Hình như anh Freddy vừa mới ngủ dậy, khi trả lời cuộc gọi ba chiều thì giọng của anh vừa gợi cảm lại trầm thấp, Mễ Hòa nói với anh: “Bây giờ em tới tìm anh có tiện không?”
Freddy nói: “Nếu là em thì anh không có gì là không tiện cả.”
Nghe anh nói vậy, trong lòng Mễ Hòa thấy ngọt ngào vô cùng. Thật ra cô hơi có chút tâm cơ, cô muốn thăm dò xem bạn gái của anh có ở đó hay không.
Cô không nói là mình tới nấu mì cho anh, vì cô muốn cho anh một bất ngờ nho nhỏ.
Kết quả, khi cô đem theo mì và chậu, mở khóa nhận diện gen ra thì đột nhiên nghe thấy có giọng nói phát ra từ phòng ngủ của Freddy: “Tôi xin lỗi, tôi đã cố chấp nhận tình yêu của em, nhưng tôi không thể làm được, thật sự rất xin lỗi.”
Sau đó, trong phòng vang lên một giọng nữ, và giọng nữ đó đang khóc nức nở và nói: “Do em không đẹp? Em không dịu dàng? Hay là do em không thông minh?”
Lúc này Mễ Hòa mới nhớ đây chính là giọng nói của đàn chị.
Sau đó, Freddy trong phòng lại nói: “Tất cả đều không phải, em rất tốt, nhưng tôi không thể làm được. Tôi xin lỗi và cảm ơn em đã chăm sóc tôi trong mấy ngày qua.”
Đàn chị nói: “Em, thật sự rất thích anh… Em đã thích anh suốt bốn năm trời, mà em chỉ mới có được anh mấy ngày…”
Mễ Hòa phát hiện đàn chị thật sự rất thích anh Freddy.
Sau đó, cô nghe thấy tiếng sột soạt. Một lúc sau, giọng nói của Freddy vang lên: “Em… đừng như vậy, em mặc quần áo vào đi.”
Không ngờ đàn chị lại cởi quần áo!
Trong phòng im lặng, một lúc sau, đàn chị mới nói: “Em cũng đã cởi trần truồng như vậy đứng trước mặt anh rồi, mà anh lại không có chút phản ứng nào… Điều này cũng quá sốc rồi.”
Freddy đứng dậy, anh khoác quần áo lên người đàn chị: “Em mặc quần áo vào đi.”
Không lâu sau, đàn chị mặc xong quần áo rồi lao ra ngoài, nhưng lại nhìn thấy Mễ Hòa, cô ta rất kinh ngạc, cô ta nhớ Mễ Hòa cũng trong câu lạc bộ cơ giáp, thế mà cô ta lại để đàn em nhìn thấy cảnh tượng như vậy!
Mễ Hòa nhanh trí, lập tức khờ khạo kêu lên: “Anh ơi! Mẹ nói học kỳ này hai chúng ta phải cùng nhau về nhà đấy!”
Đàn chị nghe thấy vậy, hóa ra đây là em gái ruột của Freddy, nhưng lúc này cô ta cũng không nghĩ đến việc tại sao trước đây mình chưa từng nghe nói về chuyện này, cô ta chỉ lo chạy ra ngoài.
Freddy đi ra, anh lộ vẻ mặt đầy bất mãn khi nghe thấy lời Mễ Hòa kêu lên vừa rồi: “Em nói lần nữa coi?”
Mễ Hòa lè lưỡi: “Em làm vậy chẳng phải vì sợ chị ấy sẽ khó xử sao? Cho nên em mới giả bộ làm em gái ruột của anh. Nếu chị ấy nghĩ em là em gái ruột của anh thì chị ấy sẽ không khó xử như thế.” Cô nói tiếp: “Hơn nữa, em cũng xem anh như anh trai ruột của mình mà!”
Nghe vậy, Freddy đúng là một lời khó mà nói hết.
Anh đúng là tự mua dây buộc mình mà.
Có lẽ do vừa nãy đã nhìn thấy một vở kịch lớn nên tâm trạng của Mễ Hòa đột nhiên trở nên tốt vô cùng. Sau khi đặt chậu mì xuống, cô còn tám chuyện hỏi Freddy: “Anh Freddy, tại sao anh lại chia tay với đàn chị vậy?”
Freddy: “Tại anh không thích.”
Mễ Hòa nói: “Nhưng chị ấy rất xinh đẹp, ‘đặc điểm của phái nữ’ cũng rất rõ ràng, chị ấy không phải là mẫu người mà anh thích sao?”
Freddy nói: “Không phải.”
Mễ Hòa hỏi tiếp: “Nhưng đàn chị rất thích anh mà, người đẹp si tình đến thế, mà sao anh có thể tàn nhẫn như vậy chứ?”
Freddy - người bị chỉ trích là tàn nhẫn nói: “Nếu anh phát hiện mình không có tình cảm với cô ấy mà còn tiếp tục ở bên nhau, đó mới thật sự là tàn nhẫn.”
Mễ Hòa “ồ” một tiếng: “Anh không thích chị ấy, thế anh thích kiểu người nào?”
Freddy ngước mắt liếc nhìn Mễ Hòa, cô cảm thấy ánh mắt này dường như ẩn chứa rất nhiều nội dung, cô còn tưởng vì mình quá tám nên đã khiến anh không vui, thế là cô lè lưỡi rồi vội vàng lấy bột nhào ra khoe: “Anh nhìn này, lúa mì mà em trồng đã thu hoạch rồi, trước đây em đã muốn tự tay làm một bát mì cho anh! Em đã dành cả một ngày để tách vỏ, xay bột và nhào bột, em cố tình mang đến để làm cho anh ăn đấy.”
Khi nhìn thấy cô cười rạng rỡ, Freddy cảm thấy lòng mình hơi nhói, đồng thời cũng thấy ấm áp bởi luôn được cô nghĩ về.
Đây là tình cảm ấm áp, nhưng không thể có được và không thể chạm vào…
Freddy nói: “Nào, lại đây cho anh ôm một cái.”
Mễ Hòa nói: “Có phải anh vẫn còn buồn không? Bây giờ anh đi về tìm đàn chị vẫn còn kịp đấy.”
Freddy nói: “Im lặng.”
Mễ Hòa ngậm miệng lại, yên lặng để mặc Freddy ôm cô vào lòng, cô được bao quanh bởi hơi thở nam tính của anh, nghe thấy nhịp tim đều đặn và mạnh mẽ của anh.
Mễ Hòa đột nhiên lại nói: “Này, anh Freddy à, có phải sau khi anh đổi quả thận mang gen quái vật máu đen thì anh bắt đầu thích quái vật máu đen, không thích con người nữa không?”
Cô khiến Freddy tức đến đau cả thận!
“Im miệng!”