Tiệm Cơm Nhỏ Cuối Ngân Hà (Dịch Full)

Chương 230 - Chương 230.

Chương 230. - Chương 230. -

Mễ Hòa còn có hơi xấu hổ, cô nhìn xung quanh bốn phía, bởi vì cuối kỳ phải về nhà nên trong phòng hoạt động có rất ít người. Cô tới gần Freddy, gọi một tiếng: “Anh Freddy…”

Nhưng ngay sau đó, cô đã bị Freddy ôm chặt vào lòng.

Mễ Hòa cảm thấy cái ôm của anh Freddy thật chặt, lồng ngực của anh thật rộng lớn.

Anitta đứng bên cạnh chứng kiến, vì sao hai người này vừa mới gặp nhau mà Mễ Hòa đã bị ôm lấy rồi? Cô ấy lập tức không vui, cô ấy còn chưa kịp trang bị que kem dài 20cm để cưới Mễ Hòa nữa mà, sao lại bị người đàn ông thối tự nhiên xuất hiện này cướp mất rồi?

Thế là Anitta đứng bên cạnh nói: “Bé Mễ Hòa, cậu không giới thiệu một chút à, thầy Collins và cậu có quan hệ gì vậy?”

Mễ Hòa nhanh chóng thoát khỏi cái ôm của Freddy, nói với Anitta: “Đây là anh Freddy, ừm, anh ấy là…” Bạn của anh kế Luke? Quan hệ này hình như có hơi xa: “Là người anh đã nhìn tớ lớn lên, giống như anh trai ruột.”

Freddy không nói gì cả.

Anitta “Ồ” một tiếng thật dài rồi nói: “Em theo học thầy Collins vài ngày rồi mới biết giữa chúng ta còn có một mối quan hệ gián tiếp như thế này. Vậy để em giới thiệu qua một lần nữa đi, em tên là Anitta Sauron, là bạn học kiêm bạn cùng phòng của Mễ Hòa.”

Freddy nhìn lướt qua Anitta, nói đơn giản: “Xin chào, Freddy Collins.”

Anitta nói tiếp: “Hóa ra thầy chính là người anh trai là anh hùng lái Quang Giáp trong miệng bé Mễ Hòa, anh thật sự rất mạnh.” Dừng một chút, cô ấy nói tiếp: “Nhưng điều này không có nghĩa là sau này em không thể đánh bại thầy.”

Freddy nói: “Lái Quang Giáp đã là chuyện trong quá khứ, từ sau khi bị thương, tôi đã nằm trong trạng thái quân dự bị. Bây giờ tôi vừa đồng ý nhận lời mời của Học viện cơ giáp của Đại học liên minh các hành tinh, trở thành giảng viên của học viện cơ giáp, đồng thời cũng là giáo viên hướng dẫn của câu lạc bộ cơ giáp.”

Mễ Hòa vừa nghe thấy hóa ra anh Freddy cũng tới Đại học liên minh các hành tinh để dạy học, cô vô cùng vui vẻ, đôi mắt cười cong cong, nói: “Tốt quá rồi, sau này em có thể thường xuyên gặp anh Freddy rồi.” Cô đứng bên cạnh anh, cơ thể khẽ dựa sát vào người anh, muốn lại gần nhưng lại ngại đang ở bên ngoài, dáng vẻ ngượng ngùng, thanh tú dịu dàng.

Freddy thấy cô như vậy, không khỏi mềm lòng, đưa tay xoa đầu cô, nói: “Nửa năm không gặp, sao em không cao lên chút nào vậy?”

Cho dù Mễ Hòa đã cao tới vai anh, nhưng vì sao Freddy vẫn cảm thấy cô vừa yêu kiều vừa mềm mại nhỉ?

Mễ Hòa nói: “Em cũng sắp 19 tuổi rồi, đã hơn 1m7, đã cao hơn chiều cao mà mẹ em đo được rồi, chắc sẽ không cao thêm nữa đâu.”

Cô nói tiếp: “Nhưng hình như anh Freddy thay đổi rồi.”

Freddy nói một từ đơn dễ nghe: “Hửm?” Giọng nói như tiếng đàn violin lanh lảnh.

Mễ Hòa cảm thấy, sau hơn nửa năm làm khách lữ hành, hình như anh Freddy lại càng có sức hút hơn thì phải?

Cô nói: “Lông mày của anh không còn nhíu chặt như trước nữa, hình như anh trở nên vui vẻ hơn một chút.”

Freddy nói: “Ừm, có một số chuyện nếu đã xảy ra thì không thể thay đổi, vậy nên chỉ có thể chấp nhận.”

Mễ Hòa cảm thấy, người điều khiển Quang Giáp là chuyện trong quá khứ, sau này anh được xem là giảng viên của Đại học liên minh các hành tinh, bắt đầu cuộc sống mới, cũng khá tốt.

Cô gật gật đầu: “Đúng vậy, đã là quá khứ thì cứ để cho nó qua đi, bây giờ vui vẻ là tốt nhất.”

Anitta thấy hai người này vui vẻ trò chuyện như thể ở chốn không người, tự nhiên cảm thấy như bị bỏ rơi, nhưng loại cảm giác này lại càng rõ ràng hơn khi Freddy đưa ra lời đề nghị “Có muốn tới chỗ anh tham quan không?”, bởi vì Mễ Hòa lập tức đồng ý: “Được ạ được ạ.”

Sau đó Mễ Hòa lập tức vẫy tay với Anitta, nói: “Tớ dẫn anh Freddy đi dạo quanh trường, lát nữa về phòng ngủ sau.”

Anitta: = =

Có phải cô ấy nên đẩy nhanh kế hoạch kiếm tiền, nhanh chóng lắp một cây kem lớn không nhỉ?

Cô ấy luôn có cảm giác tràn ngập nguy hiểm, vì sao vậy nhỉ?

Chỗ ở của Freddy cách nhà Doro không xa lắm, chỉ là vị trí tương đối hẻo lánh, là một căn biệt thự hai tầng nho nhỏ, còn có một khoảng sân nhỏ riêng biệt, trông cũng khá tốt.

Mễ Hòa tung tăng theo Freddy vào nhà, bây giờ không còn ai khác nữa, cô cũng thoải mái hơn nhiều, lại biến thành cô gái trẻ trâu vô địch thiên hạ ăn hải sản dưới chân núi ở Trái Đất, cô vui vẻ nói với Freddy: “Em nhớ anh lắm, anh Freddy.”

Freddy nhìn cô, nửa năm không gặp, hình như cô gái lại yêu kiều mềm mại hơn rồi.

Anh lên tiếng, giọng nói trầm thấp làm say lòng người: “Nhớ anh thế nào?”

Mễ Hòa còn nói: “Lần nào nhìn thấy quà anh gửi tới, em đều sẽ dựa vào món quà để đoán xem anh đang ở đâu, đang nhìn thấy phong cảnh như thế nào.” Nói đến quà, cô lại nghĩ tới bó hoa khô “trái tim của Ngân Hà” đẹp ngây người kia, cô nói: “Bó hoa khô kia rất đẹp, em thích lắm.”

Bình Luận (0)
Comment