Thế nên trong quá trình ăn bữa ăn này, Bạch Nhất Nặc có thể nhìn thấy biểu tình trên mặt người đối diện không ngừng thay đổi, cô có hơi ngờ vực, nhưng xuất phát từ phép lịch sự, không lên tiếng hỏi thăm, suy cho cùng hai người mới quen biết còn chưa đến một ngày.
Sau khi ăn cơm xong, Kỷ Tử Hoài lập tức chủ động đứng lên, thu dọn toàn bộ chén đũa.
"Anh không cần nghỉ ngơi sao?"
"Không cần nghỉ ngơi, tôi cảm thấy bây giờ tôi có thể làm việc." Kỷ Tử Hoài lắc đầu, sau khi đến tiệm cơm Bạch Ký, anh ấy cảm thấy bản thân dường như đã mở ra một cánh cổng của thế giới mới trong kỹ năng nấu nướng.
Anh ấy hạ quyết tâm phải cố gắng nỗ lực, để Bạch Nhất Nặc có ấn tượng tốt đối với anh ấy.
Bởi vì cần phải lập tức mở tiệm, bếp sau có rất nhiều việc bận bịu, ví dụ như rửa rau cắt rau, chuẩn bị chén đũa, quét dọn vệ sinh. Những việc này Kỷ Tử Hoài đều đã làm từng cái một, hoàn toàn không để ý mấy làm công việc lặt vặt này có bao nhiêu không tương xứng với tướng mạo khí chất của anh ấy.
Nhờ có Kỷ Tử Hoài giúp đỡ, Bạch Nhất Nặc lại có thể chuẩn bị xong mọi thứ trước hai giờ đồng hồ.
Sau khi mở cửa, khách trong tiệm đến hết đợt này đến đợt khác, cả tiệm đầy người, chật ních chỗ ngồi.
Mặc dù cửa tiệm nhỏ, nhưng người đông, yêu cầu nhiều thì sẽ dẫn đến hỗn loạn. Đón tiếp khách hàng, ghi lại thực đơn truyền vào bếp sau, lại phải rửa sạch chén đũa, còn phải quét dọn vệ sinh.
Kỷ Tử Hoài mặc dù không có kinh nghiệm chiến đấu thực tế, có chút không thích ứng được với tiết tấu của cửa tiệm nhỏ, nhưng tốc độ học tập của anh ấy rất nhanh, mù mờ suy nghĩ một chốc thì bắt đầu.
Trước kia lúc Bạch Nhất Nặc một mình bận rộn bao giờ cũng chân không chạm đất. Nhưng bây giờ Kỷ Tử Hoài một mình đảm nhiệm tất cả công việc ở quầy lễ tân, để Bạch Nhất Nặc có thể ung dung nấu nướng ở bếp sau, không bị những chuyện khác quấy rầy.
Lúc Kỷ Tử Hoài rảnh rỗi còn giúp cô rửa rau cắt rau.
Mặc dù trước đó hai người không hề quen biết nhau, nhưng đều là những đầu bếp hàng đầu, Bạch Nhất Nặc nhìn một cái thì Kỷ Tử Hoài liền biết cô cần thứ gì, phối hợp vô cùng ăn ý.
Sau nửa ngày, Bạch Nhất Nặc rất hài lòng đối với Kỷ Tử Hoài.
Mặc dù Kỷ Tử Hoài nói anh ấy không cần tiền lương, nhưng Bạch Nhất Nặc không thể thật sự không đưa tiền lương được. Kỷ Tử Hoài làm việc thật sự rất nhanh nhẹn, một mình có thể đảm đương nhiều vị trí. Hơn nữa hiện tại cô không thiếu tiền, lại không phải không trả được lương.
Bạch Nhất Nặc liền thương lượng chuyện tiền lương với Kỷ Tử Hoài: "Ngoại trừ tiền lương ra, chỗ này của tôi cũng bao luôn ăn ở. Anh làm việc không tệ, tôi rất hài lòng."
Tiền lương cô đưa rất hậu hĩnh, gấp đôi giá thị trường, trả thêm gấp đôi chính là vì Kỷ Tử Hoài rất xứng đáng nhận được mức lương này.
Kỷ Tử Hoài vốn dĩ muốn nói không cần lương, dẫu sao anh ấy muốn mượn cái này để thể hiện thành ý của bản thân, để Bạch Nhất Nặc càng có nhiều thiện cảm với anh ấy hơn.
Ai ngờ Bạch Nhất Nặc cười cười nói: "Có lẽ không được rồi." Miễn phí chính là đắt nhất, cô không muốn nợ ân huệ của ai cả.
"Tôi biết anh đến đây là vì muốn học nghề, nhưng bây giờ tôi không muốn nhận học trò, nếu sau này muốn nhận thì đó là việc của sau này, không liên quan gì đến hiện tại. Nếu anh kiên trì không nhận tiền lương, vậy xin thứ lỗi, tôi chỉ có thể tuyển người khác."
Kỷ Tử Hoài chỉ đành đồng ý.
……………………..
Sau khi thương lượng xong với Kỷ Tử Hoài về chuyện thu xếp cho anh ấy như thế nào, Bạch Nhất Nặc trở về bếp sau, chuẩn bị bắt đầu làm bánh trung thu.
Bạch Nhất Nặc thích nấu ăn dựa theo sở thích của bản thân. Một người đầu bếp nấu ra một món nếu ngay cả bản thân cũng không thích ăn, mùi vị nghĩ thôi cũng biết được rồi.
Cô làm ra hương vị cô thích nhất, một loại là bánh trung thu nhân thịt băm kiểu Tô Châu, loại khác là bánh trung thu da tuyết. Cái đầu là cô ở kiếp trước học được, cái sau là sau khi cô đến hiện đại học được cái mới. Bánh trung thu da tuyết cô đặc biệt làm hai loại nhân bánh, một loại là nhân vị dứa, một loại là nhân vị kem trứng.
Bánh trung thu nhân thịt băm kiểu Tô Châu cần phải nướng, làm khá là tốn thời gian. Trước tiên cô chuẩn bị xong thịt băm, lại bắt đầu làm vỏ bánh trung thu. Sau khi đổ nước, một ít dầu và bột mì vào trong nồi, đem nó nhào thật kỹ, sau đó cắt thành từng cục nhỏ, dùng chày cán bột cán thành vỏ bánh. Sau khi làm xong bánh trung thu thì có thể bỏ bánh lên lò nướng rồi.