Mễ Hòa cứ thế lẳng lặng nhìn Freddy hút xong một điếu thuốc lá, không biết tại sao, anh Freddy như vậy khiến cô cảm thấy khoảng cách giữa hai người họ càng lúc càng xa, như kiểu người anh đã từng cùng cô lên núi xuống biển chơi đùa đã hoàn toàn trưởng thành rồi, còn cô lại vẫn cứ dậm chân tại chỗ.
Cảm giác này có chút xa lạ, thậm chí cô còn cảm thấy bản thân không dám tiến lại gần anh.
Freddy chỉ vào chỗ bên cạnh mình, nói: “Em ngồi đi.” Mễ Hòa dựa qua, bỗng nhiên anh khoác tay lên vai cô, khiến cô hơi sửng sốt, Freddy nói: “Cô gái nhỏ, hình như hôm nay em có rất nhiều tâm sự phải không?”
Mễ Hòa nói: “Em không phải cô gái nhỏ.”
Freddy nói: “Em còn chưa thành niên, lại còn không phải cô gái nhỏ sao?”
Mễ Hòa nói: “Gọi em là cô gái nhỏ mà lúc ở Trái Đất anh còn chơi với em hả?”
Freddy nói: “Bởi vì lúc ở bên cạnh em rất vui vẻ đó.” Nói xong anh còn vươn tay xoa xoa đầu cô.
Trên video ba chiều, toàn bộ động tác của anh đều được truyền tới chỗ Mễ Hòa, anh lúc nào cũng dịu dàng như thế, khiến cô có chút ngứa.
Mễ Hòa nói: “Sang năm em đã mười chín tuổi, rất nhanh đã đủ tuổi trưởng thành rồi.”
Freddy nói: “Được.”
Cô sẽ trưởng thành nhanh thôi.
Freddy hút thuốc xong mới nói với Mễ Hòa về ảnh chụp của chim Diệu Âm mà cô đã cập nhật trên thiết bị đầu cuối cá nhân vào hai ngày trước. Đó là tấm ảnh chim Diệu Âm sau khi chơi với sâu nước một miệng tới mệt mỏi thì gối đầu lên người con sâu mà ngủ. Dáng vẻ đó giống hệt như một đứa nhỏ bụ bẫm dán mặt vào trong người một con sâu trong suốt, trông vô cùng đáng yêu.
Mễ Hòa còn nói: “Em đã dạy nó hát bài “Tinh linh của Ngân Hà” của Maxey đấy, nghe rất êm tai. Đợi khi nào nó học xong rồi em sẽ nói nó hát cho anh nghe.”
Freddy nói: “Được.”
Mễ Hòa lại nói với anh về việc chọn câu lạc bộ: “Em vẫn chưa quyết định nên gia nhập câu lạc bộ cận chiến hay câu lạc bộ cơ giáp.”
Freddy nói: “Nếu em tham gia câu lạc bộ cơ giáp, nói không chừng anh có thể hướng dẫn em điều khiển qua video ba chiều.”
Mễ Hòa nói: “Anh Thần Thần nói anh ấy cũng có thể dạy em. Điểm câu lạc bộ của em đành phải trông cậy vào các anh rồi.”
Freddy nghe xong hơi cụp mắt xuống, rồi hỏi lại cô: “Em và cậu ta vẫn còn liên lạc với nhau sao?”
Mễ Hòa biết anh đang nói chuyện năm đó cô buồn bã từ chối lời tỏ tình của Mộc Thần, nhưng cũng đã ba năm rồi, thời gian đã xóa nhòa rất nhiều chuyện, bây giờ mọi người đều đã có cuộc sống mới. Mễ Hòa cảm thấy, lựa chọn năm đó của cô không sai.
Có điều bây giờ khi Freddy hỏi lại chuyện này, cô lại nhớ tới sự đau lòng khi đó, lại nhớ tới giấc mộng kỳ ảo tối hôm ấy, khi anh Freddy ôm cô khiêu vũ trong hoàng cung. Bây giờ nhớ lại cô vẫn cảm thấy rất vui vẻ.
Mễ Hòa nói: “Em và anh Thần Thần lớn lên cùng nhau, cho dù đã có một số chuyện xảy ra, nhưng tất cả đã là quá khứ rồi. Bây giờ em ở Đại học liên minh các hành tinh, anh ấy ở Trường quân đội Alex, cuối tuần bọn em còn có thể cùng nhau học tập.”
Freddy nghe xong chỉ ừ một tiếng, cũng không nói thêm gì nữa.
Cuộc trò chuyện ngày hôm đó nhanh chóng kết thúc. Sau đó, Mễ Hòa đăng ký tham gia câu lạc bộ cơ giáp, Anitta cũng đăng ký chung với cô.
Mễ Hòa còn hỏi lại cô ấy: “Cậu thật sự không đăng ký câu lạc bộ cận chiến à?”
Anitta nói: “Không đâu, câu lạc bộ cơ giáp ngầu hơn.”
Sau đó cô ấy lại lẩm bẩm một câu: “Cái gì mà cận chiến cơ chứ, yếu đuối như vậy…” Mễ Hòa không nghe thấy rõ được.
Sau khi đăng ký xong câu lạc bộ, cuối tuần, Mễ Hòa và Anitta tổ chức một buổi tụ tập nho nhỏ. Anitta ra hoang mạc săn mấy con Lô Lô, rồi lại tìm được một mảnh đất vừa được lấp để làm thảm thực vật ở khu vực gần lưới phòng hộ từ trường của trường học, nơi đó ít người, bọn họ nướng thịt sẽ không bị ai quấy rầy.
Mễ Hòa còn muốn mời Mộc Thần và Lita, nhưng hai người bọn họ bị trường học bắt ra hoang mạc để huấn luyện, đi mấy tuần liên tục không thể trở về.
Sau đó Mễ Hòa và Anitta, Đào Tử, Dương Âm, còn có giống đực người Deutch mà Đào Tử mới quen kia nữa. Mễ Hòa còn gõ cửa phòng ngủ của Trác Lam để mời nhưng cô ta từ chối, đương nhiên Shizuko cũng không tham gia, thế nhưng không ngờ rằng Bích Đan lại tham gia.