Câu đầu tiên Freddy nói lại là: “Sao cậu lại ở đây thế?”
Luke nói: “Tớ lo lắng cho cậu.”
Freddy lại hỏi anh: “Chiến tranh kết thúc rồi sao?”
Luke không nói gì.
Freddy hỏi lại: “Kết thúc rồi à?”
Luke nói: “Không có, nhưng lúc tớ rời đi thì đang quét dọn chiến trường.”
Freddy nói: “Dựa vào phán đoán của tớ, nếu quân chủ lực của bọn nó đã xông ra khỏi lỗ sâu, thì cuộc phản công với quy mô lớn sẽ tới nhanh thôi. Sao lúc này cậu lại có thể tự tiện rời khỏi chiến hạm, rời khỏi chiến trường chứ.”
Luke không nói lời nào.
Freddy nói: “Bây giờ cậu lập tức quay về chiến trường cho tớ.”
Luke nói: “Tớ sẽ không rời khỏi cậu.”
Freddy nói: “Tớ ở đây không cần cậu đâu.”
Luke không nói lời nào, thể hiện rõ ràng thái độ của anh ấy.
Mễ Hòa không ngờ hai người căng thẳng như vậy, cô muốn làm dịu bầu không khí lại một chút. Freddy nói: “Cậu là người lính, thì phải tuân theo thiên chức nghề nghiệp của mình. Ngay bây giờ, tớ lấy thân phận Đoàn trưởng để ra lệnh cho cậu, ngay lập tức quay về chiến trường, tuân thủ trách nhiệm và nghĩa vụ của cậu.”
Luke cao giọng nói: “Thân phận Đoàn trưởng của cậu bị thay rồi, bây giờ là tên Airy của nhà Goring kia quản chúng tớ!”
Freddy khựng lại một chút rồi nói: “Đó cũng là yêu cầu trên chiến trường, với tình hình sức khỏe của tớ bây giờ không thể nào điều khiển Quang Giáp được nữa. Trong điều kiện bình thường, sau khi kết nối với máy móc bên trong Quang Giáp, mỗi lần sử dụng sẽ có phản ứng, bất kỳ một phản ứng nhỏ nào trong quá trình thao tác Quang Giáp đều sẽ bị nhân lên gấp nhiều lần. Cậu biết rõ, đây không phải vấn đề của Airy Goring, đây là vấn đề của tớ.”
Luke nói: “Nếu không phải gã ta để cậu ở lại hấp dẫn hỏa lực của đối phương, thì sao cậu lại có thể bị thương nặng tới thế! Tên khốn kiếp này!” Khớp xương anh ấy kêu lên răng rắc, vô cùng tức giận.
Freddy nói: “Đó cũng là do tớ đồng ý. Tình hình chiến đấu lúc đó rất nguy cấp, để tớ ở lại là lựa chọn duy nhất, không liên quan tới anh ta.”
Luke chỉ vào người anh, nói: “Cậu!”
Freddy nói: “Luke Collins, bây giờ tớ yêu cầu cậu quay lại chiến trường để hoàn thành trách nhiệm của mình!”
Luke tức giận tới nỗi nói không nên lời.
Nhưng cuối cùng anh ấy vẫn động đậy.
Một tay anh ấy để ngang trước ngực, đầu anh ấy rũ về hướng Freddy, nói: “Nếu đây là yêu cầu của cậu, vậy tớ đi.”
Nói xong, Luke quay người rời đi, Mễ Hòa nhìn thoáng qua Freddy rồi nhanh chóng chạy đuổi theo Luke. Anh ấy nói với Mễ Hòa “Anh không sao đâu, em giúp anh chăm sóc cậu ấy, anh cảm ơn em. Nếu cậu ấy không tốt, anh ở chiến trường cũng không thể nào yên tâm được.”
Mễ Hòa trịnh trọng nói với Luke: “Anh Luke, anh yên tâm, em biết nên làm thế nào.”
Luke xoa đầu Mễ Hòa rồi nói: “Em gái Tiểu Mễ của chúng ta trưởng thành rồi.” Sau đó anh ấy thở dài một hơi, nhìn biển rộng xanh thẳm ở cuối hành lang của căn cứ, nói thêm: “Cậu ấy là người như thế… Chính vì như vậy, mới khiến anh vẫn luôn ngưỡng mộ…”
Sau đó, anh ấy nói với Mễ Hòa: “Anh không sao đâu, em về đi.” Luke nhanh chóng lên tàu ngầm bong bóng rồi rời khỏi căn cứ.
Mễ Hòa quay lại phòng y tế, nhìn Freddy đang ngồi trong cabin y tế, nói với anh: “Anh Luke đi rồi.”
Freddy gật gật đầu, Mễ Hòa nói tiếp: “Anh Luke rất lo lắng cho anh đấy, mấy ngày anh ngủ đông anh ấy thậm chí còn không nghỉ, chỉ dựa vào thuốc dinh dưỡng để canh giữ bên cạnh anh thôi.”
Freddy nghe rồi cũng không đáp lời, chỉ im lặng nhắm mắt lại.
Một lúc lâu sau, anh nói: “Bây giờ không phải lúc cậu ấy nên rời khỏi chiến trường. Anh không phải là chủ yếu, cậu ấy phải phân biệt được chủ yếu và thứ yếu.”
Mễ Hòa nói: “Nhưng mà anh ấy rất lo lắng cho anh.”
Freddy nhẹ nhàng nói: “Em nói với cậu ấy, mang theo cả nỗ lực của anh lên chiến trường, chiến đấu thật tốt.”
Mễ Hòa cười, lanh lảnh đồng ý, sau đó nhắn tin cho Luke. Anh ấy nghe xong thì tinh thần được nâng cao không ít, nói với cô: “Lựa chọn tới Trái Đất dưỡng thương quả là đúng đắn. Em gái Tiểu Mễ, các anh đều chịu phần ân tình này của em.”
Mễ Hòa trách Luke: “Giữa anh em mình mà còn ân tình hay không ân tình gì chứ? Em còn gọi anh và anh Freddy một tiếng anh đấy!”
Luke cười, nói “Đúng, đúng, đúng, em gái Tiểu Mễ của bọn anh là tốt nhất, không uổng công các anh yêu thương em.” Sau đó anh ấy nói tiếp: “Hừ, hai ngày nay anh chỉ lo quan tâm cậu ấy, ngay cả chút đồ ăn ngon cũng không có, bây giờ lại vội vàng quay về, mệt quá.”
“Nhưng mà, em chăm sóc cậu ấy tốt thì anh còn vui vẻ hơn cả việc được ăn ngon.”
Đột nhiên Mễ Hòa cảm thấy: Anh Luke có phải đối với anh Freddy… Ầy…
Năm thứ ba trăm của lịch thiên văn không cấm người đồng tính kết hôn! Nếu hai anh ở bên nhau, vậy sau này cô nên gọi anh Luke là chị dâu hay vẫn gọi là anh đây? Đây là bài toán khó nha…