Tiệm Cơm Nhỏ Cuối Ngân Hà (Dịch Full)

Chương 261 - Chương 261.

Chương 261. - Chương 261. -

Mễ Hòa trêu ghẹo anh: “Anh Freddy lúc nào cũng chững chạc đàng hoàng cả.”

Freddy nói: “Bây giờ em đã có thể quang minh chính đại khịa anh rồi à?”

Mễ Hòa xua xua tay nói: “Hì hì, em nào dám ~”

Freddy nhìn dáng vẻ xinh xắn đáng yêu của Mễ Hòa, khóe môi anh không tự giác cong lên: “Nếu trên đường có rất nhiều cô gái với đặc điểm rõ ràng của nữ giới như thế cũng là một phong cảnh xinh đẹp.”

Mễ Hòa lại chọc anh: “Tức là anh Freddy cũng thích cô gái có “đặc điểm rõ ràng của nữ giới” đúng không?”

Freddy nói: “Thật chất đàn ông từ trong xương tủy đã thích như thế.”

Mễ Hòa nói: “Anh thật giảo hoạt! Em hỏi một đằng anh lại trả lời một nẻo! Em không hài lòng với câu trả lời này!”

Freddy nói: “Được rồi, anh thích như vậy.” Trước kia anh không chú ý tới, nhưng từ sau khi cô có sự thay đổi anh mới phát hiện ra bản thân đúng là có cảm giác với đặc điểm này.

Mễ Hòa lại nói: “Lớp học của bọn em rõ ràng có bạn học nữ với “đặc điểm rõ ràng của nữ giới” xin phương thức liên lạc của anh, sao anh lại không cho người ta?”

Freddy nói: “Anh lại không phải người tùy tiện gặp xin cũng cho.”

Mễ Hòa gật gật đầu nói: “À, em hiểu rồi, anh muốn gặp đúng người kia có đúng không?”

Freddy cũng không tiếp tục đề tài này nữa.

Hai người nhanh chóng ăn xong cơm. Lúc bọn họ ra khỏi tiệm thì cũng đúng lúc chạng vạng. Khắp nơi trên tinh cầu Alex đều là một màu đỏ nhàn nhạt, giống như người Alex vậy, bọn họ đều có một màu đỏ rực.

Trên đường phố ở ngoại thành, người Alex và con người, thậm chí còn có người Deutch và những người ở các hành tinh khác đi lại ở giữa, hai bên là kiến trúc kỳ lạ của Alex, cây cối và bãi cỏ đều một màu đỏ.

Ở đây cũng bảo vệ môi trường giống như Đại học liên minh các hành tinh. Khi trời tối xuống, những thân cây màu đỏ ở đây phát ra ánh sáng, thậm chí ngay cả bãi cỏ cũng sáng lên, so ra thì còn sáng rõ hơn sân trường của Đại học liên minh các hành tinh nhiều.

Mễ Hòa nhìn bãi cỏ sáng lên, cô muốn đi qua sờ thử, kết quả sờ được một tay ánh sáng, hóa ra đó là hiệu quả của bột huỳnh quang.

Mễ Hòa và Freddy đi dạo trên phố một lát, anh không phải người hay nói chuyện, Mễ Hòa cảm thấy mấy ngày gần đây cảm xúc của anh không tốt lắm, cũng ít nói hơn trước. Cô không đoán ra tâm tư anh, cũng không biết đã có chuyện gì khiến cảm xúc của anh trầm xuống như vậy.

“Gần đây có vẻ anh Freddy không được vui cho lắm.”

Freddy nói: “Rõ ràng tới vậy sao?”

Mễ Hòa nói: “Cũng không phải. Thật ra nếu nhìn sơ qua sẽ không biết anh có vui vẻ hay không, nhưng em ngày nào cũng ở bên cạnh anh, ít nhiều cũng có thể cảm giác được.”

Cô nghiêm túc hỏi: “Rốt cuộc có chuyện gì khiến anh không vui vậy?”

Freddy nói: “Chỉ là một vài vấn đề không cách nào thay đổi được… Thật ra không cần phải thay đổi, bởi vì không cách nào làm được, anh không cần phải nghĩ nhiều tới nó. Tiếc là con người không phải động vật hoàn toàn lý trí.” Anh nói xong thì nhẹ nhàng thở dài một hơi.

Bỗng nhiên Mễ Hòa kéo tay anh lại: “Hay là chúng ta đi chơi game ba chiều đi? Rất thú vị đó! Thả lỏng một chút nào!”

Mễ Hòa dẫn Freddy vào cửa hàng thiết bị ba chiều phổ biến ở Mars. Các cửa hàng như thế này đều có rất nhiều thiết bị ba chiều cao cấp, có thể chơi trò chơi hoặc xem phim điện ảnh, rất được giới trẻ yêu thích.

Trong mắt Mễ Hòa, đây là phòng trò chơi, phòng hát karaoke, phòng chiếu phim tập thể ở năm thứ ba trăm của lịch thiên văn. Trong một khoang thực tế ảo có thể làm được rất nhiều hoạt động, đa số người trẻ tuổi thích tụ tập bạn bè tới đây chơi trò chơi hoặc xem phim điện ảnh.

Quan hệ xã giao của người trẻ ở năm thứ ba trăm của lịch thiên văn không chỉ thông qua không gian ba chiều, mà còn có hoạt động thực tế, cho nên những cửa hàng như thế này vẫn luôn rất đông khách.

Mễ Hòa và Freddy cùng chơi trò chơi, cho dù là anh đã cố tình nhường thì cô vẫn bị anh đánh tan tác tơi tả, Mễ Hòa ở bên cạnh thảm thiết nói: “Anh mạnh quá rồi…” Lời của cô khiến anh Freddy cười khe khẽ.

Sau đó anh đề nghị: “Chúng ta đi xem phim đi.” Tất nhiên Mễ Hòa lập tức đồng ý, có điều phim điện ảnh ba chiều ở năm thứ ba trăm của lịch thiên văn thật sự đem lại cảm giác rất chân thật.

Khi còn nhỏ cô đã từng xem phim chiến tranh với Trung tá Dương, lúc đó cô cảm nhận được tiếng đạn pháo nổ vô cùng chân thật, thậm chí cô còn lo lắng, đề phòng cảnh giác sợ bản thân bị đạn bắn trúng, cho nên cô cũng không dám xem nhiều.

Sau này, khi cô lớn lên một chút, còn cùng với vợ Thượng tá xem phim truyền hình qua TV ba chiều, cô cho rằng loại phim truyền hình dài lê thê này hẳn sẽ rất an toàn. Kết quả là khi mẹ chồng nàng dâu cãi nhau, nó mang lại cảm giác chân thật tới mức Mễ Hòa cảm thấy nước bọt của bà mẹ chồng đang bắn hết lên mặt cô.

Sau đó nữa thì cô bắt đầu cố gắng học tập chuẩn bị cho cuộc thi đại học toàn vũ trụ, cũng ít xem TV lại.

Bình Luận (0)
Comment