Freddy xoa đầu cô, lúc này Mễ Hòa lại nhấn mạnh: “Vừa nãy em đã nhìn thấy một con cá vàng Lapra trong bụng cá!”
Freddy nói: “Vừa nãy anh cũng có nhìn thấy nó.”
Mễ Hòa định hỏi rằng tại sao anh không bắt lấy nó?
Nhưng Freddy đã nói: “Lúc đó anh chỉ muốn đưa em chạy ra ngoài.”
Ngay khi nghe thấy vậy thì Mễ Hòa lập tức cảm thấy ấm lòng, anh Freddy thực sự rất tốt.
Cô vui vẻ nói: “Chao ôi, nếu vừa nãy chúng ta mang con quái vật cá khổng lồ đó về thì tốt rồi, em sẽ dùng xương của nó để hầm canh!”
Freddy nói: “Vậy bây giờ anh sẽ về đó bắt một con cho em.”
Mễ Hòa lắc đầu: “Chúng ta vẫn là ăn món khác đi, tối nay em sẽ ăn bánh bao gà!” Sau đó cô vui vẻ đi về nhà, vừa đi vừa nói: “Loại bánh bao vừa cắn vào sẽ có nước cốt chảy ra, ngon vô cùng.”
Khi nhìn thấy dáng vẻ hạnh phúc của cô thì tâm trạng của Freddy cũng trở nên tốt hơn, nỗi đau buồn vừa nãy đã vơi đi rất nhiều.
Anh đi theo sau Mễ Hòa, nhìn dáng người mảnh khảnh của cô, anh vẫn nhớ đến cái ôm thật chặt dưới biển sâu vừa nãy…
Buổi tối hôm đó, họ quả nhiên ăn món bánh bao gà, khi cắn vào lớp vỏ bánh mỏng, nước cốt gà chảy ra, nhất định phải dùng miệng húp lấy nước cốt gà bên trong mới được. Sau khi húp ngụm nước cốt gà này thì cảm thấy nó tươi ngon vô cùng, rồi một ngụm ngốn sạch cả chiếc bánh bao vào miệng, cả người như thể đã trở nên thoải mái bởi miếng bánh bao ngon lành này.
Trung tá Dương ăn hết cái này đến cái khác, sau khi ăn xong ông ấy còn nói: “Chao ôi, trong bánh bao còn có cả nước canh à, Mật Đường thật khéo phát minh đấy!”
Doro buồn bực nhìn họ ăn uống thỏa thích, ông ấy nói với Mễ Hòa: “Bác cũng muốn ăn bánh bao Lô Lô!”
Mễ Hòa lập tức nói: “Ngày mai cháu sẽ chuẩn bị nguyên liệu để làm món ngon cho Dodo thân yêu nhất của cháu!”
Doro gật đầu: “Như này còn tạm được.”
Trung tá Dương ở bên cạnh nhận xét: “Thịt Lô Lô ít quá, cắn một miếng đã hết sạch, ăn không đã.”
Doro trợn mắt, không thèm nói chuyện với người thô lỗ trung tá Dương này.
Freddy ở bên cạnh cúi đầu ăn, anh không rảnh để nói chuyện.
Buổi tối, Luke đã nhìn thấy chiếc bánh bao chảy nước cốt trên thiết bị đầu cuối, lớp thịt hồng nhạt được bao phủ bởi lớp bánh mỏng, sau khi cắn một miếng, nước cốt lập tức chảy ra, khiến Luke cảm thấy xa cách hàng trăm ngàn năm ánh sáng cũng sắp không thể ngăn được nước miếng của mình. Anh ấy nói với Mễ Hòa: “Anh cũng phải kiếm ngày đi nhân bản thận mới được!”
Vài ngày sau, các nội tạng của Freddy đã được nuôi cấy hoàn tất và chuẩn bị phẫu thuật cho anh.
Ở năm thứ ba trăm của lịch thiên văn, nghề bác sĩ này gần như sắp tuyệt chủng rồi, bởi vì hầu hết các căn bệnh đều có thể được chữa trị bằng cabin y tế, chỉ có một vài phẫu thuật tay nghề cao mới cần con người ở bên cạnh giám sát người máy hoàn thành việc này.
Ca phẫu thuật của Freddy được tiến hành trong cabin y tế, khi anh chuẩn bị vào cabin y tế thì Mễ Hòa vẫn ở bên cạnh nói: “Anh Freddy cố lên, sau khi anh tỉnh lại thì thận của anh sẽ vô cùng khỏe mạnh!”
Freddy thật sự không biết mình nên cố lên vì việc gì…
Hơn nữa, cách miêu tả thận vô cùng khỏe mạnh này, anh cứ thấy nó là lạ…
Sau khi ca phẫu thuật của Freddy hoàn tất thì anh còn phải trải qua vài ngày phục hồi sâu, Mễ Hòa hỏi Doro: “Sau khi anh Freddy tỉnh lại, liệu anh ấy sẽ có những đặc điểm của quái vật máu đen không? Anh ấy sẽ không chảy ra máu đen hay gì đó chứ?”
Doro nói cô: “Cháu đang nghĩ cái gì vậy? Bài luận văn nghiên cứu về nội tạng nhân bản của bác vào năm mươi năm trước vẫn thường xuyên được trích dẫn trong lĩnh vực ngày nay, chẳng lẽ bác sẽ làm ra loại thí nghiệm thất bại này sao?”
Doro lại lẩm bẩm: “Cùng lắm là chức năng thận của cậu ấy sẽ trở nên mạnh hơn mà thôi.” Sau đó Mễ Hòa cũng không hỏi ông ấy cái gì gọi là chức năng thận trở nên mạnh hơn.