Mễ Hòa cảm thấy dù là Hoàng tử Friedrich hay là Hoàng tử Ditmar, thậm chí cả cô con gái riêng Leone này, có phải người của hoàng tộc đều không ăn ảnh không? Rõ ràng đều có khuôn mặt đẹp quá trời quá đất như vậy nhưng hình ảnh ba chiều không thể hiện được hết.
Leone đã quen với ánh mắt ngạc nhiên đến ngây người của mọi người. Cô ấy nhìn thấy Nhị hoàng tử, lập tức đi qua gọi một tiếng: "Anh hai."
Hiển nhiên Hoàng tử Ditmar cũng không ngờ lại gặp được cô ấy ở chỗ này, không trả lời cô ấy cũng không phủ nhận, ngược lại cậu ta nói: "Sao em lại đến đây?" Giọng điệu có vẻ rất thân quen.
Hình như Leone không chú ý đến: "Em đến tiễn Airy."
Ditmar nghiền ngẫm ồ một tiếng, nói: "Vậy thì vừa hay, anh cũng đến tiễn cậu ấy, chúng ta đi cùng nhau."
Lúc đi qua, Leone khẽ gật đầu với ngài Collins, ngài Collins nhanh chóng vấn an cô ấy. Vị này chính là thịt đầu tim của hoàng đế bệ hạ, sao chú ấy dám chậm trễ.
Chờ sau khi hai ánh sáng chói lóa đi, Mễ Hòa và ngài Collins mới lên phi hành khí. Lúc này cô mới dám nói chuyện, hỏi: "Chú à, hai người bọn họ một người là hoàng tử, một người là là công chúa, rốt cuộc người tên Airy mà bọn họ đến tiễn là ai vậy?"
Collins nói: "Cậu ta là ai không quan trọng, quan trọng cậu ta là con trai của Thống chế Goring - Tổng chỉ huy trưởng của chiến hạm Đế Quốc, vậy là đủ rồi."
Mễ Hòa nghe là con trai của Thống chế, cảm thấy hình như con trai của Thống chế chơi với hoàng tử, công chúa cũng khá bình thường.
Cô thuận miệng hỏi thêm một câu: "Vậy sao hoàng tử Friedrich không đến tiễn cậu ấy nhỉ?" Nếu có thể nhìn thấy hoàng tử Friedrich thì tốt biết bao.
Ngài Collins nói: "Airy và Hoàng tử Ditmar là bạn chơi với nhau từ nhỏ, vậy nên tình cảm giữa cậu ta và hoàng tử rất tốt. Còn hoàng tử Friedrich thì không nghe nói cậu ấy và Airy có quan hệ cá nhân gì."
Mễ Hòa cảm thấy phiên dịch lại những lời này có nghĩa là: Airy Goring là người Nhị hoàng tử lôi kéo. Mễ Hòa tự động bổ sung thêm nửa câu sau: Đại hoàng tử hoàn toàn khinh thường lôi kéo một đứa con trai của Thống chế, bởi vì ngay cả Thống chế cũng là người của anh.
Chỉ với nửa câu nói ngài Collins lộ ra, Mễ Hòa đã cảm thấy chắc chắn cuộc sống hoàng gia không phải ôn hòa với nhau.
Chẳng qua đối với Mễ Hòa thân là dân chúng bình thường mà nói thì tức khắc cô đã không để ý chuyện này nữa, sau khi về nhà còn phải học tập tiếp.
Công việc của Hannah và Doro ngày càng bận rộn, nửa tháng Hannah mới về nhà một lần. Về nhà một lần thì bế Laura không buông tay, sau đó ngủ trong phòng Laura luôn.
Doro cũng nửa đêm mới về nhà, ngày nào cũng đi sớm về muộn, đã mấy ngày Mễ Hòa không gặp ông ấy rồi.
Qua một thời gian nữa, Mễ Hòa phải quay về Trái Đất rồi.
Ngày cô quay về, Hannah tranh thủ chút thời gian trong lúc bận rộn đến. Mễ Hòa đã cảm thấy đây là dấu hiệu cô được cưng chiều, bởi vì khi anh Luke đi, thí nghiệm của Hannah đang rất quan trọng nên cô ấy hoàn toàn không thể rời khỏi được.
Doro cũng quay về Trái Đất cùng với Mễ Hòa, Mễ Hòa cho rằng với mức độ bận rộn của ông ấy, ông ấy sẽ tiếp tục ở lại Mars làm thí nghiệm cùng với Hannah. Có điều khi ông ấy đi, ông ấy còn xách một chiếc vali nhỏ màu đen, Mễ Hòa muốn xách giúp ông ấy, ông ấy không đồng ý.
Mễ Hòa nói với Hannah: "Mẹ, con quyết định rồi, con muốn thi vào Đại học liên minh hành tinh."
Trái lại, Hannah nói: "Trước đây là mẹ sai rồi, mẹ không nên ép con. Nếu vào Đại học liên minh các hành tinh thì áp lực của con hơi lớn, con có thể lựa chọn một số trường học nhẹ nhàng hơn chút." Có lẽ là lời nói của ngài Collins đêm hôm đó đã khiến Hannah suy nghĩ lại. Bây giờ cô ấy lại cảm thấy có lẽ không nên gò ép Mễ Hòa dung nhập vào thế giới của người định hướng.
Mễ Hòa lắc đầu: "Con chỉ muốn thi vào Đại học liên minh các hành tinh, con quyết định rồi."
Hannah cảm thấy nếu Mễ Hòa tự muốn vậy thì cũng rất tốt, cô ấy lại cổ vũ Mễ Hòa: "Con đã hạ quyết tâm rồi, vậy hãy cố gắng lên."
Mễ Hòa gật đầu: "Con sẽ cố gắng."
Cuối cùng khi sắp lên phi thuyền, Mộc Thần mới vội vàng chạy tới. Cậu ta thở hổn hển hai hơi rồi mới nói với Mễ Hòa: "Sao thời gian em viết trên thiết bị đầu cuối không giống với thời gian em lên phi thuyền vậy? Mễ Hòa ngu ngốc!"
Đây là lần đầu tiên hai người bọn họ gặp mặt kể từ lễ thành nhân của Đại hoàng tử. Mễ Hòa nhìn Mộc Thần vội vàng chạy tới, bỗng cảm thấy lòng mình bình yên hơn không ít. Anh Thần Thần có thể đến tiễn cô, có phải nghĩa là cậu ta đã nghĩ thông rồi, không giận cô nữa không?