Tiệm Cơm Nhỏ Cuối Ngân Hà (Dịch Full)

Chương 275 - Chương 275.

Chương 275. - Chương 275. -

Cảm giác bớt được yêu thương này, khi cô càng lớn thì càng nghiêm trọng hơn, địa vị trong nhà cũng rơi xuống thẳng tắp. Có điều cô biết cuộc sống của cha không đơn độc nhàm chán thì thấy yên tâm hơn, cũng vui vẻ thay cho cha mình.

Buổi tối lúc cả nhà cùng nhau ăn tối, cô còn hỏi ông ấy: “Cha, người mà mỗi tối cha đều chúc ngủ ngon là ai thế?”

Trung tá Dương hơi ngượng ngùng, có điều mặt ông ấy khá đen nên nhìn không nhìn ra được. Ông ấy lấp lửng nói: “Đó là, à, một người dì cha quen biết thôi.”

Mễ Hòa nghĩ tới sự nghiệp xem mắt đầy khí thế của cha mình, ông ấy lại một lần nữa có người yêu thương cũng là chuyện tốt.

Cuộc sống ở nhà rất thoải mái, nhưng thời gian trôi qua cũng rất nhanh.

Giống như thể sau khi cô trưởng thành thì thời gian luôn trôi qua nhanh vô cùng.

Lần này, khi Trung tá Dương đưa Mễ Hòa ra chỗ phi thuyền, cô cũng ôm lấy ông ấy làm nũng một lúc lâu, Trung tá Dương xoa xoa đầu cô nói: “Đi đi, lúc nào Mật Đường được nghỉ lại về. Con cũng đã hai mươi tuổi rồi, cha rất vui mừng đó.”

Ông ấy nhịn không được dặn dò cô: “Con tới Đại học liên minh các hành tinh thì phải nghe lời Doro, có biết chưa! Đừng gây thêm phiền phức cho ông ấy. Chuyện học tập không phải việc quan trọng nhất, quan trọng nhất là con cảm thấy vui vẻ, đừng khiến bản thân mệt mỏi.”

Mễ Hòa nghe xong, không biết tại sao, nhưng cô rất muốn khóc.

Trung tá Dương nói thêm: “Nhưng con cũng đừng ở bên cạnh tên đàn ông xấu hay người phụ nữ lỗ mãng nào đấy, cha còn chờ Mật Đường về nhà với cha.” Chút cảm giác thương tâm vừa rồi đều biến mất cả.

Có điều Mễ Hòa nghe cha nói tới đàn ông xấu và phụ nữ lỗ mãng, không biết sao, trong đầu cô bỗng nhiên lóe lên hình ảnh của Freddy và Anitta… Nhưng ngẫm lại thì, anh Freddy rất tốt, không phải đàn ông xấu, còn Anitta thì giờ cũng không được xem là người phụ nữ lỗ mãng nữa rồi, bởi vì bây giờ cậu ấy là giống đực.

Tới khi phi thuyền cất cánh và Trung tá Dương xoay người rời đi, Mễ Hòa còn ghé vào bên cửa sổ nhìn ông ấy. Ngay sau đó, cô bỗng nhiên bị một ai đó ôm lấy thật chặt.

Hơi thở quen thuộc, Mễ Hòa hô to: “Anh Freddy!”

Freddy luyến tiếc buông cô ra, xoa xoa đầu cô: “Em có nhớ anh không?”

Mễ Hòa gật gật đầu: “Vô cùng nhớ việc anh cùng em đi leo Trường Thành, ăn cua nướng.”

Mới chỉ không gặp một kỳ nghỉ thôi, mà khi Freddy thấy Mễ Hòa, anh vô cùng muốn ôm cô vào lòng thật chặt, dùng sức tới nỗi khiến cô ngạt thở. Nhưng mà, một cái ôm ấm áp là hành vi vượt quá giới hạn nhất mà anh có thể làm được.

Thậm chí Freddy biết rõ, cho dù là anh trai ruột đi nữa, thì cái ôm thân mật như vậy cũng đã là vượt quá giới hạn. Nhưng anh thật sự không nhịn được, giống như thể cô là mật hoa thơm ngọt, vô cùng mê người, hấp dẫn anh. Cho dù anh biết làm như thế không đúng, nhưng anh vẫn nhịn không được hết lần này tới lần khác muốn tiếp cận cô, muốn khóa cô ở bên cạnh mình, muốn đè cô bên dưới anh, muốn được sở hữu tất cả của cô.

Cũng may là bây giờ Mễ Hòa không biết suy nghĩ dơ bẩn của anh…

Nếu Mễ Hòa biết cô vẫn luôn coi anh như anh ruột, nhưng trong lòng anh lại khát cầu cô kiểu như thế này, nhất định là cô sẽ xa cách anh nhỉ?

Lần này Mễ Hòa từ căn cứ Trái Đất về đã mang theo một đống đồ ăn ngon và một đống nước để uống. Lúc tới trường học, cô chia đồ ăn cho mọi người, còn hào hứng nướng hai con gà, Đào Tử ở bên cạnh vừa ăn vừa nói: “Mỗi lần tới ngày khai giảng thì tớ mong chờ nhất là lúc này.”

Dương Âm ở bên cạnh gật gật đầu, Anitta lại nói lại câu cậu ấy hay treo bên miệng: “Tiểu Mễ Hòa thật sự không cân nhắc việc gả cho tớ hả?”

Mễ Hòa nói: “Cậu bóp chết suy nghĩ đó đi.”

Anitta che ngực lại, tỏ vẻ như rất thương tâm.

Dương Âm đúng lúc nhắc nhở cậu ấy một câu: “Cậu mà chậm thêm chút nữa thì gà nướng sẽ bị tớ và Đào Tử ăn hết sạch.”

Anitta nhanh chóng quay lại sự nghiệp tranh đoạt thịt để ăn, không đùa giỡn Mễ Hòa nữa.

Bình Luận (0)
Comment