Mễ Hòa có cảm giác đã mấy kiếp người rồi mình chưa từng được ăn loại mì ngon tới như vậy.
Đồ ăn ngon thật sự có thể khiến con người ta quên đi tất thảy cảm xúc khổ sở mà!
Sau khi gắp được một miếng, Luke nghiêm túc bảo: “Em gái Mễ Hòa nhất định không được tùy tiện lập gia đình đâu đấy, vì anh sẽ không nỡ…”
Sau đó Luke còn lẩm bẩm thêm một câu: “Anh thấy mình ngày càng hiểu thấu tâm trạng của Trung tá Dương rồi.”
Mễ Hòa không đáp lại anh ấy mà cắm đầu cắm cổ ăn mì.
Có điều vào khoảng nửa đêm, người bị cô làm cho cảm động không chỉ có mình anh Luke. Lúc Anitta nếm được tô mì mà Mễ Hòa cố tình mang về cho mình, cô ấy xúc động đến chảy cả nước mắt, nước mũi, trước là vì thấy Mễ Hòa còn nhớ mang đồ ăn ngon về cho mình, sau là vì hương vị tuyệt vời kia.
Sốt thịt bằm đã áo thêm mùi thịt thơm lừng cho từng sợi mì cũng như giá đỗ, sau khi cho vào miệng, hương vị thanh mát của giá và độ dai của mình lập tức chinh phục lấy đầu lưỡi của cô ấy, ngon đến độ muốn nuốt luôn cả lưỡi vào bụng luôn ấy.
Chỉ mới nếm thử một miếng mà Anitta đã bị hương vị đó đánh bại, vội vàng cắm đầu cắm cổ ăn, tận đến khi cái tô trở nên trống không, cô ấy vẫn còn ra sức liếm.
Sau khi ăn xong, cô ấy bất ngờ ôm chầm lấy Mễ Hòa, nói: “Bé Mễ Hòa à, dù tớ không có trym thì cậu vẫn sẽ đối xử tốt với tớ như thế này, đúng không?”
Mễ Hòa: ...
Cứ có cảm giác cô không nên mang tô mì này về...
Anitta lại nói tiếp: “Từ nhỏ đến lớn, người thật lòng thích nấu cơm cho tớ, còn là một tô mì ngon tuyệt cú mèo thế này, chỉ có mình cậu thôi.”
Nghe vậy, Mễ Hòa lập tức ôm ngược lại Anitta, mong rằng cô ấy sẽ nhận thêm được thật nhiều ấm áp.
Sau đó, Anitta lại mở miệng: “Thế nên dù tạm thời tớ không có trym, nhưng chờ tới khi cuộc thi cơ giáp kết thúc, tớ nhất định sẽ gắn nó lại, tớ nhất định sẽ mang lại hạnh phúc cho cậu.”
Mễ Hòa: = =
Cô dám chắc Anitta và anh Luke sẽ trở thành bạn tốt cho xem...
Lúc sau Anitta còn hỏi Mễ Hòa: “Khi nào thì tớ có thể ăn mì sợi tiếp vậy?”
Mễ Hòa đáp: “Tớ không tính trồng lúa mì nữa.”
Anitta có hơi tiếc, nhưng chỉ tưởng là Mễ Hòa định trồng một loại thực vật ngon lành nào khác thôi.
Nhưng Mễ Hòa lại nói: “Tớ muốn thử trồng cây bông xem sao.”
Vừa nghe cô muốn trồng cây bông, Anitta lập tức cảm thấy rất khó hiểu: “Vừa thô ráp còn mắc tiền, chẳng có gì tốt cả. Bố tớ thích mặc trang phục từ vải cotton là để khoe ra địa vị tộc trưởng của mình, nhưng tớ lại cảm thấy sản phẩm từ bông chẳng phù hợp chút nào, vừa dễ rách, dễ bẩn, lại còn mắc, tớ không thích.”
Noi tới đây, cô ấy chợt hỏi: “Mà sao cậu lại bỗng dưng nhớ tới thứ này thế? Vì đẹp hả?”
Mễ Hòa thầm thở dài một tiếng trong lòng, sao bỗng dưng lại nghĩ đến chuyện trồng bông hả?
Có lẽ là do chiếc váy ren đắt tiền đó nhỉ?
Thỉnh thoảng, cô vẫn sẽ nhớ lại từng chi tiết nhỏ đêm hôm ấy, cũng nhớ tới rất nhiều chuyện liên quan đến anh Freddy. Cô nhớ đôi mắt xanh của anh, nhớ anh đã tốt với cô như thế nào, đồng thời dáng vẻ xoay người rời đi của anh hôm họ chia tay nữa…
Có lẽ chính anh cũng cảm thấy nếu họ vẫn như trước đây sẽ tốt hơn ha?
Cuối cùng hai người họ đã ngầm chọn một kết cục cũng như cách thức mà họ cho rằng là phù hợp nhất.
Đợi đến khi anh quay lại, cả hai hẳn sẽ có thể bỏ qua sự thân mật quá mức đêm ấy mà một lần nữa khoác lên lớp ngụy trang, giả vờ như mọi chuyện vẫn như trước kia, đúng không?
Nhưng dù thế nào anh Freddy vẫn đã tặng cho cô một món quà thành nhân cực kỳ khó quên đấy.
Và với cô mà nói, chiếc váy ren màu đỏ kia chẳng khác nào vật tượng trưng cho giấc mộng đẹp đẽ đó. Cô nghĩ rằng nếu chậu hoa của cô có thể sửa lại gen của khổ qua, đậu nành và lúa mì, vậy thì một khi gen của cây bông được sửa lại, người dân của cả Đế Quốc sẽ được mặc những bộ trang phục mềm mại từ vải bông, thậm chí sẽ có rất nhiều cô gái được diện những chiếc váy ren xinh đẹp, tức là sẽ có ngày càng nhiều người sở hữu được giấc mộng của riêng mình, tốt đẹp lắm, đúng không?
Tất cả mọi người xung quanh cô đều đang cố gắng chạm đến giấc mơ của mình. Bố bắt đầu đi xem mắt, anh Thần Thần cũng đã được ở lại tinh hạm như ý nguyện, chị họ Lita thì ngày càng thêm dũng cảm, anh Luke cũng đã mạnh mẽ đến độ gánh vác được cả một quân đoàn cũng như chịu trách nhiệm cho họ, còn anh Freddy đã rất chăm chỉ để có thể trở thành người điều khiển Quang Giáp, giờ lại đang chỉ dạy người khác điều khiển cơ giáp, ngay cả Anitta cũng nỗ lực học tập để trở thành người điều khiển cơ giáp trong tương lai…
Mọi người đều đang cố gắng hết sức để hiện thực hóa giấc mơ của mình. Vì vậy, cô cũng phải nghiêm túc, nỗ lực vì giấc mơ của mình mới được, phải cố gắng kiếm tiền, mua một chiếc phi thuyền, mở một tiệm cơm nhỏ, cuối cùng là du lịch vòng quanh vũ trụ!