Mễ Hòa chưa từng thật sự tới Ốc đảo Số Một, cô chỉ đi ngang qua đây khi trên đường tới trường khai giảng. Ấn tượng của cô về nơi này dừng lại ở lời giới thiệu của chị họ Lita: Đây là nơi là người Alex và con người cùng nhau chung sống.
Nhưng khi tới nơi này rồi, cô phát hiện ra, nói là chỗ sinh hoạt cộng đồng thì không đúng lắm, bởi vì Ốc đảo Số Mọt này được chia làm nội thành và ngoại thành. Cái được gọi là thành phố Namtso chính là nội thành, là chỗ mà người Alex sinh sống đời đời kiếp kiếp, còn ngoại thành mới là chỗ người Alex và con người ở chung với nhau.
Con người không được vào trong nội thành, không chỉ là bởi vì kiến trúc ở nơi đó vô cùng thấp bé, mà là bởi vì chỗ đó có tường thành rất cao để ngăn cản con người đi vào.
Từ ba trăm năm trước, khi Đại đế Mars và Đại Trưởng lão của tộc Alex ký tên lên hiệp ước hòa bình, thì con người và người Alex dần dần cùng nhau chung sống hòa bình trên tinh cầu này.
Bởi vì thời gian chung sống đã lâu, nên người Alex sau này không còn bảo thủ như những người Alex già trước kia, có rất nhiều người Alex dọn ra ngoại thành ở. Ở ngoại thành có rất nhiều dịch vụ của con người, thuận tiện hơn cũng cởi mở hơn.
Thậm chí còn có một vài người Alex trẻ tuổi dần dần bắt đầu ăn đồ ăn của con người, người Alex thế hệ trước, những người giống như Doro - kiên trì từ chối thức ăn của con người, cũng dần dần giảm bớt.
Tiệm cơm mà hai người Mễ Hòa tới gọi là “Hương vị của Mars”, chủ yếu là bán thịt tê giác vô cùng nổi tiếng ở tinh cầu Mars, bình thường nó sẽ được nướng hoặc chiên lên, sau đó xối nước tương lên, lúc ăn sẽ dùng dao cắt từng miếng ra để thưởng thức.
Mễ Hòa cảm thấy cách ăn này không khác gì cách dùng cơm Tây ở năm trăm năm về trước, chẳng qua là thịt tê giác non mềm hơn một chút.
Sau khi hai người xuống khỏi phi hành khí, Mễ Hòa rất tò mò với hoàn cảnh xung quanh. Cô phát hiện ở khu vực xung quanh tiệm này quả thật có nhà của người Alex, những căn nhà mái vòm giống như những cái bánh bao nhỏ kề sát bến nhau, ngay cả cửa ra vào cũng đều rất nhỏ.
Mễ Hòa còn nói với Freddy: “Anh nói xem, nếu người Alex muốn mời con người về nhà làm khách thì chẳng lẽ người đó phải cúi rạp người xuống để chui vào sao?” Cô cứ tưởng tượng tới cảnh đó thì sẽ không nhịn được mà bật cười.
Freddy nói: “Người Alex sẽ không mời con người về nhà làm khách. Người Alex rất coi trọng sự riêng tư của gia đình, đặc biệt là đối với sinh vật của chủng tộc khác.”
Mễ Hòa nghe anh nói thế thì im lặng một lúc lâu, sau đó cô nói: “Em nhớ Doro, bác ấy đã đi Mars lâu lắm rồi.”
Freddy nói: “Ông ấy sẽ nhanh chóng trở lại thôi.”
Trong lòng Mễ Hòa lại nghĩ, buổi tối về nhà cô sẽ gọi video ba chiều cho Doro, tâm sự với ông ấy cũng tốt.
Đồ ăn rất nhanh được đem lên, Luke và Freddy đã từng dẫn Mễ Hòa đi ăn thịt tê giác này khi còn ở Mars. Thịt nó rất ngon, chấm với một loại tương mặn ngọt, hương vị rất tốt, xem như là một trong những món ngon nhất mà Mễ Hòa đã từng được ăn ở năm thứ ba trăm của lịch thiên văn này.
Có điều tay nghề của đầu bếp ở tiệm cơm này kém hơn nhiều so với các quán ăn nổi tiếng ở Mars, hơn nữa vị mặn ngọt của nước sốt thịt không ngon được như sốt tiêu đen của năm trăm năm trước, nhưng mà loại thực vật như tiêu đen đã tuyệt chủng rồi, sau này cũng không cách nào ăn được.
Cùng là một món đồ ăn giống như ở Mars, nhưng giá đồ ăn ở tinh cầu thiếu nước như Alex mắc hơn gấp mười lần, nếu bảo Mễ Hòa tự đi ăn thì chắc chắn cô sẽ không tới đây ăn, bởi vì nó quá đắt. Nhưng lần này là cô mời anh Freddy đi ăn nên mới cảm thấy nó không đắt lắm.
Bởi vì, mặc dù không cố tình nhưng cô lại được anh giúp đỡ. Vốn dĩ cô tính dựa vào chính mình, cho nên cô không dùng tới số tiền mà trước đó Freddy và Doro đã cho trước đó. Kết quả là phương pháp điều chế thuốc dinh dưỡng nâng ngực vẫn phải nhờ anh Freddy giúp đỡ một tay, nói tới nói lui cô vẫn vô tình nhận sự giúp đỡ của anh.
Mễ Hòa nhìn Freddy ở đối diện đang cầm dao nĩa cắt thịt. Kiểu lễ nghi trên bàn ăn như thế này, hành động của anh Freddy ưu nhã giống như sách giáo khoa, khiến người ta chỉ nhìn anh ăn thôi cũng đã là một cảnh vui tai vui mắt.
Mễ Hòa cảm thấy hình như cô lại càng sùng bái anh Freddy hơn, có phải cô em gái nào cũng đều sùng bái anh trai thế này không?
Mễ Hòa nói vài chuyện vụn vặt với anh: “Anh nói xem, trong tương lai, có phải có rất nhiều cô gái uống thuốc dinh dưỡng nâng ngực này không, rồi sau đó sẽ có rất nhiều cô gái có bộ ngực khủng?”
Freddy nói: “Đây vốn dĩ là một quan niệm về thẩm mỹ. Có thời đại xem gầy là đẹp, có thời đại thì đầy đặn mới là đẹp, mọi người vẫn rất tôn sùng những đặc trưng của giống đực và giống cái.”