Tiệm Cơm Nhỏ Cuối Ngân Hà (Dịch Full)

Chương 245 - Chương 245.

Chương 245. - Chương 245. -

Mễ Hòa rúc trong lồng ngực ấm áp của Freddy, cô nói một lúc rồi dần dần thiếp đi.

Freddy nhìn dung nhan đơn thuần vô lo của cô khi ngủ, anh in nhẹ môi mình lên trán cô.

Ngủ ngon, cô gái nhỏ của anh.

Anh sẽ bảo vệ em, để em làm một con chim nhỏ vui vẻ không buồn không lo.

Sáng ngày hôm sau, khi Mễ Hòa tỉnh lại, hình ảnh ba chiều của Freddy đã biến mất, mà bão cát cũng đã ngừng.

Đào Tử đã trở lại làm giống cái đang đứng ở ngoài phòng ngủ lớn giọng nói: “Tớ nghe thấy trong không khí có mùi ẩm ướt.” Từ khi Đào Tử quay lại làm giống cái, giọng nói của cô ấy lại quay về thành giọng nữ mềm mại, nhưng âm lượng vẫn chưa được hạ xuống.

Giọng của Anitta cũng vang lên ở bên ngoài: “Mùa mưa một năm một lần của tinh cầu Alex tới rồi sao?”

Mễ Hòa cũng ra ngoài nói chuyện với bọn họ, ba người cùng cầm thuốc dinh dưỡng nhỏ đứng chung một chỗ, vừa ăn vừa nói chuyện phiếm. Lúc này Mễ Hòa mới biết hóa ra Alex có mùa mưa, chẳng qua là một năm có một lần mà thôi, nếu như cả một năm đều không có mưa thì sẽ có rất nhiều loài sinh vật trên Alex tuyệt chủng mất.

Lúc cô đang ăn thì Doro nhắn tin tới, hỏi cô: “Tối hôm qua cháu có bị dọa sợ không?”

Mễ Hòa nói: “Cháu không sao ạ.”

Doro nói: “Chỗ cháu ở tuy rằng trông có vẻ rất nguy hiểm, nhưng người thiết kế kiến trúc của công trình này vào ba trăm năm trước chính là Đại Trưởng lão của người Alex bác, ông ấy đồng thời cũng là một vị kiến trúc sư và vật lý học vô cùng tài năng. Kiến trúc do người Alex thiết kế có thể ở tới năm trăm năm cũng không vấn đề gì, không có chuyện ăn bớt ăn xén nguyên vật liệu giống như con người bọn cháu.”

Mễ Hòa nghe Doro nói, ông ấy luôn như thế, quan tâm nhưng còn phải nói vòng vo tam quốc. Bỗng nhiên cô rất muốn ôm lấy ông ấy làm nũng, Mễ Hòa cảm thấy, có lẽ tới khi cô tám mươi tuổi rồi, khi nhìn thấy Doro cô vẫn sẽ muốn ôm lấy ông ấy, làm nũng với ông ấy.

Mễ Hòa nói: “Cháu không sợ đâu, Dodo yên tâm đi.” Tối hôm qua còn có anh Freddy bên cạnh cô đó, nhưng mấy lời này cô không dám nói ra.

Sau đó Doro không yên tâm nói thêm: “Hay là buổi tối cháu tới chỗ bác ở đi. Dù sao chỗ bác cũng có nhiều phòng, cũng cần có người quét dọn một chút.”

Mễ Hòa cười một tiếng, nói: “Khi nào bão cát kết thúc cháu sẽ qua.”

Sau khi bão cát dừng không được bao lâu thì mưa to ập tới. Lúc đó, đột nhiên mưa ập xuống như trút nước, nước mưa rơi vô cùng hung dữ, mạnh mẽ.

Mễ Hòa đứng ở cửa sổ nhìn mưa to nện xuống đất khiến đất bụi mù mịt. Anitta và Đào Tử cũng cầm theo chậu rửa mặt và khăn lông vọt vào trong cơn mưa to. Đào Tử gỡ các nếp gấp của mình trong làn mưa, cọ rửa từng tầng một, đã lâu rồi các nếp gấp của cô ấy không được tiếp xúc với nước nên cô ấy vô cùng vui vẻ, Anitta ngẩng đầu nghênh đón cơn mưa hiếm có, dáng vẻ vô cùng vui sướng.

Tiếp theo đó, càng ngày càng có nhiều người cầm theo dụng cụ tắm rửa vọt vào trong mưa…

Sau đó, Mễ Hòa cũng gia nhập với mọi người, cô mặc áo ba lỗ màu đen và quần đùi rồi chạy vào trong cơn mưa, hạt mưa rất lớn, nện lên người có hơi đau rát, nhưng vì có thể được tắm bằng nước nên cô cũng bất chấp cơn đau này.

Thậm chí còn có người cởi hết đồ, chỉ để lại vải che những chỗ quan trọng, sau đó không chút kiêng kỵ bắt đầu dùng xà phòng bọt biển bôi lên người, chỉ một chốc lát sau đã khiến cả người đều là bọt biển. Càng ngày càng có nhiều người ở trong cơn mưa không kiêng dè gì, thậm chí còn có giống cái không thèm quan tâm để lộ toàn thân rồi rất nhanh chóng được bọt biển che lấp hết.

Dưới cơn mưa mỗi năm một lần ở Alex, bọn họ làm gì còn quan tâm tới người khác cơ chứ? Mọi người đều muốn tắm rửa toàn thân cho sạch sẽ, tận hưởng cơn mưa hiếm có này.

Bình Luận (0)
Comment