Tiệm Cơm Nhỏ Cuối Ngân Hà (Dịch Full)

Chương 262 - Chương 262.

Chương 262. - Chương 262. -

Lúc này Mễ Hòa xem phim điện ảnh cùng anh Freddy, cô còn tưởng rằng anh sẽ chọn một bộ phim gia đình vui vẻ nào đó, không ngờ anh lại chọn một bộ phim kinh dị.

Gương mặt tươi cười của Mễ Hòa cứng đờ, cô nói: “Sao anh lại muốn xem phim kinh dị thế?”

Freddy nói: “Lúc tâm tình anh không tốt sẽ muốn xem thể loại phim này để giải tỏa áp lực.”

Mễ Hòa gượng cười ha hả hai tiếng: “Đúng vậy, phim kinh dị có thể giải tỏa áp lực.”

Nhưng bộ phim bắt đầu chiếu chưa được hai phút, Mễ Hòa đã bị cô gái đang treo cổ trên đầu cô dọa tới nỗi hét lên một tiếng rồi chui vào trong lòng Freddy.

Phim 3D nhiều nhất là hình ảnh lập thể ở trước mặt, nhưng với phim kinh dị ba chiều thì khi một nhân vật nào đó treo cổ thì người đó sẽ thật sự đang treo người trên đỉnh đầu bạn, nước bọt trên đầu lưỡi nhân vật còn có thể thông qua kỹ thuật song hướng ba chiều để nhỏ xuống đầu bạn, loại cảm giác chân thật này thật sự vô cùng đáng sợ.

Thật ra Freddy chỉ muốn trêu Mễ Hòa một chút thôi, anh tính cho cô xem phim kinh dị một chút rồi sẽ đổi một bộ phim điện ảnh khác rồi cùng xem với cô. Nhưng mà người đẹp ở trong lòng như thế này, anh không bỏ được, thế là anh vòng tay ôm trọn cô vào lòng. Mễ Hòa vừa mềm mại vừa thơm, cảm giác này, giống như trái tim trống rỗng của anh đã được lấp đầy.

Mễ Hòa sợ tới mức ôm chặt lấy Freddy, hận không thể dán cả người mình lên người anh. Chỉ có tiếng tim đập và độ ấm cơ thể của anh Freddy mới có thể khiến cô cảm thấy an tâm, anh lại còn nhẹ nhàng vỗ vỗ sau lưng cô.

Có điều như thế này thì bộ ngực mới lùi về cúp D của cô cứ thế hoàn toàn dán lên ngực Freddy.

Nội y của năm thứ ba trăm của lịch thiên văn không dày giống như năm trăm năm trước. Chúng nó là một lớp vải mỏng, nhưng lại có thể chống đỡ bộ ngực một cách hoàn mỹ, vừa dễ chịu lại vừa hiệu quả, khiến cho Mễ Hòa vô cùng hài lòng.

Bây giờ khi hai người dính vào nhau, vải dệt mỏng manh như này khiến Freddy có thể cảm nhận rõ ràng hình dáng cơ thể xinh đẹp của cô, thậm chí anh còn cảm nhận vô cùng chân thật cảm giác rung động phập phồng theo từng nhịp thở, thật sự khiến hơi thở của Freddy không thể nào ổn định được.

Máu cả người anh như dồn về một chỗ.

Anh cố gắng tự kiềm chế bản thân, muốn dùng sự tự chủ mà anh vẫn luôn tự hào để khống chế tất cả mọi chuyện.

Anh trấn định lại, lập tức đổi qua một bộ phim điện ảnh hài hước. Lúc này Mễ Hòa mới ngồi qua bên cạnh anh, rồi ngượng ngùng giải thích một câu: “Vừa nãy đáng sợ quá.”

Freddy hắng giọng một cái, muốn khiến biểu hiện của mình bình thường một chút. May là bọn họ đều đang ở trong bóng tối, cho nên cô không nhìn ra gì cả, anh nói: “Là do anh, đáng ra anh không nên bật loại phim như này cho em xem.”

Mễ Hòa nói: “Không sao đâu, thật ra hét lớn lên cũng có thể giải tỏa áp lực.”

Sau đó Freddy không nói gì nữa, Mễ Hòa còn cho rằng anh ngủ mất rồi, nhưng mà đôi mắt anh ở trong bóng tối lại sáng vô cùng.

Một lát sau, anh nhắm hai mắt lại, Mễ Hòa cho rằng anh không thích xem phim hài như này, rõ ràng là cô cùng anh tới đây giải buồn thế mà giờ ngược lại biến thành anh cùng cô xem phim điện ảnh. Thế là Mễ Hòa cắn răng bật lại bộ phim kinh dị lúc nãy.

Lúc này, cô co lại thành một khối, nắm lấy cánh tay Freddy.

Sau đó Freddy vươn tay ra, ôm cô vào trong lòng mình. Cô thuận thế cong người lại, nằm trong lòng anh, có điều bây giờ cô không sợ hãi giống như lúc nãy nữa.

Nhưng mà đối với Freddy mà nói, anh rõ ràng nhận ra được, anh không bao giờ có thể lừa dối chính bản thân mình.

Cái gì mà anh ruột, chỉ là anh tự dối mình lừa người mà thôi.

Anh đối với cô, là dục vọng của giống đực đối với giống cái.

Vở kịch nhỏ:

Buổi tối, Mễ Hòa cọ xát trên bãi cỏ huỳnh quang.

Trong đêm tối, hai quả bóng trông vô cùng bắt mắt, giống như dính phải bột huỳnh quang, không ngừng va chạm vào nhau khiến bên trong không chịu nổi mà đung đưa. Bột huỳnh quang tuyệt đẹp phát ra ánh sáng yếu ớt trong bóng đêm, biên độ lắc lư của nó lại càng trở nên rõ ràng hơn.

Giọng nói vỡ vụn của cô gái truyền đi trong bóng đêm: “Anh.. Freddy…”

“Hửm?” Giọng nói trầm thấp mê hoặc của anh ở trong đêm tối khiến cô say mê.

Hai bàn tay thon dài, khớp xương rõ ràng vân vê đôi gò bồng đào lớn bị dính bột huỳnh quang, những ngón tay lõm sâu vào khiến người ta liên tưởng tới quả mật đào mềm mại kia.

Freddy nhỏ giọng nói: “Công thức đó, anh vẫn còn nhớ rõ."

Bình Luận (0)
Comment