Mễ Hòa vô cùng cảm động, hốc mắt cũng đỏ lên, cô làm nũng cọ cọ khuôn mặt nhỏ nhắn lên cánh tay của Freddy, giống như một chú mèo con mềm mại.
Freddy nói: “Đã lớn thế này rồi mà còn cọ cánh tay à?”
Mễ Hòa ngẩng đầu lên, anh nói tiếp: “Nếu em muốn bày tỏ sự cảm ơn, ít nhất cũng phải ôm một cái chứ nhỉ?” Nói rồi, anh lập tức ôm lấy Mễ Hòa.
Mễ Hòa cọ thật mạnh trong vòng tay anh, trong lòng cảm thấy ấm áp.
Những cảm giác xa lạ nho nhỏ từ khi Freddy trở về sau chuyến du lịch lập tức biến mất, anh Freddy vẫn dịu dàng bảo vệ cô như vậy cơ mà!!
Mễ Hòa nói: “Anh Freddy là anh trai ruột mà em thất lạc nhiều năm đúng không, anh còn tốt hơn cả anh trai ruột nữa.”
Freddy: Anh trai ruột…
Mễ Hòa nói tiếp: “Họ của anh Freddy không phải là Collins mà là họ Dương mới phải.”
Freddy:…
Sao anh lại có cảm giác tự bê đá đập chân mình thế nhỉ.
Sau đoạn nhạc đệm ngắn ngủi này, Mễ Hòa càng thân thiết với Freddy hơn, cô nấu cho Freddy một đĩa cơm rang nước tương thật lớn, trong bữa ăn còn vui vẻ nói: “Anh Freddy, bao giờ chúng ta có thời gian thì cùng tới Lapra đi, cùng với anh Luke nữa, được không?”
Freddy nói: “Chỉ cần em muốn thì lúc nào cũng được.”
Mễ Hòa nói: “Nhưng mà hình như anh Luke bận lắm.” Nói đến đây, cô lập tức gửi lời mời ba chiều cho Luke, kết quả là sau khi Luke chấp nhận, hình ảnh không có lúc nào đứng yên mà liên tục rung chuyển, hóa ra là đang đánh nhau.
Bởi vì Mễ Hòa nghe thấy âm thanh truyền qua hình ảnh ba chiều: “Làm tốt lắm! Tôi đã không vừa mắt cái người Soros này từ lâu rồi, vậy mà còn dám lừa dối cậu rằng tặng áo giáp là thể hiện tình bạn! Đồ nham hiểm!”
Mễ Hòa nghe thấy Luke mắng: “Nếu các cậu đã biết từ lâu rồi thì sao không nhắc nhở tôi sớm một chút?”
Các đồng đội: “Bởi vì bọn tôi muốn nhìn thấy cậu đánh cậu ta đó! Lúc cậu đánh người trông quyến rũ lắm.”
Mễ Hòa cười ha hả, hình ảnh càng rung lắc dữ dội hơn, tiếng kêu thảm thiết của một đám người truyền tới.
Sau đó, hình ảnh của Luke xuất hiện, anh ấy ngồi giữa một đống người, dưới người còn có vài người đang xếp chồng lên nhau, anh ấy chào Mễ Hòa: “Chà, em Tiểu Mễ~”
Mễ Hòa nói: “Em với anh Freddy đang ăn cơm rang nước tương, anh Luke, em nhớ anh!”
Luke nghe thấy em Tiểu Mễ nói nhớ mình, đôi mắt híp lại vì vui mừng, trông anh ấy càng lộng lẫy hơn, trái tim của Mễ Hòa cũng không khỏi đập nhanh hơn, cảm thán dung mạo của anh Luke thật sự vô cùng mê hoặc!
Luke nói: “Anh cũng nhớ cơm rang nước tương…” Nói rồi anh ấy mới hiểu ra câu nói kia của Mễ Hòa, hỏi cô: “Em đang ở cùng Freddy à?”
Mễ Hòa lập tức mở rộng phạm vi của hình ảnh ba chiều đến chỗ Freddy, lúc Luke nhìn thấy Freddy, rõ ràng là anh ấy cực kỳ kinh ngạc, sau đó anh ấy nói: “Cậu biến mất lâu như vậy, cuối cùng cũng chịu xuất hiện rồi đấy à? Hay là do cơm của em gái tớ ngon tới mức khiến cậu nhớ nhung thế hả?”
Mễ Hòa nói: “Anh Freddy còn là giảng viên của Đại học liên minh các hành tinh bọn em đấy!”
Luke liếc mắt nhìn Freddy đang cúi đầu ăn cơm, lấy một điếu thuốc từ trên người người Soros đang nằm dưới người anh ấy ra rồi lấy lửa từ chân một người khác, ngón tay thon dài của anh ấy kẹp thuốc, hít một hơi thật dài.
Mễ Hòa cảm thấy anh Luke hút thuốc trông rất hấp dẫn…
Không phải khi người ta tham gia quân ngũ thì đều sẽ biến thành những người đàn ông thô lỗ hay sao? Sao anh Luke lại càng ngày càng quyến rũ và hấp dẫn hơn vậy? Rõ ràng anh ấy trông rất đẹp, nhưng lại tràn đầy sức quyến rũ nam tính.
Anh Luke nói một câu đầy ẩn ý: “Ồ… Dạy học ở Đại học liên minh các hành tinh à, tuyệt thật đấy.”
Rồi anh ấy nói với Freddy: “Vậy cậu phải chăm sóc thật tốt cho em Tiểu Mễ của chúng ta đấy, em ấy chính là em gái nhỏ đáng yêu của chúng ta, là em gái ruột thịt của chúng ta đấy.”
Freddy lại hỏi về tình hình ở tiền tuyến, Luke ngậm thuốc lá, chậm rãi trả lời: “Biết mấy cái này thì có ích lợi gì cho cậu? Bây giờ cậu cũng đã không còn liên quan gì đến mấy chuyện này nữa rồi, cậu lo lắng như thế cũng không kiếm được đồng nào đâu.”