Tiệm Cơm Nhỏ Cuối Ngân Hà (Dịch Full)

Chương 185 - Chương 185.

Chương 185. - Chương 185. -

Mễ Hòa cũng đã xem video tỏ tình của Airy Goring, cô rất ghét anh ta vì đã thay thế Freddy, nhưng cô lại rất ngưỡng mộ Leone: “Thật tuyệt khi có một sinh nhật hai mươi tuổi lãng mạn như vậy.” Nhưng cô ấy là công chúa, cho dù là con riêng nhưng cô ấy cũng là báu vật trong tay của Hoàng đế Bệ hạ, còn người bình thường như Mễ Hòa thì không thể nào được như vậy.

Nghe vậy, Freddy không lên tiếng.

Ngày tháng tự do tự tại của Mễ Hòa sắp kết thúc rồi, cô bắt đầu thu dọn hành lý để chuẩn bị đến trường ở hành tinh Alex. Trung tá Dương rất tức giận vì đơn xin trụ sở thiên hà cho ông ấy đưa con gái đi học đã bị từ chối: “Khi thi đã đi cùng, tại sao đến đi học lại phải đi cùng nữa? Bác bỏ!”

Trung tá Dương giận đến mức muốn nghỉ làm, sau đó Thượng tá Muller đã cố gắng khuyên nhủ ông ấy, Thượng tá cũng đã nói giúp ông ấy nhưng vẫn không được chấp thuận.

Sau đó Freddy nói: “Vừa hay cháu cũng phải đi rồi nên cháu có thể đưa Mễ Hòa đến hành tinh Alex.”

Tuy trung tá Dương cảm thấy phiền muộn bởi tất cả những thằng nhóc thối xung quanh Mễ Hòa, nhưng chung quy thì Freddy vẫn được ông ấy công nhận. Trong trường hợp không còn lựa chọn nào khác thì Freddy cũng là một lựa chọn tốt.

Nhưng Mễ Hòa cảm thấy mình có thể tự đi được, không cần người khác đưa, nhưng ý kiến của cô vào lúc này là không quan trọng nên đã bị bác bỏ.

Cuối cùng, Freddy giúp Mễ Hòa xách hành lý, còn trung tá Dương tiễn Mễ Hòa lên tàu vũ trụ bằng đôi mắt ngấn lệ.

Sau khi lên tàu vũ trụ, Mễ Hòa nằm dài bên mép giường nhìn trung tá Dương, cô cũng rưng rưng nước mắt, Freddy không kìm được nói: “Em vẫn có thể quay về vào kỳ nghỉ.”

Mễ Hòa lau nước mắt, nói: “Từ nhỏ đến lớn, em chưa bao giờ rời xa cha lâu như vậy.”

Freddy nói: “Tình cảm giữa em với trung tá Dương đúng là tốt thật.”

Mễ Hòa rất tự nhiên nói: “Bởi vì ông ấy là cha của em mà.”

Ông ấy là người cha quý giá nhất ở năm thứ ba trăm của lịch thiên văn này.

Freddy nói: “Thật hiếm có.” Anh cũng có thể hiểu được sự quý mến của Mễ Hòa dành cho trung tá Dương khi có người cha như vậy.

Mễ Hòa hỏi anh: “Tại sao em chưa bao giờ nghe thấy anh Freddy nhắc đến cha của anh vậy?”

Freddy nhàn nhạt nói: “Cha của anh đã vô cùng bận rộn từ khi anh còn rất nhỏ, anh được chăm sóc bởi người máy bảo mẫu và bảo mẫu loài người.”

Sau khi nghe thấy vậy thì Mễ Hòa cảm thấy câu hỏi này của mình dường như hơi chạm vào nỗi đau của người ta.

Freddy nói tiếp: “Ở thế giới này, hầu hết mọi người đều có tuổi thơ giống như anh vậy, còn trường hợp giống như em và trung tá Dương thì rất hiếm.”

Lúc này, Mễ Hòa lấy một viên kẹo phát sáng mà trung tá Dương đã chuẩn bị cho cô đưa cho Freddy, nói: “Nào, chúng ta cùng ăn kẹo nhé?”

Freddy cầm viên kẹo màu hồng lên, nhìn thấy trên giấy gói kẹo viết rằng “Tình yêu”, nó có vị chua chua ngọt ngọt khi ăn vào, thế là anh thầm nghĩ: Tình yêu chính là có vị như này sao?

Mễ Hòa cũng ăn kẹo màu hồng, cả hai cùng nhau phát ra ánh sáng màu hồng. Sau khi nhìn thấy cả hai phát sáng thì Mễ Hòa cười khúc khích nói: “Hai chúng ta cùng nhau trở thành màu hồng rồi!”

Khi thấy cô cười vui vẻ như vậy thì khóe miệng của Freddy cũng khẽ cong lên.

Mễ Hòa nhón chân và giơ tay mới có thể chạm vào đầu của Freddy, cô cũng xoa đầu anh như anh đã xoa đầu cô, cô nói: “Sau khi ăn kẹo vào thì anh thấy ngọt chứ?”

Freddy nhìn cô, cô bé phát ra ánh sáng màu hồng trông càng trắng mịn hồng hào hơn.

Freddy đột nhiên cảm thấy kẹo có vị ngọt, và cô cũng ngọt ngào như vậy.

Tàu vũ trụ chẳng mấy chốc đã đến hành tinh Alex. Sau khi anh đưa Mễ Hòa xuống tàu vũ trụ để tập hợp với đội đón tàu của Đại học liên minh các hành tinh thì Freddy chuẩn bị rời đi.

Trước đây, Mễ Hòa còn bối rối về khoảng cách giới tính giữa Freddy hay gì đó, nhưng đến lúc phải chia tay thì cô lại thấy rất buồn. Lúc trước vẫn chưa thân với anh thì cô không cảm thấy gì, nhưng lần này họ đã cùng nhau lên núi xuống biển chơi với nhau mấy tháng, Mễ Hòa thật sự rất thích anh Freddy kiệm lời, dịu dàng và mạnh mẽ này.

Mễ Hòa nắm lấy ống tay áo của anh, rất không nỡ nói: “Anh Freddy phải thường xuyên liên lạc với em đấy.”

Freddy gật đầu.

Mễ Hòa nói tiếp: “Nhất định đấy!”

Freddy cười, khi anh cười, đôi mắt màu xanh đậm khẽ lấp lánh ánh sáng, trông quyến rũ hơn cả đá quý.

Mễ Hòa nhìn đến ngây người.

Lúc này, Freddy ôm Mễ Hòa vào lòng, sau đó cúi đầu xuống, nhẹ nhàng hôn lên trán cô.

Anh xoa đầu cô: “Tạm biệt.”

Bình Luận (0)
Comment