Tiệm Cơm Nhỏ Cuối Ngân Hà (Dịch Full)

Chương 220 - Chương 220.

Chương 220. - Chương 220. -

Từ lần trước, ở lớp thực nghiệm, khi Anitta giúp Bích Đan một tay thì cô ấy luôn thích lén lút ngắm nhìn Anitta, tới khi tầm mắt Anitta đảo qua cô ấy lại hoảng hốt giả vờ như không có chuyện gì xảy ra cả, tới Mễ Hòa cũng thấy chuyện này rất nhiều lần.

Mễ Hòa còn hỏi Anitta: “Cậu làm gì cô ấy rồi?”

Anitta trả lời Mễ Hòa: “Chắc chắn là cô ấy bị tớ mê hoặc rồi.”

Mễ Hòa cười nhạo một tiếng: “Cậu suy nghĩ nhiều quá rồi.”

Anitta nói: “Đó là do cậu không biết. Nói cho cậu biết, ở quê Soros thì không biết có bao nhiêu nam thanh nữ tú chỉ mong được tớ liếc mắt nhìn họ một cái đấy.”

Mễ Hòa: = =

“Tớ không cần biết.”

Anitta: “Hả?”

Mễ Hòa nói: “Tớ chỉ muốn biết là miếng thịt Lô Lô này đã nướng chín rồi, cậu có muốn ăn hay không thì bảo?”

Anitta vội vàng: “Ăn, ăn, ăn chứ!”

Mễ Hòa nói: “Cái gì mà nam với chẳng nữ, ăn nói linh tinh…”

Anitta nói: “Mấy người đó không có gì quan trọng cả!”

Mễ Hòa cười ha hả khen Anitta thức thời.

Ở tình cầu Alex thiếu nước này, Mễ Hòa muốn làm sạch thịt Lô Lô thì chỉ có thể sử dụng hơi nước tắm rửa để xử lý, thịt nướng không cần hơi nước, chỉ cần xử lý sạch sẽ nguyên liệu nấu ăn xong rồi để lên bếp từ từ nướng chính là được. Sau đó cô rắc lên một ít hỗn hợp ớt cay, hoa tiêu và đậu phộng xay nhuyễn, mùi thơm rất nhanh đã phiêu đãng trong gió.

Tuy rằng không có thì là nhưng hương vị cũng ổn lắm, bởi vì thịt Lô Lô này Anitta vừa mới bắt được nên còn rất tươi mới.

Lần này ngay cả hai người Deutch cũng cảm thấy ăn ngon, so với người Alex không ăn thịt do con người nuôi thì người Deutch là kiểu cái gì cũng ăn, thậm chí còn thích ăn hơn cả con người. Đào Tử thưởng thức thịt do Mễ Hòa nướng xong thì không ngừng khen ngợi cô: “Cậu thật có thiên phú, lớp da bên ngoài giòn, thịt bên trong rất thơm, gia vị cậu rắc bên trên cũng vô cùng tuyệt vời!”

Đào Tử còn nhỏ giọng nói với Dương Âm: “Hay là tớ đổi giới tính trở lại phòng ngủ giống cái. Nếu ngày nào cũng được ăn đồ ăn ngon thế này thì xứng đáng lắm!”

Dương Âm cũng muốn như thế, cậu ấy nói: “Tớ cũng muốn như thế…”

Dương Âm ăn được hai miếng thì Anitta lại gắp thêm hai miếng nữa bỏ vào chén cậu ấy. Mễ Hòa thấy Anitta không ngẩng đầu nhìn Dương Âm, dáng vẻ khá tùy tiện, sau khi gắp thịt cho cậu ấy xong, cô ấy còn nói một câu: “Cho cậu, tớ thấy cậu gầy yếu lắm, ăn nhiều một chút.”

Dương Âm hơi mỉm cười với Anitta, bộ dáng rất vui vẻ. Bích Đan ngồi cách đó không xa thấy tình cảnh như này thì cô ấy có vẻ hơi bị tổn thương.

Bức tranh này trông thế nào cũng giống như một câu chuyện tình yêu ngang trái nha?

Mễ Hòa lại nhìn Anitta ở trung tâm của ba người, cô cảm thấy cô ấy rất tuyệt vời, mới khai giảng mấy tháng thôi đã thành lập hậu cung rồi…

Mễ Hòa vừa nướng vừa ăn, lại còn vừa suy nghĩ quan hệ giữa cô và Doro không tiện để lộ, nếu không thì cô có thể ăn thịt nướng Lô Lô với ông ấy rồi, như vậy thì tốt quá.

Hơn nữa kiếm được chỗ này cũng khá tốt, không những gió cát nhỏ mà xung quanh cũng ít người. Vì thế cô hỏi Anitta: “Sao cậu tìm được chỗ này thế?”

Anitta nói: “Chỗ này là hồi tháng trước chuyên ngành trồng trọt thực vật thiên văn vừa mới lấp đất tạo ra đấy.”

Mễ Hòa cũng không nghĩ nhiều, hỏi: “Lấp đất hả… Phương pháp này không tồi, nhưng mà đây là hoang mạc, đất đai lấy từ đâu ra?”

Đào Tử ở bên cạnh nói: “Cậu đừng hỏi!!!’

Anitta nhe răng cười với Mễ Hòa. Cô thấy vậy thì lập tức hối hận, tiếp đó Anitta nói: “Đồ vật chúng ta xả vào bồn cầu được lấy ra, sau khi được xử lý sẽ trở thành phân bón để trồng hoa. Sau đó thì mỗi cuối tuần sinh viên của các chuyên ngành sẽ thay phiên nhau đem mấy thứ màu mỡ này rải xung quanh ốc đảo, dùng biện pháp này để mở rộng diện tích ốc đảo.”

Mễ Hòa: = =

Cô hối – con mẹ nó – hận vì đã hỏi câu này!!!

Anitta còn nói: “Tuần trước là chuyên ngành trồng trọt thực vật thiên văn, sắp tới là tới chuyên ngành thuốc dinh dưỡng chúng ta rồi.”

Mễ Hòa: “Ăn đồ ăn của cậu đi!”

Anitta vỗ đùi cười ha hả, cái đùi máy móc bị vỗ bang bang bang, sự vui vẻ đầy ác ý.

Sau này khi Mễ Hòa nhớ lại thời gian học đại học của mình, cô thường xuyên nhớ tới chuyện này.

Bình Luận (0)
Comment