Tiệm Cơm Nhỏ Cuối Ngân Hà (Dịch Full)

Chương 174 - Chương 174.

Chương 174. - Chương 174. -

Lúc này, cô đột nhiên nhìn thấy tia sáng dưới đáy nước, Mễ Hòa vẫn đang đoán rằng chẳng lẽ trong bụng con quái vật cá này cũng có bộ phận phát sáng sao?

Bỗng nhiên, cô nhìn thấy ánh sáng đó đang bơi, sau đó cô đã thấy rõ ánh sáng kia rồi.

Không ngờ lại nhìn thấy một con cá vàng Lapra ở trong bụng con cá lồng đèn biến dị này!

Lúc này, Freddy đã vớt được kiếm quang ở dưới đáy nước. Ngay khi Mễ Hòa vừa định viết điều này ra để nói cho anh biết thì Freddy đã viết cho cô rằng: “Lát hồi anh sẽ rạch bụng cá ra, em hãy ôm chặt lấy anh.”

Mễ Hòa suy nghĩ một hồi, cô cảm thấy giữ mạng vẫn là quan trọng nhất. Nếu ở lại thêm lát nữa thì e rằng cả hai sẽ bị chất nhầy của quái vật cá ăn mòn, thế là cô vươn tay ra ôm lấy ngực của anh.

Sau đó Freddy đưa tay ra hiệu với cô rồi ấn mở kiếm quang.

Chỉ thấy kiếm quang im hơi lặng tiếng vụt ra ngoài, sau đó Freddy vung kiếm quang rồi đâm vào bụng con cá trước mặt họ ngay lập tức.

Ngay khi kiếm quang vừa đâm vào thì con quái vật cá quằn quại trong đau đớn, cơ thể khổng lồ khuấy động dòng nước ở vùng biển gần đó, thậm chí cảnh vật trước mắt Mễ Hòa đã bị máu tươi của con cá lớn nhuộm đỏ.

Sau đó, Freddy dùng sức, kiếm quang lại đâm xuyên qua lớp vảy cứng cáp của con quái vật cá, ngay sau đó, anh dùng kiếm quang rạch ra một vết thương cao bằng một con người trên bụng cá.

Nước biển ở bên ngoài lập tức ùa vào và lấp đầy không gian bên trong, khiến Mễ Hòa và Freddy lại xoay vài vòng trong nước. Lúc này Mễ Hòa cảm thấy con cá lớn đang va đập rất nhanh, bởi vì cơ thể của họ cũng đang không ngừng lắc lư.

Freddy lại dùng kiếm quang rạch ngang một đường, dùng chân đá vào thớ thịt cá dày như bức tường thành ở trước mắt, sau đó anh kích hoạt trang bị khí phản lực ở dưới chân rồi ôm Mễ Hòa lao ra ngoài!

Nhưng sau khi lao ra ngoài, cả hai lại lăn lộn vài vòng trong nước, Mễ Hòa suýt bị văng ra xa bởi luồng xung lực này, cũng may Freddy đã giữ lấy cô và kéo cô lao ra.

Lúc này, Mễ Hòa đã không thể xác định được phương hướng và cũng không thể tìm thấy tàu ngầm của họ nữa. Thiết bị định vị mà trung tá Dương đã đặc biệt bật lên cho cô cũng không mấy hữu ích khi ở dưới biển sâu, bởi vì nó không thể phát ra tín hiệu.

Freddy kéo Mễ Hòa tiếp tục bơi lên trên. Hai người bơi ra một đoạn khá dài dựa theo mũi tên ba chiều được bắn ra từ thiết bị đầu cuối của Freddy, sau đó mới nhìn thấy sợi dây cứu sinh do tàu ngầm bong bóng ném về phía họ.

Freddy lập tức nắm lấy sợi dây rồi dẫn Mễ Hòa chạy qua đó dọc theo sợi dây.

Chẳng mấy chốc, hai người đã nhìn thấy tàu ngầm bong bóng. Sau khi lên tàu ngầm, họ nhanh chóng về đến căn cứ.

Sau khi Mễ Hòa ra khỏi tàu ngầm, cô ngay lập tức nói với Freddy: “Anh Freddy, vừa nãy em đã nhìn thấy một con cá vàng Lapra trong bụng con quái vật cá!”

Ngược lại, Freddy không nói lời nào mà quan sát Mễ Hòa từ đầu đến chân trước, sau khi thấy cô bình an vô sự thì anh mới nói: “Chuyện vừa nãy, xin lỗi em vì đã khiến em rơi vào nguy hiểm như vậy.”

Mễ Hòa lắc đầu mỉm cười, vừa nãy ở trong bụng cá, thật ra cô không sợ chút nào, ngược lại cô còn cảm thấy thú vị: “Bởi vì có anh Freddy ở bên nên em không sợ chút nào.”

Nghe vậy, đôi mắt màu xanh đậm của Freddy hiện lên một vài sự ấm áp, sau đó anh lại ôm Mễ Hòa vào lòng. Nhưng lần này, anh nhẹ nhàng ôm lấy cô, như thể chỉ vòng tay quanh người cô vậy, anh thấp giọng nói bên tai Mễ Hòa: “Cảm ơn em…”

Cảm ơn vì mọi thứ em đã làm cho anh, những món ngon, những trò cười vui nhộn, thậm chí là cái ôm ấm áp dưới biển sâu.

Mễ Hòa cười tủm tỉm nói: “Thật ra em rất vui khi có anh Freddy chơi cùng, nếu không thì một mình em sẽ buồn chán đến chết mất, vì Dodo và cha đều rất bận.”

Bình Luận (0)
Comment