ngời rực rỡ, khiến phần nhìn của cả món trong dê giấu cá tăng lên nhiều bậc, nom như món ăn thần tiên.]
[Nhóm giám khảo đợi lâu như vậy, nhất định đã rất mệt mỏi, vậy hãy để tôi tới nếm thử đi.]
[Đáng ghét, tôi rất muốn lấy thân thay thế, vì sao tôi không phải giám khảo? Ghen tỵ chết mất!]
Sau khi nhóm giảm khảo thưởng thức. khán giả càng ghen tỵ nhiều hơn.
[A a a ông Trịnh quá tàn nhẫn, tại sao phải vừa ăn vừa đánh giá mùi vị chứ? Trong đầu tôi đã có hình ảnh rồi.]
[Khoai tây chiên trong tay bỗng không còn ngon nữa.]
[Mọi người nhìn biểu cảm của những giám khảo này đi, lúc họ ăn phần trong dê giấu cá này xúc động hơn món ăn trước nhiều, kết quả đã quá rõ ràng rồi.]
Quả nhiên, sau khi nhóm giám khảo thưởng thức hết chỗ thức ăn này bèn cho ra thành tích cuối cùng. Bạch Nhất Nặc chiến thắng Ngụy Khải với thành tích 5 - 0.
Tiêu Linh xem đến đây, không nhịn được chóp cha chóp chép miệng, lau nước bọt bên mép.
Lúc này nhóm bạn thân của cô đều đang ai oán.
[Tuy trong dê giấu cá là một món ăn Giang Nam nhưng nhà Tiêu Linh nhiều đầu bếp như vậy, nhất định sẽ biết làm, tớ thật hâm mộ.]
[Tiểu yêu tinh này đúng là ngọt ngào đến chết tiệt, vữa nhìn đã tóm được trái tim của tớ.]
Tiêu Linh nhìn thấy tin nhắn trong nhóm bạn thân, khó tránh khỏi có phần đắc ý, sau đó nhắn: [Bây giờ đã chín rưỡi, nếu mọi người không sợ mập thì đến tổng bộ Bắc Kinh của Vân Đình Chi Tinh đi. Đêm nay chúng ta đi làm một bữa.]
Sau khi nhóm bạn thân nhìn thấy tin nhắn của Tiêu Linh thì lập tức thu dọn đồ đạc, chuẩn bị đến nơi hẹn.
Tiêu Linh gọi điện thoại: “Quản lý Trương, chắc trong tiệm có đầu bếp biết làm trong dê giấu cá chứ? Có thể phiền anh bảo các đầu bếp làm một món không? Tối hôm nay tôi và bạn của tôi đến ăn.”
“Thưa cô, cô cũng muốn ăn món ăn này?”
“Cũng?”
Quản lý Trương lập tức nói: “Vừa nãy không biết đã có chuyện gì mà đột nhiên có rất nhiều người gọi điện thoại cho nhân viên chăm sóc khách hàng, hỏi trong tiệm chúng ta có thể làm trong dê giấu cá hay không.”
Tiêu Linh bừng tỉnh, nhất định là người xem tranh tài gọi điện thoại.
“Đầu bếp Trương của tổng bộ biết làm, cô có thể sắp xếp bạn mình tới.”
Hơn mười giờ tối, Tiêu Linh và các bạn của mình đi tới tổng bộ Vân ĐÌnh Chi Tinh.
Bọn họ nhìn trong dê giấu cá trên bàn, đều hơi lưỡng lự.
“Món ăn này dường như hơi khác với trên ti vi, nhìn sao cũng thấy bình thường.”
“Có thể là bởi vì ánh sáng trong ti vi quá ảo? Đồ ăn trong thực tế không có bộ lọc cho nên nhìn sẽ rất ảm đạm.”
Tiêu Linh lắc đầu. Cô ấy quan sát rất tỉ mỉ chuyên nghiệp, lập tức nói: “Không đúng, thịt dê và cá mà món ăn này dùng không giống với bà chủ Bạch dùng. Bà chủ Bạch dùng cá chép, món ăn này dùng cá trích.”
Món trong dê giấu cá này làm từ cá trích gầy teo nho nhỏ, thoạt nhìn không béo như Bạch Nhất Nặc làm, không thể khiến người ta thèm nhỏ dãi.
Các bạn hơi lưỡng lự, nhưng tên giống nhau, chắc mùi vị sẽ không mấy khác biệt.
Thế là cô bạn gắp một miếng thịt cá bỏ vào trong miệng, giọng điệu hơi lưỡng lự: “Mùi vị rất bình thường, không đáng ngạc nhiên như trong tưởng tượng của tớ.”
Tiêu Linh nếm thử một miếng thịt dê, gật đầu: “Quả thực.”