Tiệm Cơm Nhỏ Cuối Ngân Hà (Dịch Full)

Chương 251 - Chương 251.

Chương 251. - Chương 251. -

Thấy Mễ Hòa trợn mắt nhìn mình, cô ấy vội sửa miệng: "Ý tớ là tớ kiếm tiền để giúp cậu, con chim kia là do tớ tặng cho cậu, cho nên tớ kiếm tiền nuôi nó là chuyện đương nhiên thôi."

Đào Tử nói: "Tớ cũng có làm gì đâu, tớ chỉ nhảy múa trước gian hàng thôi mà, nếu cậu chia tiền cho tớ thì tớ sẽ cảm thấy day dứt lắm, người Deutch chúng tớ là chủng tộc chân thành và thẳng thắn như vậy đó."

Đến phiên Dương Âm, Mễ Hòa một hai phải cho cậu ấy, nhưng Dương Âm vẫn kiên quyết không nhận: "Tớ toàn ăn đồ do cậu làm cho nên luôn muốn báo đáp cậu, may sao hôm nay cuối cùng cũng có cơ hội, tớ vui lắm đó, nhưng nếu cậu mà cho tiền là tớ hết vui liền."

Mễ Hòa nghe thế thì trong lòng rất chi là ấm áp, tuy bọn họ là quần thể học sinh dở ít ỏi trong số các học sinh người định hướng, nhưng giữa học sinh dở với nhau cũng có tình hữu nghị đó thấy không!

Tối đó khi cầm theo sách vớ tới nhà Freddy học tập, Mễ Hòa lập tức kể chuyện này cho anh nghe, Freddy sờ đầu cô: "Bọn họ đều là người tốt."

Mễ Hòa còn nhắc tới chuyện của Anitta: "Cuối cùng em cũng khuyên được Anitta rồi, cậu ấy đã không còn hở chút là nhắc tới chuyện cưới em nữa, em cảm thấy chủ yếu là do cậu ấy không có cảm giác an toàn, cũng không phân biệt được giữa tình bạn và tình yêu."

Freddy dừng một chút, sau khi nghiền ngẫm câu nói của Mễ Hòa xong mới nói: "Đúng vậy, có nhiều loại tình cảm mà chúng ta rất khó lòng phân biệt ra được."

Sau khi kiếm được tiền thì Mễ Hòa lập tức tìm tòi để mua thuốc dinh dưỡng cho chim Diệu Âm, kết quả cô phát hiện trong cửa hàng bán thuốc dinh dưỡng này có bán những món đồ được làm từ lông của chim Diệu Âm, chẳng hạn như một ít trang sức nhỏ hay hộp đựng trang sức gì đó, hơn nữa giá cả đắt kinh khủng.

Mễ Hòa cực kỳ hưng phấn, hai mắt cô sáng lấp lánh, vội vàng báo cho Freddy: "Nếu em làm mấy cái hộp có dán lông chim Diệu Âm lên xong đăng lên Tinh Võng bán thì hẳn là cũng kiếm được tiền nhỉ?"

Freddy nói: "Em có thể thử xem."

Nghĩ là làm, Mễ Hòa hào hứng chạy ào vào phòng ngủ nhặt hết lông chim trong ổ của chim Diệu Âm đi, con chim ú nu tội nghiệp thấy ổ mình bị càn quét sạch sẽ thì ưỡn cái bụng béo đi tới, dùng cánh lay cánh tay của Mễ Hòa, cô thấy thế chỉ đành an ủi nó: "Ngoan nào, chờ chị bán lông chim của em và kiếm được tiền rồi, chị sẽ mua cho em thuốc dinh dưỡng cao cấp hơn, giúp bộ lông của em càng thêm đẹp, nhé."

Đáng tiếc, chim Diệu Âm đâu có hiểu Mễ Hòa đang nói cái gì, nó chỉ biết tự dưng cô tới lấy hết bảo bối mà nó đã cực khổ tích trữ bao lâu nay, sau đó tỉ mỉ dán chúng ở bên ngoài hộp. Lần này Mễ Hòa làm kỳ công hơn lần làm hộp cho chim Diệu Âm nhiều, cô tốn mất hai buổi tối mới làm xong, những chiếc lông được dán rất thẳng thớm, sản phẩm sau khi hoàn thiện vô cùng xa hoa và xinh đep.

Thấy Mễ Hòa dán xong, chim Diệu Âm vui vẻ đi tới đi lui quanh chiếc hộp, nó còn tưởng cái hộp này là Mễ Hòa làm tặng cho nó, thế là lập tức tha thứ cho hành vi cướp lông của cô ngay. Thi thoảng nó lại dùng cánh phủ lên hộp, hiển nhiên là để tuyên thệ chủ quyền, đáng tiếc không được bao lâu thì Mễ Hòa đã cướp cái hộp về.

Chim Diệu Âm buồn suýt khóc, nó phát hiện mình vừa không có hộp mới xinh đẹp mà còn bị mất sạch lông trong ổ, đôi mắt tròn xoe đong đầy vẻ tủi thân. Nó thầm nghĩ không lẽ mình đã làm sai chuyện gì nên cô chủ mới trừng phạt mình như thế.

Thấy bộ dạng đáng thương này của nó, tối hôm đó Mễ Hòa cố ý ôm nó đi ngủ, đến lúc này nó mới vui vẻ kêu “chiếp chiếp”, lập tức quên sạch cảm giác đau lòng ban nãy, hệt như một đứa bé ngây thơ ngờ nghệch vậy.

Mễ Hòa khoe mấy chiếc hộp mình làm mất mấy ngày cho Freddy xem, anh còn khen cô làm rất khéo nữa.

Mễ Hòa lo lắng lẩm bẩm: "Mong là có người mua."

Kết quả cô vừa đăng bốn cái hộp lên Tinh Võng chưa được bao lâu thì đã có người mua sạch rồi.

Mễ Hòa hốt bộn, trong thời gian ngắn cô đã không cần phải lo về tiền mua thuốc dinh dưỡng cho chim Diệu Âm nữa.

Vài ngày sau đó, Freddy đã nhận được chuyển phát nhanh của người máy, anh mở ra nhìn thử, sau đó quý trọng cất bốn chiếc hộp xinh đẹp này đi.

Đây là thứ mà cô bé của anh mất mấy ngày để làm đó.

Mặc kệ thế nào, chỉ cần em ấy vui là được.

Bình Luận (0)
Comment