Mễ Hòa cảm thấy cô và bọn họ hình như không sống chung trong một thế giới…
Cô hỏi đề tài mình đang quan tâm: “Vậy nếu anh Freddy kết hợp với tế bào gốc của quái vật máu đen thì anh ấy có thể biến thành quái vật máu đen không?”
Doro nói: “Gia tộc Collins dung hợp với gen của sói, Vương tộc Otto cũng dung hợp với gen của sư tử, chẳng lẽ bọn họ cũng biến thành sói và sư tử hay sao?”
Freddy hỏi lại Doro: “Bác có nắm chắc không?”
Doro nói: “Chắc chắn sáu mươi phần trăm.”
Freddy nói: “Phần trăm này trong nghiên cứu khoa học đã là con số rất cao rồi, cháu đồng ý.”
Mễ Hòa nhìn thoáng qua anh Freddy, cảm thấy chỉ một chốc như vậy thôi mà cô đã nghe được một câu chuyện xưa vô cùng kinh khủng…
Lúc hai người sắp đi, đột nhiên Doro nói một câu: “Cháu từ bỏ nội tạng nhân bản đã được Mars chuẩn bị, không phải là vì hy vọng sẽ như thế này sao?”
Freddy không nói gì, anh và Mễ Hòa cùng về phòng y tế. Dọc theo đường đi, cô còn thảo luận chuyện Freddy bỏ nội tạng nhân bản đã được Mars chuẩn bị có phải chính là vì mong Doro có thể làm cho anh một nội tạng tốt hơn không? Có thể giúp anh trở nên mạnh hơn, sau đó lại lần nữa đoạt lại quyền điều khiển của Quang Giáp, trở lại làm anh hùng của toàn vũ trụ!
Nghĩ như thế, Mễ Hòa cảm thấy mình nên cung cấp dinh dưỡng cho anh Freddy kịp thời mới đúng, sau khi nội tạng nhân bản được nuôi dưỡng thành công, anh sẽ phải làm phẫu thuật một lần nữa! Mễ Hòa nhanh chóng xuống bếp, bưng nồi canh gà vừa nấu xong tới, múc cho anh một chén lớn.
Nồi canh gà vừa được mở ra đã thơm nức mũi, thịt được hầm mềm, dùng thìa đã có thể dễ dàng tách thịt ra khỏi xương. Đây là gà do căn cứ nuôi, vô cùng thơm, ăn vào miệng thì như muốn tan ra, cực kỳ đặc biệt.
Mễ Hòa còn làm hỗn hợp giữa đường và bánh, lúc nhào bột mì thì trộn đường chung với bột mì, sau đó cô thấy bên cạnh có đậu phộng rang đã giã nhuyễn thì bỏ nó vào, trộn chung với hỗn hợp đường và bột mì. Sau khi nướng chín, vỏ bánh nướng giòn giòn, nhưng bên trong mềm xốp. Sau khi cắn vào miệng, hỗn hợp đường và đậu phộng hơi chảy ra một chút, vừa thơm vừa ngọt, sau đó lại ăn một miếng canh gà thơm nồng…
Hương vị ngon tới nỗi khiến Mễ Hòa cảm thấy cuộc sống thật tốt đẹp, thành tích thi cử gì gì đó đều bị cô ném ra sau đầu.
Freddy cũng cảm thấy vô cùng ngon. Tuy rằng anh vừa biết bản thân có một cái thận mới mang gen quái vật máu đen, nhưng đối mặt với món ngon thế này, tâm tình anh cũng tốt hơn không ít, hai người cùng nhau ăn bữa cơm ngon.
Ăn được một nửa, anh còn cố ý chụp một tấm ảnh ba chiều gửi cho Luke. Luke vừa xem đã thấy trong ruột bánh mì chảy ra bơ đường, còn Mễ Hòa ở bên cạnh đang cúi đầu ra sức ăn, thỉnh thoảng còn liếm liếm đường còn dính trên môi, khiến cho Luke thèm ăn tới dậm chân.
Nhưng trong lòng Luke cũng cảm thấy, để Freddy ở lại chỗ của Mễ Hòa là đúng. Mới mấy ngày mà thôi, trạng thái của Freddy đã tốt như thế khiến Luke vô cùng vui mừng. Anh ấy gửi tin nhắn cho Mễ Hòa, viết một câu: “Anh cũng muốn ăn bánh đường.”
Hai ngày sau, Mễ Hòa lại làm cho Freddy món mì sợi to trộn tương ớt, ăn tới nỗi mắt anh sáng lên, vừa cay vừa thơm, môi anh bị cay tới nỗi tê dại nhưng không cách nào dừng được.
Luke lại nói với Mễ Hòa: “Anh cũng muốn ăn mì sợi to trộn tương ớt.”
Hai ngày sau nữa, Mễ Hòa làm bánh gạo hình con thỏ cho Freddy. Freddy thấy con thỏ này rất thú vị, cũng chụp lại gửi cho Luke. Trong ảnh, hai cái tai của con thỏ đã bị Freddy ăn mất, trên người con thỏ vẫn còn bốc hơi nóng, Mễ Hòa ở bên cạnh ăn hai tai thỏ trước, sau đó mới ăn đầu, cuối cùng ăn luôn cả người, ăn vô cùng vui vẻ.
Luke: = =
Luke cảm thấy: Mỗi ngày xem bọn họ ăn rồi lại ăn, nội tâm anh ấy chịu đả kích một ngàn điểm.
Sau đó anh ấy nhắn tin cho Mễ Hòa: “Anh cũng muốn ăn thỏ con…”
Luke lại nói: “Đờ mờ, nếu người thay thận đổi thành anh thì tốt rồi!!!”
Anh ấy chọc Mễ Hòa cười ha hả không ngừng. Cô còn học theo dáng vẻ của Luke mà kể đoạn này lại cho Freddy nghe, chọc cho anh cũng mỉm cười. Freddy cảm thấy rõ ràng chẳng thú vị gì, nhưng sau khi Mễ Hòa kể xong, chính anh lại cười rất vui vẻ, cảm thấy nó khá thú vị.
Freddy cảm thấy, cuộc sống lúc dưỡng bệnh như này thật ra cũng khá tốt, anh nhìn Mễ Hòa đang vui sướng hài lòng nhắn tin với Luke, cảm thấy cô gái nhỏ Mễ Hòa này là một người rất tốt.
Mễ Hòa thấy Freddy bị cô chọc cười, cũng cảm thấy rất có thành tựu. Bởi vì Freddy tới Trái Đất đã nhiều ngày rồi nhưng đây là lần đầu tiên anh cười tươi như thế. Mễ Hòa cảm thấy anh Freddy là một anh hùng chiến đấu người người ngưỡng mộ, lại ở một góc Trái Đất hẻo lánh dưỡng thương. Hơn nữa, vinh quang vốn thuộc về anh bây giờ lại bị một người khác cướp mắt, trong lòng anh chắc chắn vô cùng đau khổ nhỉ.
Trong lòng Mễ Hòa vô cùng đồng tình với Freddy, cô cảm thấy bản thân nên cố gắng làm anh Freddy vui vẻ.