Tiệm Cơm Nhỏ Cuối Ngân Hà (Dịch Full)

Chương 274 - Chương 274.

Chương 274. - Chương 274. -

Lúc Mễ Hòa ở trạm không gian sao Thổ, Trung tá Dương còn chưa cẩn thận quan sát, nhưng khi về nhà, sau khi ông ấy tỉ mỉ quan sát một chút, ông ấy phát hiện hình như Mật Đường đáng yêu của ông ấy có chút thay đổi. Trong lòng Trung tá Dương hơi chua, ông ấy nói: “Mới nửa năm không gặp mà cha cảm thấy Mật Đường nhà mình đã từ một cô bé biến thành một người phụ nữ rồi.”

Người làm cha như ông ấy vẫn có chút không thích nghi được với sự thay đổi này…

Mễ Hòa nhớ lại hậu quả của bài tập thực hành kia, tới bây giờ cô vẫn chưa quay về lại được cỡ ngực cúp C. Cô sao có thể nói với cha là bởi vì con gái cha tính toán ngu ngốc nên dẫn tới vòng ngực vẫn luôn không… Quay về như cũ được?

Có điều, rất nhanh Trung tá Dương đã quăng chuyện này ra sau đầu. Khi chim Diệu Âm xuất hiện trong tầm mắt của Trung tá Dương, ông ấy vừa nhìn thấy nó thì giọng nói cũng trở nên dịu dàng hơn: “Diệu Diệu, là ông ngoại đây, có còn nhớ ông ngoại không?”

Chim Diệu Âm nghiêng đầu nhìn người đàn ông trước mặt, kêu ra hai tiếng “Cô pi cô pi”. Trung tá Dương coi như là chim Diệu Âm vẫn còn nhớ ông ấy vì thế mới biểu đạt sự vui mừng khi gặp lại. Thân hình như con gấu của Trung tá Dương ôm lấy chim Diệu Âm, dịu dàng nói chuyện với nó: “Ông ngoại đã chuẩn bị đồ ăn ngon cho cháu, ngày hôm qua còn bắt thịt sâu thật ngon cho cháu đấy.”

Kết quả là một con sâu bướm biến dị cực lớn hiện diện trong chậu hoa tuần hoàn cỡ lớn trong nhà Mễ Hòa.

Mễ Hòa nhìn thoáng qua, cô hoảng sợ, sâu bướm ở năm trăm năm trước cùng lắm chỉ lớn bằng cỡ một ngón tay thôi, nhưng sâu bướm biến dị ở năm thứ ba trăm của lịch thiên văn đã bị nhiễm phóng xạ có thể to như cánh tay của một đứa nhỏ, vô cùng thô ráp.

Bạn cứ tưởng tượng cảm giác khi thấy một con sâu bướm với bộ lông màu xanh đỏ, to bằng cánh tay của một đứa nhỏ uốn qua uốn lại trước mặt đi?

Mễ Hòa nhìn tới nỗi sắc mặt tái đi, lông tơ trên người cũng dựng cả lên, con vật đáng sợ như thế này lại còn trầm trồ khen ngợi bảo ăn ngon sao?

Có điều đây là lần đầu tiên chim Diệu Âm nhìn thấy sâu bướm biến dị, nó bị con sâu bướm không ngừng xoắn người lại hấp dẫn, còn dán mặt vào bên cạnh chậu hoa để xem.

Trung tá Dương cảm thấy đây là tín hiệu của Diệu Diệu ý bảo có vẻ sâu bướm sẽ ăn ngon, nó muốn ăn. Thế nên ông ấy mở chậu hoa ra, lấy sâu bướm ra để trước mặt chim Diệu Âm.

Mễ Hòa lùi về sau vài bước, cô có cảm giác muốn té xỉu luôn rồi.

Cô vừa định khuyên Trung tá Dương là chim Diệu Âm ăn sâu bướm biến dị thì sẽ phải uống thuốc khắc chế, kết quả là móng vuốt của chim Diệu Âm chụp lấy người con sâu bướm, sau đó nó dùng móng vuốt chơi đùa với con sâu. Chỉ một lát sau, nó ném con sâu xuống đất, rồi lại nhặt lên, vứt con sâu lên không trung.

Chim Diệu Âm không sợ sâu, cũng không có ý định ăn luôn con sâu.

Mễ Hòa nghĩ có lẽ là vì chim Diệu Âm đã quen chơi đùa với sâu nước một miệng rồi, cho nên nó cho rằng con sâu bướm vặn vẹo này cũng dùng để chơi với nó, đồng thời cũng không có ý định ăn sâu bướm.

Sau khi Trung tá Dương nghe cô nói lý do này thì bắt đầu bật video cho chim Diệu Âm xem…

Cho nó xem các loại video ba chiều về việc chim vồ mồi.

Mỗi ngày sau khi Trung tá Dương tan làm về nhà thì đều ngồi trên ghế salon, ôm lấy chim Diệu Âm, mở TV ba chiều lên, bắt đầu xem các video về chim vồ mồi, đồng thời còn hiền từ bình luận với chim Diệu Âm: “Diệu Diệu, hành động của con chim này vừa nhanh nhẹn vừa chuẩn xác, tương lai cháu cũng nên học như thế này.”

Chim Diệu Âm bị Trung tá Dương ôm vào lòng, nó cảm thấy lồng ngực ông ấy nóng hầm hập, nó rất thích tiếp xúc với cảm giác nóng này, gương mặt nó dán vào lồng ngực ông ngoại, sau đó lập tức cảm thấy buồn ngủ…

Một người một chim cứ như vậy ngồi trên ghế salon xem video ba chiều.

Mễ Hòa cảm thấy cứ coi như người cha yêu dấu của cô có thêm một sở thích vậy, rồi cô lại nghĩ tới nửa năm nay cô không ở bên cạnh ông ấy, hẳn là ông ấy cũng rất cô đơn.

Kết quả, có một buổi tối, Trung tá Dương đầy yêu thương nói với thiết bị đầu cuối: “Em iu, ngủ ngon nhé, trong mộng có anh ~”

Mễ Hòa:…

Cho nên cô đã không còn là trọng tâm trong cuộc sống của cha nữa rồi sao?

Bình Luận (0)
Comment