Mễ Hòa lại một lần nữa cảm nhận sâu sắc được rằng, sau năm trăm năm, trong thế giới loài người, người định hướng và con người bình thường có sự chênh lệch vô cùng lớn.
Hannah còn âm thầm hỏi riêng Ngài Collins, có thể lợi dụng chức vụ để lấy cho Mễ Hòa một tấm thiệp mời hay không, cho dù chỉ tới xem một chút thôi cũng được.
Ngài Collins nói: “Em yêu, em biết thời gian đó là gì mà đúng không, cũng biết ý nghĩa của vũ hội sau lễ thành nhân có ý nghĩa gì cơ mà. Mễ Hòa là một đứa trẻ tốt, chúng ta đều rất thương con bé, nhưng những cô gái có thể tham dự vũ hội của Hoàng tử ngày hôm đó có ai là không có xuất thân tốt, có ai không phải là cô gái người định hướng vô cùng ưu tú chứ.”
Đương nhiên Hannah biết, nhưng cô ấy không muốn khiến nụ cười của Mễ Hòa có sự tiếc nuối nào.
Ngài Collins lại nói: “Đế Quốc này tuy rằng có vẻ hòa bình, nhưng chung quy vẫn có sự chênh lệch lớn giữa người định hướng và người bình thường. Khi Mễ Hòa còn nhỏ, chúng ta không thể nói thẳng con cho bé biết điều này, nhưng con bé đã lớn, cần phải thích ứng với việc thân phận con người không giống nhau sẽ có cuộc sống không giống nhau. Nếu chúng ta cưỡng ép không để con bé thích ứng cuộc sống đúng với thân phận của mình, tương lai khi con bé dựa vào bản thân nhưng vẫn không có được thứ mình muốn, sẽ khiến con bé càng có cảm giác chênh lệch lớn hơn nữa.”
“Thay vì như thế, còn chẳng bằng để con bé trải nghiệm điều này ngay từ đầu.”
Hannah trầm mặc, cô ấy biết đây là sự thật.
Có điều Mễ Hòa cũng chỉ hâm mộ một chút thôi, giống như mỗi đứa bé gái khi đọc chuyện cổ tích về cô bé lọ lem đều sẽ mặc sức tưởng tượng, sẽ có một ngày nào đó, cũng có một vị Hoàng Tử cầm theo giày thủy tinh tới tìm mình vậy. Tưởng tượng một chút rồi thôi, vẫn nên sống đúng với hiện tại mới tốt.
Sau khi Lita thi xong, biết bản thân nhận được thiệp mời này cũng rất hào hứng: “Leone cũng sẽ tham dự vũ hội này, hôm đó con có thể đi chung với cậu ấy.”
Bác cả ở bên cạnh giáo dục chị ấy: “Con phải tiếp xúc với Hoàng tử Friedrich cho tốt mới đúng!”
Lita nói: “Bên cạnh Hoàng tử lúc đó chắc chắn sẽ có rất nhiều người vây quanh, cũng không thiếu một người như con.”
Bác cả nói: “Không cho phép con nói những lời như thế này. Con có thể được mời đi tham gia vũ hội có ý nghĩa như thế nào con có biết không?”
Lita nói: “Mẹ cũng nói rất nhiều lần rồi, ý nghĩa là con có tư cách để được đề cử làm Hoàng tử phi. Từ lúc nào mà mẹ giống với người bình thường vậy, cứ thích nói lặp đi lặp lại có một ý?”
Bác cả nói: “Bởi vì mẹ và toàn bộ gia tộc chúng ta đều rất coi trọng cơ hội này, cơ hội để trở thành Hoàng hậu tương lai của Đế Quốc, đứng trên hàng tỉ sinh linh của hệ Ngân Hà, trở thành nữ chủ nhân của Đế Quốc, chí cao vô thượng tới cỡ nào chứ!”
Lita nhìn thoáng qua mẹ ruột đang rất kích động, chị ấy cảm thấy mẹ mình đã hơn bốn mươi tuổi rồi, sao lại còn mơ mộng thế này…
Nhưng nhận được thiệp mời cũng có nghĩa chị ấy nhận được sự tán đồng, cho dù chị ấy không trở thành Hoàng tử phi, thì ở thị trường hôn nhân sau này, thậm chí khi Tinh Võng sàng lọc đối tượng xem mắt cho chị ấy, đều sẽ nâng chị ấy cao hơn một bậc.
Lita vẫn phối hợp với những gì bác cả đã sắp xếp và chuẩn bị cho mình. Chị ấy tích cực học tập lễ nghi cung đình, mỗi ngày đều phải thử rất nhiều kiểu váy hoa lệ, có người máy bôi kem dưỡng da tốt nhất và mát xa cho chị ấy, bảo đảm ngày hôm đó, khi chị ấy bước vào vũ hội, từ trong ra ngoài đều ở trạng thái tốt nhất.
Khi gia tộc của các cô gái lo lắng chuẩn bị cho vũ hội của Hoàng tử, thì đồng thời, toàn bộ Mars cũng bắt đầu trở nên lộng lẫy hơn. Người máy phun chất xúc tác, cần phải đảm bảo vào ngày diễn ra điển lễ, toàn bộ hoa tươi trên Mars đều nở rộ, mặc kệ là hoa vốn nên nở vào mùa đông hay vào mùa hè, tất cả đều phải đồng loạt nở rộ vì Hoàng tử Friedrich của Đế Quốc.
Lại càng không phải nói số lượng đèn và đủ các loại pháo hoa cần phải chuẩn bị, toàn bộ Mars, vì để nhiệt liệt nghênh đón ngày trọng đại đó, mà thậm chí từ nửa tháng trước, trong phạm vi mấy trăm kilomet quanh Hoàng cung đều cấm các loại phi hành khí.
Rất nhanh đã tới ngày tổ chức lễ thành nhân, phi hành khí cá nhân bị cấm trên toàn Mars, Mễ Hòa vẫn là đi ké phi hành khí mà Hoàng cung phái tới đón Doro để tới chỗ hẹn với Mộc Thần.
Lúc cô xuống xe, Doro muốn nói lại thôi, sau đó nói: “Thật sự không muốn đi xem với bác sao?”
Mễ Hòa lại từ chối một lần nữa, cô không còn là con nít, ngay cả chị Lita, để tới tham dự vũ hội của Hoàng tử cũng phải kiểm tra mật mã gen, nếu Doro bỗng nhiên dẫn theo cô, nói không chừng sẽ làm liên lụy tới ông ấy.
Mễ Hòa vẫy vẫy tay với Doro, sau đó đi xuống khỏi phi hành khí.