Đối mặt với những con quái vật máu đen phân tán ra khắp nơi, cơ giáp cao như ngọn đồi của đám người Freddy trông có vẻ cồng kềnh hơn rất nhiều. Lúc này, anh lập tức vứt bỏ cơ giáp, mặc áo giáp cận chiến vào rồi từ cơ giáp nhảy xuống. Khi vừa tiếp đất thì anh đã xông pha ra ngoài.
Luke lớn tiếng mắng: “Sao cậu có thể ra khỏi cơ giáp chứ!” Tuy nhiên, cậu ấy cũng lập tức vứt bỏ cơ giáp rồi đi theo Freddy, sợ mình sẽ bị bỏ lại phía sau.
Đây là lần đầu tiên Mễ Hòa nhìn thấy Luke mặc áo giáp, không, lúc này nên gọi cậu ấy là Luke Collins, Mễ Hòa thật sự tin rằng Luke là người có gen sói trong truyền thuyết trong gia tộc Collins, bởi vì trong trận chiến, Luke nhanh đến mức Mễ Hòa không thể thấy rõ chuyển động của cậu ấy.
Hai tay của cậu ấy đều cầm một loại vũ khí đặc biệt, khi tay của cậu ấy vừa chạm vào thì xúc tu của quái vật máu đen sẽ bị cắt đứt, nhưng tốc độ sinh trưởng của chúng sau khi xúc tu bị cắt đứt lại rất nhanh. Lúc này, Mễ Hòa nhìn thấy Luke trên mặt dính đầy máu đen liếm khóe miệng, sau đó nở ra nụ cười, đôi mắt màu xám xanh của cậu ấy tràn đầy sự kích thích hào hứng, như thể trận chiến trước mắt này khiến cậu ấy rất phấn khích.
Mễ Hòa cảm thấy anh Luke mà cô quen biết trước đây dường như không phải cùng một người với Luke Collins - người trở nên lợi hại khi cầm dao ngay trước mắt này…
Nhưng người khiến Mễ Hòa bất ngờ không phải Tiểu Lộ mà là Freddy, chàng trai có đôi mắt màu xanh lục chợt lóe ánh sáng nhạt lên, sau khi rút kiếm laser ra, từ biểu cảm đến khí thế toàn thân của anh thay đổi lớn.
Hình như có một khí thế to lớn phát ra từ người anh, vừa nhìn thấy anh đã cảm nhận được hơi thở nghiêm túc phát ra. Trên mặt anh không có biểu cảm gì, đôi mắt xinh đẹp như ngọc lục bảo bây giờ đang trở nên sâu thẳm, giống như một cái giếng cổ sâu không gợn sóng.
Mắt anh nhìn mũi kiếm, mi mắt hơi nheo lại, Mễ Hòa không còn nhìn thấy cảm xúc trong mắt anh nữa.
Sau đó cả người anh như hóa thành bóng đen, khiến Mễ Hòa hoàn toàn không nhìn rõ bóng dáng của anh. Rồi cô lại thấy trong video khi bóng đen của anh tiến đến, đầu quái vật máu đen bay ra theo đường parabol.
Máu đen của quái vật máu đen bắn tung tóe lên, phun lên không trung tạo thành từng cái thác nước nhỏ.
Mà các chiến sĩ đóng quân trên bề mặt Trái Đất nhìn thấy Freddy như vậy, ai ai cũng ngẩn ra. Mãi đến khi máu đen đổ xuống người bọn họ từ trên không trung, bọn họ mới phản ứng lại.
Mà rõ ràng các quái vật máu đen đang chém giết lẫn nhau cũng đã nhìn thấy một nhân vật khủng bố như vậy, chúng nó cũng lâm vào trong sự khủng hoảng, thế tiến công rối loạn lên.
Lúc này, Tiểu Lộ nhún nhảy thật cao như bươm bướm. Dáng vẻ cậu ấy nhảy dựng lên rất nhẹ nhàng, mũi chân khẽ chạm đất một cái là khôi giáp cậu ấy mặc đã nhảy lên đỉnh đầu quái vật máu đen hơn ba mét một cách nhẹ nhàng. Sau đó cậu ấy khẽ vung kiếm cong trên hai tay, đầu quái vật máu đen bị Tiểu Lộ cắt xuống một cách dễ dàng như không có điểm kết nối, rồi cậu ấy cũng hạ xuống mặt đất một cách nhẹ nhàng như bươm bướm.
Sau đó lại bay lên một lần nữa.
Dưới sự trợ giúp của Freddy và Tiểu Lộ, những quái vật máu đen này bị tiêu diệt rất nhanh.
Khi thấy chất lỏng đen thùi lùi trên chiến trường, mới phát hiện ra thi thể của những con quái vật máu đen này đã biến thành một bãi nước đen, lại còn sền sệt nữa, trông rất buồn nôn.
Lúc này, Mễ Hòa mới thở phào một hơi. Từ khi vừa nãy nhìn thấy Freddy cầm kiếm, hơi thở của cô như đang dừng lại, bây giờ mới thở ra một hơi dài.
Bỗng lúc này giọng nói của Doro vang lên bên cạnh cô, ông ấy nhìn video ba chiều nói một câu: "Mấy thằng nhóc thối đó có giữ lại một con còn sống cho mình không đây."
Ông ấy nói vào thiết bị đầu cuối, hỏi chuyện bắt sống quái vật máu đen. Giọng nói của anh Tiểu Lộ phát ra từ trong thiết bị đầu cuối, giọng nói của cậu ấy bây giờ lại là cười hì hì, Mễ Hòa cũng thấy biểu cảm ung dung của cậu ấy trong video. Nếu không phải trên người cậu ấy bị một ít máu đen bắn vào, thậm chí cô còn cảm thấy cậu ấy chưa từng đánh một trận chiến kịch liệt đột ngột như vậy.
Tiểu Lộ nói: "Vừa rồi kích động quá nên cháu quên mất rồi."
Lúc này Freddy cũng lên tiếng, giọng của anh khi nói chuyện vẫn bình tĩnh, không có chút thay đổi gì. Thậm chí giọng nói của anh rất nhẹ, âm cuối nhẹ nhàng như đang thở dài, có cảm giác kiêu ngạo không rõ.
Giọng nói của anh êm tai, hấp dẫn như tiếng đàn cello, anh nói: "Cháu đã giữ con sống lại rồi."