Tiệm Cơm Nhỏ Cuối Ngân Hà (Dịch Full)

Chương 290 - Chương 290.

Chương 290. - Chương 290. -

Mễ Hòa nghĩ nghĩ, được rồi, ít nhất thì anh Luke cũng đã chặn những ánh mắt ghen ghét kia ở bên ngoài.

Mễ Hòa hỏi anh ấy: “Sao anh lại tới đây?”

Luke nói: “Anh tới huấn luyện sinh viên mới cho Trường quân đội Alex, anh mới xuống khỏi phi thuyền đã ngay lập tức tới tìm em đây.” Nói xong anh ấy liền kéo Mễ Hòa đi ra ngoài, ánh mắt những cô gái kia hận không thể chọc thủng mấy cái lỗ sau lưng Mễ Hòa.

Mễ Hòa hận không thể gào lên với mọi người rằng: “Đó là cháu trai của chồng mẹ ruột tôi!” Tuy rằng nghe qua quan hệ khá xa xôi, nhưng anh ấy cũng giống như anh kế của cô vậy!!! Xin mọi người hãy tin sự trong sạch của cô, đừng căm thù cô!

Luke còn đưa cho Mễ Hòa một cái túi nhỏ, cô mở ra xem thử thì phát hiện đó là một túi gạo nhỏ.

Luke buồn bực nói: “Đây là gen lúa nước được phục hồi gần đây nhất của tinh cầu Viên Long Bình, hương vị thơm ngọt hơn so với trước kia. Bởi vì anh từng đóng quân ở đó, cho nên lúc rời đi được dân bản địa cho một túi. Anh lấy nó làm quà cho em, ai mà ngờ bị đám vô lại trên phi thuyền ăn sống mất hơn một nửa rồi, hơn nữa phi thuyền còn tới trễ một ngày, bỏ lỡ sinh nhật em.”

Mễ Hòa thấy anh Luke lúc ở trên chiến trường còn nhớ tới cô thì trong lòng cảm thấy rất ấm áp, tuy món quà nhỏ nhưng vô cùng có ý nghĩa. Cô còn nói: “Tiếc là tinh cầu Alex thiếu nước, nếu không em có thể làm bánh gạo cho anh ăn rồi.”

Luke còn nhớ rõ hai năm trước anh thấy Mễ Hòa làm bánh gạo hình con thỏ cho Freddy, anh ấy giơ tay lên nói: “Bánh gạo hình con thỏ, còn có mì trộn tương ớt, mì trộn dầu, còn có lẩu cá, gà nướng..” Anh ấy bóp bóp gương mặt Mễ Hòa, nói: “Em nói xem, em thiếu anh bao nhiêu bữa cơm hả?”

Mễ Hòa nói: “Em cũng muốn làm đồ ăn ngon cho anh lắm, có điều tinh cầu Alex này thiếu nước quá.”

Anh Luke vung tay lên, vô cùng hào sảng nói: “Sao anh có thể quên tình hình của cái tinh cầu hỏng này được chứ, anh còn cố tình mang theo cả nước chất đầy nửa phi thuyền đó, để em tùy tiện làm đồ ăn ngon cho anh.”

Hai người gần hai năm mới gặp lại nhau, Luke ôm lấy cổ Mễ Hòa vô cùng thân thiết, có điều Mễ Hòa cảm thấy, cảm giác khi cô ở gần anh Luke không giống như với anh Freddy.

Quả nhiên, đáng ra cô nên sớm phát hiện ra sự khác biệt trong đó mới đúng.

Buổi tối hôm đó, sau khi Mễ Hòa dẫn anh Luke tới câu lạc bộ cơ giáp tìm anh Freddy, vốn dĩ cô cho rằng khi Freddy nhìn thấy Luke sẽ rất kinh ngạc, không ngờ rằng anh chỉ vô cùng bình tĩnh nói một câu: “Cậu tới rồi à.”

Ngược lại anh Luke khi nhìn thấy Freddy thì nhịn không được mà đi lại gần, muốn đấm anh một cái rồi lại không nỡ, cuối cùng anh ấy lựa chọn ôm lấy Freddy.

Freddy cũng ôm lấy Luke.

Sau đó Freddy giới thiệu Luke với mọi người trong câu lạc bộ cơ giáp: “Đại hội thi đấu cơ giáp sắp bắt đầu rồi, thầy đã báo danh cho tất cả các em. Hơn nữa thầy là trọng tài của khu thi đấu thiên hà Lyra, cho nên sẽ tới thiên hà Lyra trước, do đó thời gian tới không thể chỉ đạo cho các em được. Vì thế, từ hôm nay, Trung tá Luke Collins sẽ tới chỉ đạo các em thay thầy.”

Cả câu lạc bộ, có lẽ có mình Anitta là hưng phấn vì nghe thấy sẽ được tham gia đại hội thi đấu cơ giáp, những người còn lại, mặc kệ là giống đực hay giống cái đều hưng phấn vì Trung tá Collins mới tới quả thật quá mê người.

Tới khi anh Luke cười với nhóm học sinh trong câu lạc bộ một chút, Mễ Hòa cảm thấy ngay cả mấy đàn anh bình thường có vẻ rất trầm ổn của câu lạc bộ hình như cũng muốn té xỉu luôn.

Có điều anh Freddy phải đi thiên hà Lyra rồi.

Mễ Hòa thầm nghĩ như thế đều tốt với cả hai người bọn họ.

Việc này giúp hai bên có thêm thời gian và không gian, cho dù quan hệ của bọn họ không thể quay về đêm trước đó được thì cũng có thời gian để giảm bớt sự xấu hổ giữa cả hai.

Buổi tối, anh Luke ở lại nhà anh Freddy.

Doro cố ý nói Mễ Hòa lúc tan học tới chỗ ông ấy một chuyến. Khi Mễ Hòa tới nơi, Doro đánh giá cô từ đầu tới chân một lần rồi hơi cảm thán nói: “Nhóc con ranh mãnh nhà cháu, nhanh như thế đã trưởng thành rồi.”

“Ở tinh cầu Alex bọn bác, người Alex phải năm mươi tuổi mới được xem như trưởng thành. Cho nên bác ghét con người bọn cháu nhất ở chỗ trưởng thành quá sớm đấy!”

Doro thấm thía nói: “Cháu biết không, thật ra cái gọi là tình yêu ấy mà, bản chất của nó là não bộ phân bố một loại hormone gọi là dopamine, hormone này sẽ biến mất sau một vài tháng. Sau khi nó biến mất thì tình yêu cũng biến mất. Cháu cho rằng nó có bao nhiêu nhiệt tình, thật ra thì…” Ông ấy còn chưa nói xong, Mễ Hòa đã ôm lấy ông ấy, còn cọ cọ lên đầu ông ấy, làm nũng gọi: “Doro.”

Bình Luận (0)
Comment