Tiệm Cơm Nhỏ Cuối Ngân Hà (Dịch Full)

Chương 130 - Chương 130.

Chương 130. - Chương 130. -

Mộc Thần còn chưa tới, Mễ Hòa đứng ở một cây hoa Nymphaea Venus chờ cậu ta. Loại hoa này là đặc sản của Mars, năm đó, Hoàng hậu của Đại đế Mars thích nhất, cho nên được gọi là hoa Hoàng hậu, sau đó trở nên phổ biến trên khắp tinh cầu.

Khi hoa Hoàng hậu nở, hoa của nó lớn như cái bát, vào mùa xuân, mỗi khi nó nở hoa, toàn bộ Mars đều chìm đắm trong đại dương màu hồng phấn, trong không khí cũng có vị ngọt phiêu đãng, mùi thơm này cũng là nguyên nhân khiến người ta liên tưởng tới tình yêu ngọt ngào.

Nghe nói khi hoa Hoàng hậu nở bung, số lượng người thành hôn ở Mars cũng sẽ tăng cao. Mễ Hòa cảm thấy có lẽ là vì hương vị thơm ngọt này khiến người ta muốn yêu đương.

Đại điển thành nhân của Hoàng tử tổ chức vào mùa hè, nhưng để chúc mừng cho buổi lễ long trọng này, hoa Hoàng hậu lại một lần nữa nở ra vì anh ấy, toàn bộ Mars lại lần nữa chìm đắm trong sự ngọt ngào mà nhiệt liệt của đại dương màu hồng phấn.

Trên bầu trời có phi thuyền của đội cảnh vệ đi tuần tra, trên mặt đất cũng có cảnh sát cưỡi mô tô phi hành duy trì trật tự, camera ở khắp nơi truyền số liệu trên đường về thiết bị đầu cuối của Tinh Võng, giám sát chặt chẽ hành động của từng người.

Ở Mars, khắp mọi nơi đều đầy những con người và người ngoài hành tinh.

Mễ Hòa đã tới Mars vài lần, nhưng đây là lần đầu tiên cô thấy ở Mars có nhiều người như thế. Những người bình thường vẫn luôn ở dưới mặt đất cũng đổ lên trên mặt đất, tới lúc này Mễ Hòa mới có thể cảm nhận được dưới mặt đất của Mars chứa đựng bao nhiêu dân cư.

Rất nhiều người nhìn thấy ánh mặt trời đều lấy tay che mắt, bởi vì bọn họ thường sinh hoạt dưới mặt đất khiến cho đôi mắt có chút không thích ứng được với ánh sáng trên mặt đất.

Lúc Mễ Hòa chờ Mộc Thần tới chán chết, lúc này bỗng nhiên đám người tự động tách ra thành một chỗ trống, rõ ràng đám người này chen chúc vô cùng chật chội, vậy mà lúc Mộc Thần đi tới, người xung quanh dường như đều nhường đường cho cậu ta vậy.

Trong đám người định hướng, có rất nhiều cô gái nhìn lén cậu ấy. Mộc Thần mười bảy tuổi, dáng người cao gầy, dáng vẻ đẹp trai, mày kiếm mắt sáng, dáng đi phóng khoáng, vô cùng khiến người ta chú ý. Cho dù cậu ta chen chúc trong đám người đông đúc cũng không che giấu được hào quang rực rỡ của cậu ta.

Mễ Hòa cảm thấy, trước kia khi ở căn cứ Trái Đất, chỉ có hai đứa nhỏ bọn họ, cô chẳng qua chỉ cảm thấy Mộc Thần rất thông minh, nhưng khi mọi người đều trưởng thành, ở chung trong môi trường của người lớn, cô mới phát hiện ra, người khi còn bé thích chế giễu cô, thích nhìn cô bằng ánh mắt kiêu ngạo – anh Thần Thần, thật sự vô cùng ưu tú.

Ngay cả những cô gái xinh đẹp người định hướng cũng thay nhau rụt rè mỉm cười với Mộc Thần, Mễ Hòa cảm thấy đây không tuyệt đối không phải là vì bị hương vị thơm ngọt của hoa Hoàng hậu kích thích.

Mộc Thần đi tới, mỉm cười nhìn Mễ Hòa, đương nhiên, lúc cậu ta cười rộ lên càng giống như đá thủy tinh núi lửa phát ra ánh sáng long lanh, cậu ta nói với Mễ Hòa: “Trên mặt đất quá nhiều người, chúng ta xếp hàng chờ một lát.”

Cậu ta lại đề nghị:

“Chúng ta cùng tới quảng trường xem hình chiếu ba chiều đi?”

Mễ Hòa gật gật đầu, hai người đi theo dòng người tới quảng trường. Bây giờ có quá nhiều người, bên cạnh Mễ Hòa có hai người ngoài hành tinh thuộc tinh hệ Mục Dương, thân hình bọn họ cao lớn, tay chân thon dài, ngay cả đứa nhỏ cũng cao tới hai mét, người trưởng thành thì càng cao hơn những người khác nhiều lắm.

Đứa nhỏ ngoài hành tinh đầu to, tay chân thon dài nhìn nhìn thấy Mễ Hòa ở bên cạnh, đôi mắt to đen láy rất hiếu kỳ nhìn cái người nhỏ bé là cô, người đó lại dùng tay chộp lấy đầu Mễ Hòa.

Thiếu chút nữa Mễ Hòa đã bị người đó làm cho té ngã, cũng may Mộc Thần ở bên cạnh giữ lấy cô, rồi kéo tay cô cùng nhau đi về phía trước. Đứa nhỏ người tinh hệ Mục Dương kia còn muốn chơi đùa cô, Mộc Thần giơ tay ra chặn cái tay, trông giống như chân của con ếch xanh, của người đó lại, sau đó cậu ta dùng ngôn ngữ của tinh hệ Mục Dương nói một câu: “Cẩn thận một chút!”

Mễ Hòa nghe không hiểu ngôn ngữ của tinh hệ Mục Dương, còn hỏi Mộc Thần đang nói gì, cậu ta chỉ nắm chặt tay cô, nói với cô: “Đi theo anh.”

Mễ Hòa gật gật đầu, tay cô bị Mộc Thần giữ chặt lấy, chưa từng buông ra.

Bình Luận (0)
Comment