Tiệm Cơm Nhỏ Cuối Ngân Hà (Dịch Full)

Chương 277 - Chương 277.

Chương 277. - Chương 277. -

Đám người Mễ Hòa lao ra từ đường ống thoát nước trong bể tắm của thầy Ngư. Bọn họ lao ra khỏi đường ống thì đầu óc lập tức quay cuồng hỗn loạn luôn, sau đó cả đám bọn họ bị cuốn vào trong con sông rộng lớn với nước chảy siết, bọn họ còn chưa nắm được phương hướng thì đã bị tách ra.

Cũng may khi bọn họ xuống dưới đều đã chia sẻ định vị, mũi tên nổi ba chiều lơ lửng trên thiết bị đầu cuối của cô, biểu thị vị trí của đám bạn.

Lúc Mễ Hòa ở dưới sông, cô phát hiện ra nơi này không giống với đại dương sâu thẳm nhưng rực rỡ sắc màu, lúc cô giẫm lên lòng sông sinh tồn thì phát hiện ra lòng sông sáng lên ánh sáng màu xanh nhạt, gần như toàn bộ con sông đều được bao phủ bởi ánh sáng xanh ngọc bích lấp lánh. Cho dù đây chỉ là một mạch nước ngầm, nhưng cũng đẹp tới nỗi khiến người ta nín thở. Dân địa phương gọi con sông này là sông sinh tồn, người ngoài gọi nó là sông Đai Ngọc Bích, bởi vì nó có màu xanh nhạt giống như một cái đai lưng được làm bằng ngọc, đẹp vô cùng.

Mễ Hòa đang ở trong sông cũng cảm giác được nước sông có màu xanh nhạt, hơn nữa còn trong vắt, dáng vẻ các loài sinh vật sống trong con sông này cũng vô cùng kỳ quái. Trước mặt Mễ Hòa có rất nhiều cây thủy sinh như dải lụa với đủ các màu sắc rực rỡ, nếu không nhìn kỹ thì sẽ cho rằng nó là những dải ruy băng đủ màu được sử dụng trong các trận thi đấu thể dục thể thao. Màu sắc rực rỡ của bọn nó ở trong nước sông vô cùng bắt mắt, hơn nữa còn chuyển động uyển chuyển, nhịp nhàng với nước sông.

Nếu không biết rõ thực sự sẽ rất dễ dàng bị chúng nó hấp dẫn. Nhưng trước khi Mễ Hòa xuống dưới đây, Doro đã nhắc nhở cô, những dải lụa có màu sắc rực rỡ này thật ra là vây của một loại cá.

Vây cá với đủ mọi màu sắc như thế này có thể hấp dẫn một vài sinh vật phù du, hơn nữa còn có thể cuốn những sinh vật phù du đó vào trong vây cá, sau đó cá Ngũ Sắc sẽ từ từ rút vây vào trong bụng, sau khi nó tiêu hóa hết những sinh vật phù du bị cuốn vào trong vây cá xong thì lại thả những dải lụa ra bên ngoài, lặp lại vòng lặp thả vây cá ra ngoài để hấp dẫn các sinh vật phù du.

Cho nên những dải lụa rực rỡ xinh đẹp này thật ra có tính kết dính rất lớn, hơn nữa, trên đó còn có cả dịch dạ dày của cá.

Mễ Hòa tránh những cái vây cá đó đi, cô theo chỉ dẫn của định vị mà tập hợp với mọi người. Kết quả chưa đi được bao xa, cô đã thấy Đào Tử đang bị những dải lụa rực rỡ đó cuốn chặt lấy. Cô ấy lớn tiếng la hét nhưng thật ra mọi người không nghe thấy tiếng của cô ấy. Khi Mễ Hòa thấy cô ấy dùng sức vung vẩy tay chân trong nước, cô mới nhanh chóng chạy tới kéo cô ấy ra khỏi dải lụa rực rỡ đó. Vẻ mặt Đào Tử vẫn chưa hết kinh hãi, cô ấy viết một loạt chữ: “Tớ tính lấy hai cái về làm nơ, thắt ở trên đầu, nhìn bọn nó rất đẹp mắt mà.”

Mễ Hòa: = =

Cô cũng không biết nói gì hơn với chủng tộc người Deutch vừa thích ca hát nhảy múa vừa yêu chuộng sắc đẹp này nữa.

Một lát sau, hai người họ đi về hướng của Anitta, cũng phát hiện ra Anitta đang kéo Dương Âm xuống khỏi dải lụa rực rỡ đó, lại còn dùng tư thế ôm vào trong lòng nữa…

Bốn người bọn họ tuy bị dọa sợ nhưng may không có nguy hiểm, thành công tụ họp.

Sau khi tập hợp lại, bọn họ mở hệ thống tìm kiếm cá Tula lớn trên thiết bị đầu cuối, cũng may loài cá này vô cùng lớn, cho dù ở trong trong sông sinh tồn xa lạ cũng rất dễ tìm thấy. Đám người bọn họ đi khoảng mấy ngàn mét thì thấy có hai con cá lớn dài hơn hai mét đang tụ tập lại một chỗ.

Vừa thấy loài cá này thì thiết bị đầu cuối của bọn họ đều lóe sáng lên, Anitta lấy ra cái lưới lớn đã được chuẩn bị từ trước. Nhưng bọn họ còn chưa tới gần thì sóng nước dập dềnh đã thông báo hành tung của bọn họ cho cá Tula lớn. Con cá quay người lại, dòng chảy của nước bị khuấy động mạnh mẽ, Anitta vẫn là người tài giỏi với lá gan lớn, cô ấy tăng tốc độ máy xung khí lên, vèo một phát lập tức xông tới chỗ con cá, nhắm vào đầu cá Tula lớn mà tung sợi dây chuyền có mặt trang sức nhỏ của cô ấy ra.

Nhưng loại vũ khí này ở trong nước bị chịu thêm lực cản khiến tốc độ của nó chậm đi rất nhiều. Sợi dây thừng còn chưa chạm vào cá Tula lớn thì nó đã quay đầu bơi đi chỗ khác.

Đám người Mễ Hòa nhanh chóng tăng tốc độ của thiết bị xung khí đuổi theo con cá đó.

Cũng may trước khi xuống đây bọn họ đã chuẩn bị đủ năng lượng cho thiết bị xung khí, cho nên đuổi theo nó hơn hai mươi cây số cũng không có vấn đề gì. Nhưng sau khi đuổi theo con cá nửa ngày, lúc thiết bị đầu cuối thể hiện đã đi hơn năm mươi cây số, đám người Mễ Hòa cũng bắt đầu thấy mệt mỏi, chân như muốn mềm nhũn ra.

Cho dù vậy thì cá Tula lớn cũng chẳng có chút dấu hiệu nào là mệt mỏi tới mức muốn đi ra phân cả. Mễ Hòa cảm thấy đây không phải là bọn họ đang truy đuổi cá mà là con cá đang đuổi bọn họ, đuổi tới mức bọn họ muốn hộc máu.

Bởi vì bọn họ đuổi theo cá Tula lớn, nước sông bị nó khuấy đảo tới vẩn đục, khiến tầm nhìn của bọn họ không được rõ ràng. Cũng may thiết bị phòng hộ của bọn họ có thể phát sáng, giúp bọn họ vẫn duy trì đội hình chứ không bị tách ra.

Bình Luận (0)
Comment