Tiệm Cơm Nhỏ Cuối Ngân Hà (Dịch Full)

Chương 178 - Chương 178.

Chương 178. - Chương 178. -

Sau đó, Mễ Hòa và trung tá Dương lau nước mắt, cô vung bàn tay nhỏ lên và nói: “Vào lúc vui như vậy thì chúng ta phải ăn mừng bằng món gì đó thật ngon!”

Trung tá Dương nói: “Đúng vậy, chúng ta phải ăn mừng! Con làm cho cha một ít đậu phộng, cha sẽ pha chút chất gây ảo giác để uống, rồi làm món “thịt chuột” quê nhà cho giáo sư Doro, đỡ phải mỗi lần nhìn thấy chúng ta ăn, còn ông ấy thì tự mình uống thuốc dinh dưỡng rồi lộ ra vẻ mặt không vui. Ông ấy cũng đã hai trăm tuổi rồi mà vẫn trẻ con như vậy!”

Freddy: Đánh giá giáo sư Doro như vậy có ổn không?…

Mễ Hòa ở bên cạnh nói: “Anh Freddy đi bắt một con cá lớn, tối nay em sẽ nấu món lẩu cá mà anh yêu thích cho anh!”

Freddy bày tỏ: ^ ^

“Được.”

Đêm hôm đó, hai cha con nhà họ Dương, Freddy và Doro, thậm chí cả vợ chồng Thượng tá nhà bên cạnh cũng ăn tối ở nhà họ Dương. Sau khi biết Mễ Hòa trúng tuyển, vợ Thượng tá vui mừng đến mức mang rất nhiều đồ ăn Mars qua cùng ăn mừng, thậm chí còn qua đây rất sớm để giúp Mễ Hòa chuẩn bị.

Kết quả, sau khi vợ Thượng tá đến nơi thì bà ta phát hiện người máy đang phụ Mễ Hòa gói bánh bao nhân thịt cá, các nếp gấp kia thậm chí còn chính xác hơn cả Mễ Hòa tự gói, vợ Thượng tá khen: “Mặc dù người máy nhà cháu đã sử dụng rất nhiều năm, nhưng nó vẫn đảm đương tốt mọi việc nhà.”

Kể từ khi Mễ Hòa thi đậu vào chuyên ngành Dịch dinh dưỡng thì cô cảm thấy rất nở mày nở mặt. Trước đây, cô rất lo lắng rằng sau này mình sẽ bị người máy thay thế và không thể tìm được việc làm, nhưng giờ đây cô đã thi đậu vào Đại học liên minh các hành tinh, cho nên cô không còn thấy lo lắng nữa.

Cô cũng khen người máy nhà mình một câu, người máy đã sử dụng hơn hai mươi năm và chưa hề được nâng cấp, nó nói chuyện với Mễ Hòa cũng phải khựng lại một chút mới nói: “Cảm ơn.”

Có sự giúp đỡ của vợ Thượng tá, những món ăn này đã nhanh chóng được chuẩn bị xong. Freddy xuống biển sâu bắt một con cá dài hơn hai mét, sau đó quay về nói với Mễ Hòa: “Anh đã đặc biệt chọn một con cá có ít vảy.”

Mễ Hòa cảm thấy: Anh Freddy thật chu đáo!

Sau đó đến tối, cô dùng con cá này chế biến ra rất nhiều món, hầm xương cá làm nước lẩu, phần thịt cá ở bụng và lưng thì thái lát để nhúng lẩu, để dành đầu cá để ngày mai làm món bánh ngâm đầu cá, những phần thịt còn lại thì cô làm cá viên, bánh bao nhân thịt cá, nộm da cá và chiên thịt cá cắt khúc, bày đầy cả bàn ăn.

Căn nhà hai phòng một sảnh không lớn lắm của nhà lão Dương tràn ngập mùi thơm và hơi người, mọi người vui vẻ quây quần bên nhau, trung tá Dương cụng ly với chú Thượng tá, hai người uống một hớp lớn chất gây ảo giác, sau đó bắt đầu nhìn nhau cười vui vẻ. Sau khi trung tá Dương uống quá nhiều thì ông ấy không cầm được nước mắt, bắt đầu kể về Mật Đường nhà mình đáng yêu biết bao. Khi còn nhỏ, cô như một cục bột rất thích quấn lấy ông ấy, sau khi lớn lên thì cô lại trở nên chu đáo biết nhường nào…

Mễ Hòa ở bên cạnh nghe đến cảm thấy ngượng ngùng, cô cảm thấy cha chỉ mới ngoài năm mươi, chắc chắn còn là độ tuổi thanh niên trai tráng ở năm thứ ba trăm của lịch thiên văn, nhưng tại sao ông ấy lại bắt đầu thích càm ràm rồi? Hơn nữa, chất gây ảo giác của ngày hôm nay mang vị vui vẻ chứ không phải vị khóc lóc.

Sau đó trung tá Dương nói: “Nhưng Mật Đường yêu dấu của cha sắp đi học rồi, cha sẽ không được nhìn thấy con trong một thời gian dài, cha sẽ rất buồn đấy.”

Sau khi Mễ Hòa nghe thấy vậy thì hai cha con lại ôm đầu òa khóc…

Sau đó, Hannah vừa mở ba chiều để liên lạc với Mễ Hòa ra thì lập tức nhìn thấy hai cha con đang ôm nhau khóc lóc này, Hannah: = =

Một lúc sau, cảm xúc của hai người dần ổn định lại, trung tá Dương nói: “Không sao cả, Mật Đường chỉ là đi học thôi, học xong thì sẽ trở về.”

Mễ Hòa gật đầu và nói: “Con sẽ quay về vào mỗi kỳ nghỉ học.”

Lúc này, Hannah nói: “Mẹ với chú Collins của con còn mong rằng con sẽ đến Mars sống một thời gian, Taura cũng nhớ con đấy.” Sau đó Hannah bế Taura ra. Khi Taura vừa nhìn thấy Mễ Hòa thì cậu bé đưa bàn tay nhỏ bé của mình ra trong hình ảnh ba chiều và gọi cô: “Chị ơi.”

Mễ Hòa lập tức trả lời bằng một tiếng “ôi”, sau đó mở ba chiều song phương ra và ôm lấy Taura mũm mĩm trong hình ảnh ba chiều. Taura ba tuổi vô cùng thông minh, khi cậu bé còn nhỏ, Mễ Hòa đã nghĩ rằng chỉ số IQ của cậu bé sẽ đè bẹp cô khi cậu bé tầm mười mấy tuổi. Nhưng giờ đây Mễ Hòa cảm thấy không cần phải đợi đến khi mười mấy tuổi nữa, có lẽ cậu bé chưa được mười tuổi đã có thể đè bẹp bà chị già ngu ngốc này rồi…

Sau đó, cả gia đình lại ôm chầm lấy nhau, cuối cùng Hannah cũng đã ôm lấy Mễ Hòa trong hình ảnh ba chiều và nói: “Mẹ tự hào về con, con của mẹ à.”

Sau khi nghe thấy vậy thì Mễ Hòa lại bật khóc, cô nói: “Mẹ ơi, con không hề ngốc.”

Hannah lại ôm cô thật chặt, nói: “Ừm, mẹ biết, con rất xuất sắc.”

Điều này khiến cho trung tá Dương ở bên cạnh phải lau nước mắt lần nữa.

Freddy đã quan sát cả quá trình và một lần nữa cảm thấy tất cả những người thân của nhà lão Dương đều không coi anh là người ngoài…

Bình Luận (0)
Comment