Lúc sau khi Doro biết đây vốn là số thịt mà Mễ Hòa chuẩn bị mang đi mở quán thịt nướng, ngay buổi tối hôm đó, tài khoản của Mễ Hòa đột nhiên được ai đó chuyển cho rất nhiều điểm tín dụng.
Mễ Hòa tra thử, phát hiện người chuyển khoản là Doro.
Lại qua một lúc, thiết bị đầu cuối lại “ting” một tiếng, tài khoản của cô lại nhiều thêm một khoản tiền, lần này người chuyển khoản là Freddy.
Tuy rằng tiền không thể đại biểu cho cái gì, nhưng cảm giác được người khác quan tâm như thế này làm cô cảm động vô cùng.
Hôm sau, khi tan học, Mễ Hòa còn cố ý ôm Doro làm nũng, còn hôn ông ấy một cái “chụt”: "Doro, cháu nhất định sẽ báo hiếu bác!"
Doro không vui: "Bác còn trẻ chứ bộ!" Chọc cho Mễ Hòa ôm bụng cười không ngừng.
Mễ Hòa cũng cố ý đi tìm Freddy, lúc này anh đang dạy cho đám người trong câu lạc bộ cơ giáp, chờ đến khi tan học cô mới lén ôm anh từ phía sau rồi cọ cọ lưng anh, ngọt ngào nói: "Cảm ơn anh Freddy."
Freddy sờ đầu cô: "Tiền hưu của anh nhiều lắm, em không cần tiết kiệm cho anh đâu."
Nhưng cô không hề dùng tới hai khoản tiền này.
Đã sắp trưởng thành rồi, cô muốn dựa vào chính mình, không thể chỉ vì một cơn mưa to mà chùn bước được.
Sau trận mưa to, trời quang mây tạnh, hiếm có hôm nào tinh cầu Alex lại sáng sủa như thế, cho nên gian hàng thịt nướng của Mễ Hòa cuối cùng cũng có thể khai trương.
Địa điểm mà cô chọn là cửa ra vào của lưới bảo vệ, nơi này người đến kẻ đi tấp nập, mùi thịt nướng thơm phức cũng truyền đi rất xa, Anitta ra sức chào hàng: "Thịt nướng thơm lừng đây! Món thịt nướng với công thức bí mật của người Soros đây!"
Kết quả tuy người xung quanh đều nuốt nước miếng nhưng lại không có ai tới mua cả, Đào Tử thấy thế thì cười nhạo: "Danh tiếng hung tàn của người Soros các cậu lan xa lắm, làm gì có ai dám tới ăn thịt nướng do cậu bán chứ?"
Sau đó Đào Tử bắt đầu nhảy điệu múa rung lắc nếp nhăn vô cùng vui vẻ của người Deutch ở trước gian hàng thịt nướng, cậu ấy vừa hát vừa nhảy, các nếp nhăn rung rinh liên hồi, chỉ trong chốc lát đã thu hút không ít người tới, có điều những người này đều là người Deutch. Họ hào hứng tham gia chung với Đào Tử, vừa hát vừa nhảy rất nhiệt tình.
Nhưng mà vẫn không có ai mua thịt nướng cả...
Lúc này Dương Âm ở bên cạnh bất ngờ uống một con sâu nước một miệng, Mễ Hòa cho rằng cậu Dương Âm dễ xấu hổ này cũng tính chào hàng, ai biết Dương Âm lại đột nhiên cất tiếng hát.
Đây là một ngôn ngữ mà Mễ Hòa chưa từng nghe qua, nhưng tiếng ca của cậu ấy lại tuyệt vời đến mức khó tả, khi Dương Âm bắt đầu hát, người chung quanh như thể đều bị ấn nút tạm dừng, ngay cả Mễ Hòa cũng không ngoại lệ, tất cả đều không kìm được nghe cậu ấy hát.
Đó là một trình độ cao siêu không sao tả xiết, đầu óc vốn đang tràn ngập những dòng suy nghĩ rối bời đột nhiên trống rỗng, thoải mái đến mức cả người như đang được ngâm mình trong bồn tắm ấm áp, chỉ muốn thỏa sức ngụp lặn trong biển âm nhạc du dương này.
Chờ đến khi tiếng ca dừng lại, người chung quanh đều đang nhìn Dương Âm, cậu ấy hát xong thì lại thẹn thùng cúi đầu, nói: "Mọi người mau tới ăn thịt nướng của Tiểu Mễ đi!"
Sau đó, thật sự có rất nhiều người chạy tới mua thịt nướng.
Dương Âm giải thích với mọi người đây là bài "tinh linh của Ngân Hà" phiên bản tiếng Mulai của ngôi sao ca nhạc lớn của vũ trụ - Maxey, cậu ấy đã từng nghe Maxey hát bài này trong buổi diễn ba chiều, bởi vì quá thích cho nên có đi học nó, không ngờ mọi người lại thích như vậy.
Mễ Hòa còn khen cậu ấy: "Sau này mà có cuộc thi ca hát Ngân Hà nữa thì cậu nhớ tham gia nhé! Cậu hát hay quá chừng kia mà!”
Anitta đứng bên cạnh cũng gật đầu khen: "Không tồi chút nào."
Dương Âm ngượng ngùng nói cám ơn.
Ngay hôm nay, Mễ Hòa đã kiếm được một ít điểm tín dụng, bán đồ ăn vặt kiếm tiền ổn phết, mới một đêm thôi mà đã kiếm được tiền mua thuốc dinh dưỡng cả tháng cho chim Diệu Âm rồi. Mễ Hòa vô cùng vui vẻ, bắt đầu chia tiền cho mọi người.
Nhưng Anitta lại nói: "Tớ kiếm tiền là để nuôi cậu mà..."