Tiệm Cơm Nhỏ Cuối Ngân Hà (Dịch Full)

Chương 284 - Chương 284.

Chương 284. - Chương 284. -

Mễ Hòa nghe vậy thì nói: “Không, anh Thần Thần không cần nhân nhượng vì em đâu, anh và chị họ Lita đều sẽ có cuộc đời xuất sắc hơn, em cũng có cuộc sống vui vẻ thuộc về em, mặc dù quan hệ giữa chúng ta rất tốt, nhưng ai cũng có cuộc sống thuộc về riêng người đấy, không cần phải cưỡng ép bản thân vì ai khác cả.”

Mộc Thần nói: “Nhưng mà…”

“Anh…”

Mễ Hòa nói tiếp: “Em hi vọng, mọi người đều có thể hạnh phúc.”

Cuối cùng Mộc Thần vẫn không nói gì.

Ý tứ của Mễ Hòa đã rõ ràng như thế, nói ra chỉ khiến hai người lúng túng mà thôi.

Mễ Hòa nói: “Hi vọng sau này anh Thần Thần sẽ tìm được một người vợ giống như thím, chị ấy cũng sẽ giỏi giang như anh, cùng nhau nuôi dạy được một Mộc Thần nhỏ càng xuất sắc hơn.”

Anh Thần Thần xuất sắc như thế, tìm một cô gái người định hướng cũng xuất sắc giống anh ta, rồi lại nuôi dạy những đứa trẻ người định hướng còn xuất sắc hơn bọn họ, đây mới là hướng sống của anh Thần Thần đúng không?

Mà một người bình thường như cô vẫn nên ngốc ngốc, không tim không phổi làm vài chuyện mình thích thì hơn.

Ai cũng có con đường của riêng mình.

Khi cuộc trò chuyện sắp kết thúc, Mộc Thần nói: “Ngày mai em sẽ thành niên, chúc em sinh nhật vui vẻ.”

Mễ Hòa cười hì hì: “Em là một người bình thường, khó khăn lắm mới trưởng thành được, nhưng nhìn thấy dáng vẻ hiện tại của anh Thần Thần, em vẫn sẽ nhớ lại dáng vẻ của anh khi còn nhỏ trừng mắt gọi em là Mễ Hòa ngốc nghếch.”

Mộc Thần đưa tay xoa đầu cô, động tác vô cùng nhẹ nhàng, anh ta nói: “Mễ Hòa ngốc nghếch.”

Nghe thấy xưng hô quen thuộc như vậy, Mễ Hòa bỗng nhiên rất muốn khóc, cô nhẹ giọng nói: “Anh Thần Thần, em xin lỗi.”

Em xin lỗi, vì đã khiến anh còn không nói được lời tỏ tình.

Bởi vì, em vẫn muốn có thể thân thiết trò chuyện với anh giống như bây giờ, cả đời này em không muốn mất anh.

Mộc Thần thở dài, sao anh ta lại không hiểu rõ câu xin lỗi này của Mễ Hòa có ý nghĩa gì cơ chứ?

Anh ta nói: “Đây cũng là cách tốt nhất rồi.”

Cứ như vậy đi.

Sau khi kết thúc cuộc trò chuyện, Mễ Hòa ngồi ngây ra một lúc.

Mãi cho tới khi Anitta tới tìm cô, cô ấy thấy Mễ Hòa đang thất thần thì hỏi: “Cậu làm sao thế?”

Mễ Hòa kéo tay Anitta, nói: “Ani, cho tớ ôm một cái.”

Anitta rón rén hỏi: “Tớ có thể dùng “trym” của tớ ôm cậu không?”

Sau đó cô ấy bị Mễ Hòa đánh một cái, Anitta buồn bực nói: “Thôi được rồi, bây giờ cậu có thể công kích thân thể một người Soros là tớ, vậy mà tớ lại chẳng muốn đánh cậu.”

Cô ấy dang hai tay ra: “Tới đây nào, để lồng ngực rộng lớn đầy nam tính của tớ sưởi ấm cho cậu nào?”

Mễ Hòa nói: “Làm gì có người đàn ông quyến rũ nào còn có một bộ ngực đằng trước hả?”

Anitta nói: “Đây là nét quyến rũ độc đáo của tớ.”

Thấy Mễ Hòa có vẻ rất trầm lặng, cô ấy hỏi cô: “Cậu làm sao thế?”

Mễ Hòa nói: “Thế giới của người lớn thật rắc rối.”

Anitta “Chậc” một tiếng, sau đó kéo tay Mễ Hòa: “Bữa tiệc sinh nhật tối nay của cậu đã được chuẩn bị xong xuôi rồi, chúng ta mau đi thôi.”

Sau đó, buổi tối hôm ấy, Mễ Hòa mặc chiếc váy tháp rực rỡ màu sắc của người Deutch mà Đào Tử tặng cho cô, thổi chiếc kèn ốc biển mà Dương Âm tặng, nhảy múa cùng Đào Tử, nghe Dương Âm ca hát, cãi nhau với Anitta.

Mễ Hòa cảm thấy thế này mới là điều tốt nhất.

Anitta còn nói: “Cậu mặc quần áo của Đào Tử, thổi kèn của Dương Âm, vì sao lại chê món quà mà tớ tặng như thế?”

Mễ Hòa nói: “Cậu lấy về rồi giữ lấy mà dùng.”

Anitta nói: “Cậu chẳng hiểu tớ gì cả!”

Mễ Hòa không thèm để ý tới cô ấy.

Đào Tử mang đến rất nhiều chất gây ảo giác, lúc này có nhiều hương vị hơi nhiều, ngoại trừ vị cười to, còn có vị khóc thút thít, còn có vị tình yêu, vị thất tình.

Anitta vô cùng tò mò: “Vị tình yêu có mùi vị thế nào?” Cô ấy uống một ngụm, đầu tiên là vị ngọt, sau đó là vị chua, cuối cùng đọng lại một chút vị đắng. Cô ấy cảm thấy không ngon chút nào.

Cô ấy còn tò mò vị thất tình, nhưng lại bị Mễ Hòa giành mất.

Bình Luận (0)
Comment